Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 46: Trùng hợp

Vì sa lại nói cô ta "điếm" vì cô ta ăn mặc hở đến 70% nếu đánh giá nhận thức theo mặt khoa học, phần dưới của cô ta hầu như không mặc gì ngoài chiếc quần nội y hầu như trong suốt khoe lộ ra cặp đùi nõn nà mà bao chàng trai phải say mê, cô ta khoác trên người một bộ y xa trong suốt màu hồng thậm chí còn có thể thấy đầu nhọn của hai "trái bưởi".

Nhìn từ xa chúng ta có thể tưởng tượng cặp đôi này độ kệch cỡm phải nói là khỏi bàn. Bất quá người đàn ông dường như không để ý đến điều đó mà còn rất hưởng thụ cảm xúc khi hai bán cầu miết qua miết lại trên cánh tay trái. Thậm trí tên này còn không kiêng nể gì lão Trần trước mặt đang nhìn tay trái còn vòng qua lưng cô gái tay nhào nặn một cách không kiêng nể, cô gái cũng phối hợp còn phát ra tiếng rên rỉ, sung sướng "a...a..mạnh lên anh".

Lão Trần nhìn cặp đôi cẩu nam nữ này đang hành động trước mặt này cũng chỉ khẽ nhướng mày rồi mặt liền bình tĩnh không biểu lộ gì. Lão đã gia nhập thế giới ngàm bao nhiêu năm rôi bao chiêu trò loại nào đều biết đủ, còn nhiều trò điếm hơn nhiều so với cặp đôi này, lão nhìn nhiều cũng trai mắt luyện thành quen dù cho lão có chứng kiến 10 cặp đôi thi nhau "đưa đẩy" mặt lão cung sẽ không biểu tình gì cả.

Quay mắt nhìn sang người trung niên miệng tươi cười nói: "Trùng hợp thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau lão Hắc".

"Dường như chúng ta đều đến đây để tìm thú vui nhỉ?" Hắc Long hỏi mặt vẫn tươi cười.

"Đâu phải ai cũng rảnh để ngồi chơi lập kế hoặch mưu tính như lão Hắc đây đâu nhỉ?" Lão Trần lúc nói đến đoạn hai chữ "mưu tính" hơi nhấn mạnh một chút.

"Ha ha lão Trần thật vui tính Hắc lão ta đây đâu giỏi vậy, nhưng phải công nhận một số kẻ mệnh lớn thật khó chơi nhưng không sao chúng cũng sớm tàn thôi" lão Hắc khi nghe hơi khựng lại nhưng liền phản bác, lúc nói cũng giống như lão Trần vô tình nhấn mạnh hai chữ "mệnh lớn" với "sớm tàn".

Lão Trần sao không nghe hiểu ý chứ nhưng mặt vẫn tươi cười, miệng nói với vẻ trâm trọc: "Ai chả biết năng lực của Hắc lão, phất nhẹ tay chân sáng sớm mai liền không ai biết có thể nhìn thấy ánh mặt trời hay không".

"Được rồi bạn bè với nhau cả gặp nhau uống tý rượu cho vui để lão Hắc ta mời trầu giới thiệu một phen cho hiểu biết" lão Hắc lảng tránh rồi lão Hắc đương nhiên hiểu rõ chỗ này hơn ai khác mà phải không?" Lão Trần vẫn không bỏ qua trâm biếm nói.