Chương 2 :
Sở Nghĩa không biết Tần Dĩ Hằng có ý gì. Cũng không rõ Tần Dĩ Hằng muốn làm gì. Bên đùi trong có vết sẹo ? Cái này làm sao có thể bình thản nói hay như vậy? May rằng phòng làm việc hắn có cách âm... Nếu không thì rất kém cỏi đó! "Nếu như Sở tiên sinh còn nghi ngờ, vậy..." Tần Dĩ Hằng còn muốn tiếp tục nói. Sở Nghĩa vội vàng ngắt lời hắn : "Tin, tôi tin, không tin cũng phải tin " Điều tra một một người cùng chung chăn gối với mình thì quá dễ dàng, đến khách sạn hỏi một tí chẳng phải sẽ biết liền sao. "Tần tiên sinh " Sở Nghĩa phục hồi tinh thần, nhẹ giọng hỏi chuyện " Ngài mới vừa nói muốn cùng tôi kết hôn? " Tần Dĩ Hằng :"Đúng thế. " Sở Nghĩa để vững vàng tâm trí của mình, cũng như để chính mình tỏ ra đoan trang hào phóng một chút, quyết định trước tiên pha trà cái đã. Hắn lấy lá trà ra, hỏi : " Tại sao đột nhiên muốn kết hôn?" Tần Dĩ Hằng : "Tôi vừa mới nói qua, năm nay tôi có kế hoạch kết hôn " Sở Nghĩa vẫn cảm thấy không hiểu ra nổi, mà hắn vẫn tiếp tục hỏi:"Tại sao lại là tôi ?" Tần Dĩ Hằng nói :" Tôi vừa nãy cũng đã nói, cảm thấy cậu rất thích hợp " Trên mặt Tần Dĩ Hằng bày ra một biểu tình, ý rằng hắn có thể đừng hỏi lại các vấn đề vô dụng như vậy hay không. Sở Nghĩa nuốt một ngụm nước bọt, cuối cùng đem trọng điểm nói ra : " Thế nhưng, Tần tiên sinh, chúng ta không quen nhau a" Tần Dĩ Hằng gật đầu :"Cái này đúng là vấn đề " Sở Nghĩa dừng động tác trên tay, chờ đợi Tần Dĩ Hằng tiếp tục lên tiếng. Tần Dĩ Hằng tiếp tục nói : " Bất quá nếu Sở tiên sinh đồng ý, chúng ta sau khi kết hôn có rất nhiều thời gian để tìm hiểu" Sở Nghĩa : "????" Này, thứ tự trước sau có phải có chút sai ? Tại sao lại là kết hôn rồi mới tìm hiểu? Không phải là tìm hiểu sau đó mới kết hôn sao? Sở Nghĩa rất muốn hỏi thêm vài câu với Tần Dĩ Hằng, cơ mà mà rõ ràng hắn không có thời gian. Đoạn thoại này sau khi kết thúc, điện thoại của Tần Dĩ Hằng liền vang lên một tiếng. Thoạt nhìn là đến từ phần mềm nhắc nhở trên đồng hồ báo thức, hoặc là ai nhắn tới, nói chung Tần Dĩ Hằng chỉ liếc mắt nhìn, liền cất điện thoại đi. " Sở tiên sinh " Tần Dĩ Hằng xếp lại áo khoác của âu phục, đứng lên :" Thứ lỗi, tôi còn có việc " Sở Nghĩa cũng theo ra. Tần Dĩ Hằng xem đồng hồ đeo tay : " Bây giờ là buổi sáng 10 giờ 23 phút, buổi chiều 3 giờ tôi sẽ tới, đến lúc đó mong Sở tiên sinh cho tôi một câu trả lời, 4 tiếng 37 phút, đủ chứ? " Sở Nghĩa hung hăng gật đầu : " Đủ " Tần Dĩ Hằng nói : " Nếu như đồng ý, mong Sở tiên sinh đem tư liệu chuẩn bị đầy đủ, buổi chiều chúng ta đi đăng ký kết hôn " Sở Nghĩa toát mồ hôi : " Đăng, đăng ký? Nhanh như vậy " Tần Dĩ Hằng giải thích : " Ngày mai tôi phải đi công tác, đến thứ hai tuần sau mới về" Sở Nghĩa tính toán một chút, đi công tác đến bảy ngày lận mà, hắn không nhịn được hỏi : " Đi công tác trở