Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 79: Quạu

Không gian yên tĩnh lạ thường, Hạ Linh khoác tạm trên mình lớp áo tắm bông còn hai tay thì chống nạnh cứ như đại tỷ bị trọc xù lông do bị nhìn trộm vậy. À vâng, dĩ nhiên đối tượng dê xồm không gì khác ngoài anh chó rắc rối nhà ta, anh ấy sau khi ăn chù liền tính cả ở chùa luôn.

Sau khi bị Hạ Linh bỏ rơi ở ngoài em nó liền tuàn tra quanh nhà một lượt đã vô tình phát hiện ra cửa phòng bếp đang mở và dĩ nhiên không cần nói cũng biết chuyện gì xảy ra. Em bó đã sử dụng skill kĩ năng "cẩu bay" để vào được trong nhà, vào thì không nói làm gì cái đáng nói là lúc đi qua phòng bếp liền tiện miệng xử lí luôn miếng bít tết tối của Hạ Linh vụ này đến tối cô mới phát hiện.

...Quay lại thực tại…

Hạ Linh đang cầm trên tay cây chổi còn phía đối diện anh chó vẫn đang vẫy đuôi sủa gâu gâu liên tục, cứ nghĩ đến việc chiếc Sofa yêu quý của cô hay nằm đang bị con cẩu hư đốn kia dẫm lên liền sinh khí muốn bạo. Cô nhìn nó nói: "Cẩu con ta cho mi cơ hội cuối mau rời khỏi nhà ta ngay!".

Đáng tiếc thay lời nói của cô vô dụng, thậm chí còn tích cực nhảy nhót hơn. Với cái chân bẩn của nó thì cứ mỗi lần nhảy nhót của em nó thì cái ghế lại càng thêm nhem nhuốc hơn nữa. Trong phút chốc nó suýt khiến Hạ Linh nhập viện vì bị nó chọc tức.

Khẽ hít một ngụm khí, bình ổn tâm trạng vớ nụ cười rạng rỡ, cô cầm chắc cây chổi và rồi phi đến "Yahh!" Nện cây chổi xuống một cách không nuối tiếc.

15 phút sau…..

"Rầm…" Hạ Linh đóng hể các cửa lại đảm bảo chắc chắn rằng nó sẽ không còn cơ hội chuồn vào nữa, cuộc chạy đuổi để hộ tống em cho "ngoan ngoãn" đi đã khiến cô mệt lử người tho thói quen nằm xuống ghế Sofa nhớ lại pha rượt đuổi mà cũng tự phục bản thân giỏi. Cô vừa đuổi vừa nhìn quan sát để phòng nhặt đồ tránh đổ vỡ. Pha vận động lie tục khiến vơ thể cô nhễ nhại mồ hôi khiến cô không để ý đến mùi gì khác lạ trong không khí và rồi đến khi ổn định một lúc hít thở đều đặn cô chợt phát hiện có mùi gì đó hôi hôi. Hạ Linh đưa mũi ngửi xung quanh rồi lại ngửi bản thân nhưng không có mùi đấy cả, mất một khoảng thời gian cô mới nhớ ra chiếc Sofa mình đang nằm có mang dấu vết của em chó để lại, tinh thần tập trung cô xác định mùi hôi hoàn toàn là do đệm Sofa gây ra. Ở đó còn vướng vài sợi lông chó, cô cầm nó mắt đẹo trừng kêu to: "Cẩu con!!!.".