Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Chương 1: Chương 1

1.Hoàng Khánh Nam – 17 tuổi

•Vui vẻ, hay cười, nói chuyện có duyên cực.

•Đẹp trai nhưng mang chút gì đó con gái. Đôi mắt thì……….xa xăm quá!

•Học giỏi, giỏi Piano và guitar

2.Dương Hà Ly - 17 tuổi

•Ừ thì nó hay cười, nhưng suy nghĩ có vẻ chín chắn hơn bà chị họ Minh Phương, nhưng dù sao bản chất của nó vẫn là 1 đại tiểu thư đỏng đảnh mà.

•Con này giao tiếp giỏi lắm ý, thày cô cũng nể nó cơ mà, chuyện con nhà ngoại giao mà.

•Mắt đen, nhìn kute

3.Đặng Khương Duy – 17 tuổi

•Vui tính nhưng lại hay nổi cáu. Nhất là khi nhìn thấy người ta đứng cạnh ai ý, ui thui, tránh xa hắn ra, chết người đấy.

•Mang 1 chút lãng tử.

•Tất nhiên là học giỏi rùi, ko thì sống sao nổi với ông bố làm tới chức Thượng tá trong quân đội chứ.

4.Dương Minh Phương-17 tuổi

•Hay cười hay nói(văn hoá lỡ mồm thì chính xác hơn), thích đánh nhau. Nếu ko thì nó đã ko đựoc coi là thằng con trai thứ 27 của lớp(chính đáng thì lớp chỉ có 26 thằng ạ)

•Bình thường ai gặp nó lần đầu đều ghét nó tại nhìn nó vừa lạnh lùng lại vừa kiêu kiêu ý.

•Nó mang 1 cái kính mà 2 mắt lệch nhau cả vòng trái đất ý, bỏ kính ra là coi như đâm rầm vào cột điện luôn.

5.Trần Trịnh Phương Linh- 16 tuổi

•Cặp kính bự cỡ Huyền Diệu và mái tóc rủ xuống che gần hết khuôn mặt làm mất đi khá nhiều vẻ đẹp tự nhiên của nó.

6.Triệu Viết Quân – 17 tuổi

•Một tên luôn đóng vai Hoàng tử lạnh lùng trước mặt thiên hạ nhưng hắn thựuc ra hắn cũng ko khác gì 2 thằng bạn thân kể trên của hắn đâu

•Kiêu lắm, đây ko cần có bạn gái đâu. Ừ, để xem nha!

7.Lý Phương Linh– 16tuổi

•Bạn thân Linh Như

•Hay cười,nói nhiều, hiền và dễ mến.

•Xinh, dịu dàng.

8.Tuiấn Vũ- 18 tuôỉ

•Có mối thù. gì đó với Khánh Nam

•Là sát thủ tình trường(nói thế biết tính cách và ngoại hình rồi chứ?). Nhưng hễ người ta đổ rồi thì bỏ ko thương tiếc . Bó tay.

Hai nhân vật thứ 5 và thứ 6 cho phép mình nhắc đến hơi ít 1 chút nhé vì tính cách của họ sẽ được bộc lộ qua các chap truyện. Nếu nói nhiều thì lộ hết bí mật mất!_____________________________________________________________

Start!

Nó thản nhiên nghênh ngang đi đi lại lại trên hành lang dù đây ko phải là trường nó, đơn giản chỉ vì nó nghĩ vào cái giờ này thì ko còn ai ở trường cả, cho đến khi nó đâm rầm vào…………..Đi sang bên trái, cũng có người, bên phải cũng đụng người, vì trước mặt nó là 3 thằng con trai.

-Tranh ra tui đi cái.

-Hơ, ai mới là người phải tránh chứ? Cô hay bọn tôi?

-Tất nhiên là 3 anh rồi, chắn hết diện tích rùi đấy.

-À, luật giao thông Việt Nam chỉ quy đinh cấm đi xe hàng 3 còn đi bộ hàng 3 thì………

-Tôi cấm. Bộ trưởng bộ GTVT tương lai mà. Nó vênh mặt.

-Này, cô học sinh lớp nào mà vênh quá thế?

-Không phải trường này. THCS.

-Ặc, thảo nào ko biết bọn tui là phải. Thôi để anh giới thiệu cho côbé vậy. Anh là……..

-Stop! Khỏi cần, chỉ cần biết 3 anh là Sầu Riêng được rồi.

-Gì? Nói ai? Nhìn thấy thằng bạn có nguy cơ sắp nỏi khùng, Khánh Nam chen ngang(Nãy giờ toàn Khương Duy nói thui à).

-À, thế cho anh hỏi tại sao lại gọi bọn anh là Sầu Riêng được ko? Khánh Nam nhẹ nhàng.

-À, nó gãi đầu gãi tai, thì…..thì tại đầu 3 anh vuốt keo nhọn nhọn như mấy cái gai trên trái Sầu Riêng ý. Hì hì……..

