Khu Vui Chơi Đáng Sợ

Chương 168

Translator: Nguyetmai

Phong Bất Giác tốn mất tròn một tiếng đồng hồ mới giúp con mèo tắm rửa xong. Khi xong việc, trên cánh tay anh có thêm vô số vết cào, còn bản thân thì mệt đến mức toàn thân toát mồ hôi, nhưng dù sao cũng đã xong rồi. Anh vốn định làm thêm chút việc nhà, nhưng bị hành hạ như vậy nên cũng thôi. Cái chuyện tắm rửa cho mèo để vận động sau bữa cơm xem ra hơi "kịch liệt".

Anh ngồi trên ghế sofa để nghỉ ngơi một lát. Dù sao cũng ngồi xuống rồi, anh tùy ý bật tivi lên. Dù sao cũng mở tivi rồi, anh lại không muốn xem quảng cáo của món đồ được bán với giá 998, anh tiện tay chuyển đến kênh truyền hình trực tuyến theo yêu cầu. Dù sao cũng chuyển kênh rồi, ít nhiều cũng phải xem chút gì chứ, vậy là anh lại ấn mở danh sách phim kinh dị...

Cái trò phim kinh dị này, là rất thích quay nhiều tập. Xem xong tập một, dù phim có tệ đến mấy, khán giả xuất phát từ trí tò mò cũng sẽ tiếp tục xem tập tiếp theo, tâm trạng đó đại khái là: Chắc là tập sau hay lắm? Không thì sao có tập ba được?

Sau khi xem xong tập hai, nếu như vẫn thấy chán thì khán giả sẽ lại nghĩ, vậy tập ba sẽ như thế nào? Sao lại có tập bốn? Rốt cuộc sau đó xảy ra chuyện gì? Câu chuyện dở tệ như vậy vẫn tiếp tục được sao? Lẽ nào phần sau lại phát triển cái gì đó thần thánh?

Tóm lại... Phong Bất Giác xem liền một mạch ba bộ phim kinh dị có thời lượng chín mươi phút, kết luận cuối cùng là: "Hơn bốn tiếng của cuộc đời mình lại một lần nữa chôn vùi trong cái phim tệ hại này."

Ngước mắt lên nhìn đồng hồ, bây giờ là khoảng mười giờ tối. Giờ đăng nhập vào game, trực tiếp dùng hình thức ngủ, hình như hơi sớm, dùng hình thức không ngủ thì sao... Chỉ sợ gặp phải phó bản dài hơi, đánh xong đã là hai giờ sáng rồi, ngại ghê.

Nghĩ đến đây... Tầm nhìn của Phong Bất Giác lại di chuyển lên màn hình tivi. "Hay là mình xem nốt tập bốn đi..."

Năm giây sau, anh tát mình một cái, gạt đi suy nghĩ đáng sợ này, sau đó nằm vào cabin game, đăng nhập "Khu vui chơi đáng sợ" bằng hình thức không ngủ.

Không gian đăng nhập vẫn như cũ. Sau khi Phong Bất Giác xuất hiện trong thang máy, việc đầu tiên anh làm vẫn là xem danh sách bạn bè trên màn hình cảm ứng. Lúc này anh Long đang ở trạng thái offline, Cuồng Tông Kiếm Ảnh cũng offline. Tiểu Thán không online, nhưng tên của Tự Vũ và Bi Linh thì đang sáng. Có thể nhìn thấy họ trong danh sách bạn bè, chứng tỏ họ cũng đang trong server đăng nhập hình thức không ngủ, đáng tiếc hiện giờ họ là trạng thái [Đang trong game].

Phong Bất Giác kiểm tra hòm thư hệ thống, trong đó có một tin nhắn riêng và một thư hệ thống.

Anh mở tin nhắn ra trước, người gửi tin là Mộng Kinh Thiền, nội dung thư chỉ có một câu: "Nếu anh Phong không ngại thì kết bạn với tôi, lúc nào rảnh thì vào phòng họp nói chuyện."

"Cái gì vậy?" Phong Bất Giác lẩm bẩm: "Không ngại." Anh xóa thư luôn, "Không phải muốn moi tình báo về Diễn Sinh Giả từ chỗ mình sao? Cùng lắm thì lại muốn lôi kéo mình đến Trật Tự." Phong Bất Giác đúng là đã đoán ra được tám chín phần. Anh cũng lười từ chối đối phương thẳng thừng, dù sao Mộng Kinh Thiền không nhận được lời mời kết bạn hay thư hồi âm, thì cũng tự hiểu thôi.

Tiếp đó, Phong Bất Giác liền mở thư hệ thống, nội dung trong thư này là một tin tốt.

Tiêu đề thư là: [Thư bồi thường cho game thủ "Phong Bất Giác"]

Ấn mở thư ra xem, lại là một bài văn dài dòng, suýt nữa phải sang trang.

Mở đầu là một đoạn văn lịch sự, liếc qua thì là đoạn mở đề theo kiểu công thức, cái gì mà "Game thủ thân mến, do phó bản gặp trục trặc đã gây ra bất tiện cho bạn" vân vân. Kéo tận hai ba trăm chữ mới nhắc đến một vài nội dung thực tế hơn, chính là... Phó bản trước đó không thể không kết thúc bằng cách ép game thủ thoát ra, do đó sẽ có bồi thường liên quan.

