Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 35: Đẹp

Nếu hắc y nhân mà biết suy nghĩ của Tả Thiên chắc thực sự bồi thêm cho hắn vài "viên kẹo" ăn dọc đường lên Tây Thiên mất, bất quá cũng may là hắn không biết. Hắc y nhân bây giờ cầm một cái ghế nhẹ nhàng ngồi xuống và làm tiếp công việc "ngắm nhìn" của mình.

Tả Thiên: "...."

Hắn nghĩ thầm chẳng lẽ tên trước mặt này vẫn chưa bỏ được "ý định đen tối" kia sao?

Còn phía đối diện lúc này Minh Vương nhìn tên trước mặt này suy nghĩ: "Tên này sao cứ đề phòng ta vậy chứ, ta đáng sợ vậy sao? Nhưng cái ánh mắt sợ hãi của tên kia thực sự khiến ta chán ghét mà cứ tưởng kiếm được thứ đồ chơi tốt ai dè cũng chết nhát cả" rốt cục không chịu được nữa Minh Vương nhìn Tả Thiên quát to: "Ngươi khúm núm cái gì ta đáng sợ vậy sao? Còn ánh mắt của ngươi nữa khiến ta khó chịu vô cùng ngươi tốt nhất chuyển ngay ánh mắt đấy đi kẻo ta bắn thủng mắt ngươi giờ".

Tả Thiên oan ức nghĩ: "Ngươi khủng bố về mọi mặt, khủng bố tinh thần cả nghĩa sáng lẫn tối, nhất là suy nghĩ biến thái của ngươi, quá đỗi nguy hiểm mà".

"Giữa công việc và tự do ngươi trọn cái nào?" Minh Vương bắt đầu vào đề, vừa nói vừa móc trong túi ra một chiếc kẹo cao su bạc hà, lúc cho vào mồm hắn còn khẽ nghiêng người che không cho Tả Thiên nhìn thấy, nhẹ nhàng tháo khăn che mặt ra cho kẹo cao su vào mồm.

Bất quá chỉ trong gang tấc đó Tả Thiên vô tình chứng kiến được khuôn mặt của hắc y nhân, là một khuôn mặt vô cùng đẹp có thể nói là đẹp hơn con gái, môi hồng răng trắng, mắt lạnh lẽo u tối nhưng lại trong vắt không tạp chất, cằm nhọn sống mũi tinh sảo kết hợp với khí chất trầm ổn tạo nên sức hút vô cùng mạnh, đó là vẻ đẹp thánh khiết tự nhiên được gắn từ lúc sinh ra vậy.

Tả Thiên lúc nhìn thấy khuôn mặt này mà suýt không kiềm lòng được mà xúc động một phen, cứ như tiên nữ giáng trần vậy. Hắn không ngờ rằng chỉ cách một lớp khen che mặt lại có thể phân biệt ra hai con người riêng biệt như vậy, bề ngoài lạnh lẽo như tử thần bên trong lại như tiên nữ vậy, bỗng Tả Thiên cảm thấy như rơi hầm băng, tỉnh lại nhìn ra thì phát hiện Minh Vương đang lạnh lẽo nhìn mình hỏi: "Ngươi trọn cái nào?".