-Hả? Ba thằng hét toáng lên.

-Cô nhìn lại đi, chúng tôi là 3 anh chàng………

-Khoan đã. Có mùi………..Nó khịt khịt mũi rùi hướng về phía Khương Duy: “ Có mùi Sầu Riêng !”. Nó nhìn Khương Duy từ đầu tới chân rùi từ chân tới đầu. Anh chàng đang mặc 1 cái áo phông màu …y như trái Sầu Riêng luôn, tóc tai lởm chởm như gai Sầu Riêng và hiện đang ngậm 1 cái kẹo, chắc là vị Sầu Riêng nên mới có mùi Sầu Riêng từ người hắn. “Đúng là 1 trái Sầu Riêng đích thực!”

Con nhỏ bỏ 1 miếng O’star vào miệng rùi bước tiếp bỏ mặc Khương Duy với khuôn mặt đnag bốc khói còn Khánh Nam thì cuời vang làm nó giật cả mình. Bất ngờ nó quay lại, nhìn Khánh Nam trừng trừng. “Sao tự nhiên tao thấy ghê ghê mày!” Khánh Nam thôi cười, hích hích Viết Quân. “Sao con nhỏ nhìn tao mày?!”

-Wow, đáng yêu quá đi! Nó thốt lên 1 câu thích thú sau 1 hồi nhìn ngó Khánh Nam

-Gì? Khánh Nam hỏi lại nó

-À, ko! Anh ý mà, nếu chải tóc xuống, trang điểm chít xíu cùng 1 bộ đồ nữ ý, đi thi Teen Princess đảm bảo quán quân. Yeah!

Con nhỏ quay lưng đi tiếp bỏ mặc Khánh Nam chết trân. Nhưng nó đi chưa được mấy bước thì đã bị gọi giật lại:

-Ê cô bé.

-?????????????? . Cái tên im lặng nãy giờ đã chịu lên tiếng. Thì còn ai ngoài Viết Quân chứ? À, mà hòi nãy có hét toáng lên 1 lần chứ ko có im lặng suốt đấu.

-Cô bé, cô bé có thể đổi cái túi này với cái bọc xanh xanh ở tay cô bé đựoc ko? Poca cũng ngon mà. Viết Quân nói kèm theo 1 nụ cười duyên chết người. Nhưng dùng mĩ nam kế nhầm người rùi anh ơi.

Sau 5s ngạc nhiên, nó từ từ ngó vào cái túi Poca trên tay Viết Quân rùi trả lời tỉnh rụi:

-Hơ , sorry anh nha! Đầu óc em tỉnh táo lắm ạ! Nhìn qua cũng biết cái túi Poca của anh chỉ còn có mấy miếng còn túi O’star của em vừa mới mở mà. Thui anh chịu khó đi mua túi khác đi. Nó bỏ đi 1 lúc rùi mà Viết Quân vẫn chưa tỉnh lại. Lần đầu thất bại mà.

…………………………………….

-Thật ko ngờ Viết Quân tao lại có lần bị 1 con bé xáu xí thế……..Viết Quân chưa kịp nói hết câu đã bị Khương Duy cướp lời.

-Mày thôi đi, đẹp trai như tao còn bị nó nói là Sầu Riêng đây này.

-Ai bảo mày ngậm cái kẹo có mùi kinh dị đó làm gì còn kêu chứ? Còn mày nữa ý (nhìn Viết Quân ), bệnh gì mà lại đi đổi bim bim với 1 đứa trẻ con như nó, bị nó nói thế cũng đáng lắm. Khánh Nam lên giọng thuyết giảng nãy giờ. Bất ngờ Khương Duy và Viết Quân đồng thanh:

-Miss teen? Nói xong 2 thằng chạy thẳng, bỏ lại Khánh Nam tức muốn xì khói luôn ý.

………………………………

Ba thằng tiếp tục hành trình ra bãi để xe. Vừa bước ra sân trường, Viết Quân tiện tay thả cái vỏ Poca bay bay trong gió luôn, ko đầy 1 phút sau, bọn hắn thấy 1 cái vỏ O’star cũng………bay bay đáp trả. Không hẹn nhưng cả 3 thằng đều ngước mắt nhìn lên trên. Tầng 2, rùi , tầng 3, rùi tầng 4, 5 rùi cuối cùng là Sân thượng. Lạy trời, con nhỏ đnag vắt vẻo trên tầng thượng nhìn xuống. “ Nó định tự tử à mày?”

-Ê, ai cho xả raá bừa hả? Khương Duy nói với lên ko quan tâm điều băn khoăn thắc mắc vớ vẩn của Khánh Nam.

Nó ngây thơ chỉ sang Viết Quân : “ Tên đó ném trước mà!”

Hai thằng quay qua nhìn Viết Quân khiến hắn ngại quá quay đầu đi thằng, miệng lầm bầm: “ Mi mà học trường này thì đừng mong sống tốt.”

-Mà THCS lên đây chi mày?

-Biết chết liền!