lại hẵng bàn không được sao? " Tần Dĩ Hằng lộ ra biểu tình phi thường không đồng ý :" Tôi không thích để một việc rõ ràng có thể nhanh chóng giải quyết lại để lâu như vậy" Sở Nghĩa nuốt một ngụm nước miếng, nhẫn nhịn không đem câu đây là kết hôn a ra khỏi miệng. Này! Nhưng là! Đây là kết hôn đó! Chuyện trọng đại của đời người đó! Sở Nghĩa đành ngoan ngoãn gật đầu : "Được, tôi sẽ cân nhắc " Tần Dĩ Hằng lộ ra nụ cười đầu tiên của ngày hôm nay : " Được, hẹn gặp lại " Sở Nghĩa đưa Tần Dĩ Hằng ra tới cửa, nhìn theo hắn bước lên xe , mắt tiễn hắn rời đi dần dần, mãi cho đến khi xe hắn biến mất trong tầm mắt Sở Nghĩa mới quay người bước vào phòng làm việc. Tần Dĩ Hằng đem tất cả đồ quan trọng mang đi, chỉ để lại một phần hai trang giấy trên bàn. Mà hai trang giấy đó là gì đây? Sở Nghĩa có thể tạm gọi nó là sơ yếu lý lịch. Từ lúc Tần Dĩ Hằng đi học ở vườn trẻ, viết cho đến lúc Tần Dĩ Hằng ở hiện tại. Đính kèm là một tấm ảnh thẻ đẹp trai khó tả được bằng lời, bên cạnh bức ảnh viết, giới tính nam, ba mươi tuổi, nghề nghiệp giám đốc công ty. Sơ yếu lí lịch không quá rõ ràng, nhưng vẫn phủ kín hai trang, Sở Nghĩa một bên uống trà, ăn ổ bánh mì còn chưa kịp ăn vừa nãy gói lại bỏ trong bàn, một bên đọc nhanh như gió đem mấy tờ giấy này đọc xong. Kết, kết hôn? Nói thật, hắn có chút động tâm. Ngày hôm qua hắn vừa đi xem mắt xong. Đều là mẹ hắn sắp xếp, tháng này đã có đến 10 lần. Mà trong tổng cộng 10 lần này, thì Tần Dĩ Hằng lại hoàn hảo nhất. Tần Dĩ Hằng nhiều tiền, cực soái, cực khốc, có thể đồng thời đem rất nhiều lời khen ngợi nam nhân kia. Không động lòng thì quá khó khăn. Không biết Tần Dĩ Hằng vừa mắt hắn cái gì, nói hắn là đối tượng thích hợp để kết hôn. Rõ ràng Tần Dĩ Hằng thoạt nhìn mới là đại nam nhân trong mắt người người đều muốn gả, ai cũng rất muốn cùng hắn trải qua một đời nha. Sở Nghĩa phát ngốc nhìn sơ yếu lí lịch của Tần Dĩ Hằng. Ngày hôm qua, mẹ hắn trong điện thoại khóc lóc, nói rằng năm nay nếu hắn không kết hôn, liền không cần trở về ăn tết nữa. Cái này, không phải vừa vặn sao... Nhưng là hắn thực sự khó hiểu, lý do Tần Dĩ Hằng kết hôn là gì? Nói cái gì, năm nay có kế hoạch kết hôn, cậu rất thích hợp, hơn nữa còn nói một cách đàng hoàng trịnh trọng! Sở Nghĩa cũng không dám không tin. Chẳng lẽ thầy bói nói phải tìm người họ Sở, sự nghiệp mới trở nên tốt hơn? Hay là năm nay có vận xui ? Phải kết hôn kiếm may mắn? Lại hoặc là, có bệnh không thể nói? Ách, nếu bệnh thì hẳn là không phải. Sở Nghĩa dám khẳng định Tần Dĩ Hằng không có. Hay là giống hắn, mẹ của Tần Dĩ Hằng cũng ở trong điện thoại uy hiếp hắn, năm nay nếu không kết hôn thì tết đừng có về nhà? Haha, hắn chỉ tùy tiện đoán xem thôi. Sở Nghĩa lật sơ yếu lý lịch lật tờ thứ nhất, hắn đã ăn xong ổ bánh mì, giờ có thể xử lí tờ sơ yếu lí lịch