Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 60: Đen đủi

…..Trên bầu trời âm u, trong khung cảnh ngôi trường, từng hạt mưa rơi trên kẽ lá tạo cho người ta cảm giác tĩnh lặng và suy ngẫm. Bỗng "A...a.a..đứng lại cho ta" một âm thanh vang vọng đã đánh thức sự yên lặng đấy và chủ nhân của âm thanh đó không gì khác ngoài Hạ n của chúng ta.

Cô nàng bây giờ hiện đang đuổi theo một tên "Yêu râu xanh" chính xác chúng ta có thể coi là thế. Nam chính của chúng ta hiện đang cắm cổ mà chạy, trong đầu chỉ có suy nghĩ là chạy và chạy như một tên điên vậy kèm đó treo trên đầu với một biển hiệu là "yêu râu xanh" xanh rờn.

Việt Anh cũng muốn gỡ bỏ cái biển treo trên đầu hiện tại chứ. Đáng tiếc...Hài!.. cô nàng Hạ n phía sau như bị cắn thuốc vậy cứ liên tục đuổi theo đòi muốn biến hắn thành "thịt băm" cơ.

Việt Anh vừa chạy vừa tự hỏi một câu trong đầu rằng: "Chẳng biết ai cưới phải cô ta sau này chắc phải thành bia ngắm mất".

…..2 tiếng sau "Hồng...hộc" Việt Anh với quần áo ướt nhẹp đang thở gấp quay lại nhìn Hạ n phía sau cũng đang thở dốc trừng mắt nhìn mình. Hắn không sử dụng dị năng đơn giản vì hắn không muốn bộc lộ thân thủ trước mặt mọi người và Hạ n cũng vậy.

Cuộc chạy đua giống như hai đứa "ngố" đuổi nhau giữa sân trường đã thu hút rất nhiều học sinh vốn đang an tĩnh trong phòng vội nhòm ra chứng kiến.

Sau khi họ nhìn thấy hai kẻ dưới sân trường liền kêu ồ lên, bắt đầu bàn tán: "Kia không phải là Hạ Linh xinh đẹp của chúng ta sao...cô ấy đang làm gì giữa trời mưa vậy?...Hình như có ai đó bên cạnh?....Ôi trời! Đó là tên nhà quê…Chẳng lẽ tên đó phạm phải Hạ Linh của chúng ta sao? Không được phải tóm lấy hắn…".

Trong đám người xì xào nhưng đa số là nam lên tiếng, thậm chí có một số người còn tỏ vẻ nói "nói như đúng rồi" coi Hạ Linh như của mình vậy. Còn khi họ phát hiện kẻ mà Hạ Linh đuổi theo là Việt Anh liền không phân biệt đúng sai chụp cho hắn một cái mũ to tướng tội mạo phạm "nữ thần" của họ.

"Mọi người nhìn nữ thần của chúng ta kìa, cô ấy không chạy nổi nữa. Không được chúng ta phải mau giúp cô ấy bắt tên kia mới được" bỗng một tên thanh niên đứng ra tay chỉ về hướng hai người họ dưới sân nói.

Câu nói của hắn bỗng tạo nên hiệu ứng domino vậy được rất nhiều nam sinh hưởng ứng, nhìn mọi người hưởng ứng Lê Thắng rất hưởng thụ. Hắn là một tên nhà giàu cũng nổi tiếng trong trường là một tay đầu gấu, hắn từ lâu đã thích và tỏ tình nhiều lần Hạ Linh đáng tiếc bị từ chối. Tiêu Thắng cũng nghe qua nhiều chuyện đồn trong trường rằng Hạ Linh với tên nhà quê kia có quan hệ không tệ. Điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu cho nên mấy hôm trước đã gửi thư khiêu chiến không ngờ tên nhãi ranh này dám cho hắn "leo cây".

Nhìn Hạ Linh đuổi tên nhãi kia dưới sân trường hắn biết cơ hội trả thù đã đến liền hô to với mọi người xung quanh: "Anh em...LÊN!!!".

Thế là "Rầm rầm" một lũ học sinh bổ xô ra đuổi theo Việt Anh, có tên còn muốn thể hiện bản thân liền còn đu vắt nhảy từ tầng 2 xuống tầng 1, packour nữa chứ.

Còn Việt Anh của chúng ta lúc này đang chạy theo đúng nghĩa là "vắt cổ lên đầu chạy" bất quá mắt vẫn để ý xung quanh, sau khi nghe tiếng bước chân "Rầm...rầm" phía sau liền nghoảnh mặt xem liền đen mặt một lũ hồ nháo đang như lên cơn tăng động đuổi theo hắn. Đặc biệt trong con mắt bọn chúng nhìn hắn như thể "mục tiêu sống còn" vậy, khiến hắn cảm thấy mình như một tên "tội phạm truy nã quốc gia" đúng nghĩa.

Còn Hạ n sau khi nhận được sự trợ giúp liền ngừng lại một chỗ cười lạnh nhìn Việt Anh đang chạy.

…..30' sau trên sân chỉ còn lại hai bóng người đang chạy đuổi nhau, à không phải nói là "lết" đuổi nhau mới đúng. Hai người đó chính là Việt Anh và tên Tiêu Thắng kia.

Việt Anh hắn từ khuôn mặt vốn đỏ giờ trắng bệch vì quá sức, từ sau khi tỉnh lại hắn chưa ăn tý gì cộng thêm cơ thể bỗng suy yếu khiến cho hắn rơi vào tình trạng "hết mana" liên tục còn tên Tiểu nhân, à nhầm là Tiêu Thắng kia tình trạng giờ chắc không cần nói, hắn giờ hai chân còn run run đứng không vững nữa nói chi là đi.