[Do tính đặc thù của cơ chế phần thưởng kinh nghiệm và tiền game, rất tiếc, bạn vẫn không thể nhận được lợi ích tương ứng từ phó bản này. Do đó, chúng tôi sẽ bồi thường cho bạn gấp đôi phần thưởng qua map, bạn có thể rút ngẫu nhiên hai thẻ kỹ năng có thể học tập.]

Tuy đoạn cuối của bức thư có viết, "Nếu có thắc mắc, vui lòng liên hệ bộ phận chăm sóc khách hàng", nhưng Phong Bất Giác cũng hiểu rõ, cứ đuổi theo đòi hỏi, e là cũng chẳng có lợi gì cho mình. Huống hồ bồi thường này cũng đã tốt lắm rồi, nếu tham lam không biết đủ, làm chuyện không hay thì ngay cả những thứ này cũng chẳng lấy được.

Phó bản trước đây chỉ vì FLAG bị lag mới dẫn đến việc không thể qua map, chứ không phải các game thủ đã đạt điều kiện qua map mà không thể nhận được phần thưởng, có sự khác biệt về bản chất giữa hai chuyện này. Vì ở trường hợp trước, game thủ có thể qua map hay không vẫn còn chưa biết được, nếu như mọi thứ bình thường, cũng chưa chắc bọn họ có thể chơi hết.

Hơn nữa với bồi thường hiện tại, phần thưởng lại là kỹ năng, thứ đồ hiếm có trong giai đoạn đầu của game, chắc rằng bên phía Trật Tự cũng sẽ vui vẻ chấp nhận. Họ cũng không có tổn thất gì lớn, chẳng qua chỉ là thời gian chơi một phó bản mà thôi. Không giống như Phong Bất Giác, có cảm giác bỏ ra nhiều của cải như vậy mà qua một đêm là giải phóng hết.

Đọc xong thư, Phong Bất Giác không vội vàng đến phòng lưu trữ, anh đến thương thành bán hộp đạn trong túi áo. Một băng đạn giá 700 tiền game, giá bán lại chỉ có 65 tiền game, không biết món tiền này phải tính thế nào đây…

Anh lại mua ba lọ thuốc bổ sung giá trị HP dung lượng mức (trung), sau đó mới đến phòng lưu trữ, bên trong đã xuất hiện hai cột thủy tinh. Anh đi đến phía trước, lần lượt nhận hai thẻ kỹ năng, cầm trên tay xem xét.

Kỹ năng của thẻ thứ nhất là:

[Tên: Sóng rồng đen của Tà vương Viêm Sát*]

(*) Một đòn tấn công trong bộ manga anime cùng tên Yu Yu Hakusho có tựa Việt là Hành trình U linh giới

[Thuộc tính thẻ kỹ năng: Kỹ năng chủ động, biến mất sau một lần sử dụng]

[Loại kỹ năng: Linh thuật]

[Hiệu quả: Thả rồng đen, nuốt chửng bạn và kẻ địch của bạn]

[Tiêu hao: 100% giá trị HP]

[Điều kiện học: Sở trường linh thuật E]

[Ghi chú: Ăn, hoặc bị ăn... Vấn đề này đã giải quyết rồi.]

"Giải quyết cái đầu á! Không phải bị ăn sao!" Phong Bất Giác hét lên. Sở trường linh thuật của anh, sau khi trải qua phó bản lần trước, đúng là đã tăng nhẹ lên một cấp. Kỹ năng hiện tại, chiêu tất sát mất cả chì lẫn chài, là kỹ năng loại tiêu hao một lần. Cái giá phải trả để kích hoạt nó là toàn bộ giá trị HP, cũng có nghĩa, sau khi kích hoạt, dù kẻ địch có chết hay không thì bản thân game thủ cũng chết chắc.

Còn thẻ kỹ năng thứ hai, là một thẻ kỹ năng bị động vô cùng quý giá, có điều hiệu quả thì hơi kỳ cục.

[Tên: Sự cố chấp của thuật sĩ luyện băng]

[Thuộc tính thẻ kỹ năng: Kỹ năng bị động, hiệu lực vĩnh viễn]

[Loại kỹ năng: Vũ khí]

[Hiệu quả: Tỷ lệ kích hoạt thành công tất cả kỹ năng chủ động lên đến 10%]

[Điều kiện học: Sở trường vũ khí D]

[Ghi chú: Ngài W.W* luôn khuyên bảo chúng ta, cho dù bạn đang chế "băng", nhưng xuất phát từ sự tôn trọng đối với hóa học, dù một con ruồi trong phòng thí nghiệm cũng không được phép tồn tại.]

(*) W.W là Walter White một giáo viên hóa học được chẩn đoán ung thư phổi và không thể chữa trị bằng phẫu thuật trong bộ phim Breaking Bad.

"Không phải là Heisenberg* sao! Còn nói thuật sĩ luyện băng? Kỹ năng này ám chỉ cái gì!" Phong Bất Giác vừa ghi lại chế giễu thứ giải thích vô nghĩa này, vừa học kỹ năng này một cách quyết đoán...

(*) Werner Karl Heisenberg là một nhà vật lý nổi danh của thế kỷ 20. Ông là một trong những người sáng lập ra thuyết cơ học lượng tử và đoạt giải Nobel vật lý năm 1932.