này. Công ty Internet Phi Vân. Sở Nghĩa lấy điện thoại ra, gõ tìm công ty ấy, giao diện điện thoại rất nhanh liền hiện ra, thực có giới thiệu về công ty này. Là một công ty rất lớn, sáng lập vào 6 năm trước, người sáng lập là Tần Dĩ Hằng. Cũng giống như bản sơ yếu lý lịch, Sở Nghĩa nghiêm túc đọc hết hai trang giới thiệu ít ỏi trên di động, lại cầm phần sơ yếu lý lịch lên. Có chút không tin được, nam nhân này lại muốn cùng hắn kết hôn? Hắn vẫn là muốn hỏi vì sao a. Sở Nghĩa tắt điện thoại, tiếp tục xem sơ yếu lý lịch trong tay. Nhưng khi hắn vừa xem đến thời điểm học đại học, liền giật mình từ trên ghế nhảy lên, bất quá bên cạnh hắn không có ai, Sở Nghĩa không có cách nào chia sẻ tin tức này. Tần Dĩ Hằng thế mà cùng hắn học chung một trường, hơn hắn 3 khóa và là học trưởng khoa công nghệ thông tin. Sở Nghĩa ngẩng đầu lên, trong trí nhớ mình cẩn thận tìm người này, giống như buổi sáng nghiêm túc suy nghĩ dường như mình đã gặp Tần Dĩ Hằng, nhưng hắn cái gì cũng không nhớ được. Vậy chắc ở đại học chưa từng gặp mặt nhau, chỉ đơn giản là cùng trường mà thôi Tiếp tục nhìn xuống hai hàng, Sở Nghĩa vẫn cảm thấy khó mà tin nổi, bèn lấy điện thoại ra tìm trong học trưởng cũ trên Wechat. Anh ấy cũng là dân công nghệ thông tin, học trưởng hơn hắn 2 khóa, gọi là Thiệu Diệu. Bọn họ cùng ở trong hội học sinh, giao tình cũng không tệ lắm, học trưởng này tháng trước vừa tìm hắn thiết kế logo. Sở Nghĩa : Học trưởng, có rảnh không? Hỏi anh một chuyện, anh biết Tần Dĩ Hằng không? Theo hắn biết, học trưởng này gây dựng sự nghiệp và làm việc vô cùng nhàn, cho nên không đến nửa phút, người bên kia liền nhanh chóng trả lời. Thiệu Diệu : Tần Dĩ Hằng? Là vị học trưởng kia sao? Sở Nghĩa : Đúng. Thiệu Diệu : Có chuyện gì sao? Anh biết anh ta, nhưng anh ta không biết anh. Sở Nghĩa : Anh ấy là người như thế nào? Thiệu Diệu : Cao quý như một đóa hoa, rất cao lãnh, rất khó tiếp cận. Thế nhưng cực kì ưu tú , không phải anh ta tự mình sáng lập ra công ty sao, làm được rất tốt, tên được treo cả bên trong trường. Cậu hỏi anh ta làm gì ? Sở Nghĩa dừng một chút. Hắn không thể nói cho học trưởng biết rằng hắn phải cũng người này đi đăng ký kết hôn. Sở Nghĩa : Không có gì, đụng tới anh ấy, nghe nói là học trường chúng ta, tới hỏi anh một chút. Thiệu Diệu không hỏi nữa, nói có rảnh không bữa nào đi ăn cơm nói chuyện phiếm rồi liền kết thúc. Sở Nghĩa đặt điện thoại xuống tiếp tục nghiên cứu phần sơ yếu lí lịch, nhưng chỉ hai trang giấy như vậy hắn có nghiên cứu tiếp cũng chẳng nghiên cứu thêm được gì. Tần Dĩ Hằng nói ba giờ chiều lại tới, Sở Nghĩa suy nghĩ nam nhân này thoạt nhìn rất không thích làm phiền người, đến hắn cũng không làm phiền. Tóm lại, thời gian còn lại chính là chờ đợi Tần Dĩ Hằng. Đồng hồ dần dần chuyển đến 3 giờ, Sở Nghĩa càng căng thẳng, căng thẳng đến mức không có tâm tư cùng nhân viên của mình trêu trọc, chính mình trốn ở trong văn phòng âm thầm căng thẳng. Rất nhanh, đồng hồ báo thức của hắn vang lên thông báo hiện giờ là 2 giờ 59 phút. Sở Nghĩa đột nhiên hoảng loạn, sờ sờ hộ khẩu, lại sờ sờ chứng minh thư, đứng lên, liền ngồi xuống, ra mở cửa văn phòng rồi lại đóng lại quay lại ghế salông ngồi . Ngoài cửa phòng làm việc truyền đến tiếng xe, Sở Nghĩa nghiêm túc nghe tiếng động bên ngoài. Ba giờ ngoài phố ít người và xe, nên tiếng động bên ngoài đặc biệt rõ ràng. Sở Nghĩa khẩn trương đến lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. " Xin chào, Sở tiên sinh đang ở đâu?" Sở Nghĩa nghe được giọng của Tần Dĩ Hằng, giọng trầm thấp, từ tính, dễ hại người. Tiểu Triển trả lời hắn : " Ông chủ đang ở trong văn phòng " Ngay sau đó, Tiểu Triển dẫn theo Tần Dĩ Hằng gõ cửa văn phòng, cũng đẩy cửa phòng ra. Tiểu Triển đưa lưng về phía Tần Dĩ Hằng, vẻ mặt đầy ái muội : "Ông chủ, sáng sớm vị tiên sinh này đã tới tìm ngài " Hắn nói xong, rất hiểu chuyện trước khi rời đi liền đóng cửa lại. Lần này thì tốt, trong phòng chỉ còn hắn và Tần Dĩ Hằng. Lần này cùng buổi sáng không giống nhau, buổi sáng hắn còn mơ màng, lần này Sở Nghĩa khẩn trương đến tim cũng muốn nhảy ra ngoài. Hắn nhìn Tần Dĩ Hằng cười cười : " Xin chào " Rồi theo bản năng đưa tay ra, mà ngẫm lại Tần Dĩ Hằng hình như không thích cùng hắn bắt tay, liền lúng túng mà thu tay về. Tần Dĩ Hằng cũng nói : " Xin chào " Sau đó trực tiếp nói thẳng : " Suy nghĩ kĩ chưa ? " Sở Nghĩa gật đầu : " Được, có thể " Tần Dĩ Hằng không có một chút bất ngờ, có lẽ đã sớm biết nhất định sẽ là câu trả lời này, hắn gật đầu một cái, đưa tay làm động tác mời : " Đi thôi " Tất cả chuyện diễn ra tiếp theo Sở Nghĩa đều ngơ ngơ ngác ngác. Vì để đến đăng ký kết hôn, hắn đặc biệt thay đổi âu phục. Hai người chụp hình, photo copy giấy chứng nhận, tuyên thề, cuối cùng là đóng mộc. Từ cục dân chính đi ra, Sở Nghĩa ngẩng đầu nhìn trời, đột nhiên cảm thấy hoảng hốt. Tiếp theo hắn nhìn người vừa cùng mình trở thành vợ chồng hợp pháp đi cách xa một đoạn, lại một trận hoảng hốt. Hắn vừa rồi hỏi Tần Dĩ Hằng kế tiếp nên làm gì? Tần Dĩ Hằng trả lời cần phải làm gì? " Công ty tôi còn có việc, Sở tiên sinh cứ tùy tiện " Thoạt nhìn giống như chỉ ở đây để đăng ký kết hôn với hắn, ra cửa Tần Dĩ Hằng hỏi có cần hắn đưa về phòng làm việc , mà Sở Nghĩa liền khách khí nói không cần, sau đó Tần Dĩ Hằng cứ thế rời đi. Hắn rốt cuộc là vừa gả cho một người chồng lãnh khốc vô tình a. Sở Nghĩa nhìn theo xe của Tần Dĩ Hằng nhanh chóng rời đi, cầm trong tay giấy kết hôn không biết làm sao, qua vài giây hắn mới bừng tỉnh. Khá lắm, hắn với Tần Dĩ Hằng không có bất cứ phương thức liên lạc nào. Chuyện này...là rất tùy tiện ha.