Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 87: Bắn- Chúng?

….Hai chị em nghiêng đầu thì thầm kế hoặch với nhau, mất một lúc liền thống nhất xong kế hoặch, hai chị em liền ngồi nghiêm chỉnh lại.

….. Loạt xoạt… bỗng có tiếng bước chân báo hiệu việc có người đi qua.

Lúc người đó Hạ Linh "nhanh tay nhanh mắt" thấy túi đeo người ấy có cặp kính để cài miệng túi liền thuận tay rút luôn; một cái đeo lên mặt mình còn Hạ n thì đang ngạc nhiên kêu: Ơ! Chị…

Chưa chờ cô bé nói tiếp, cô liền nhanh tay đeo nốt chiếc kính còn lại lên mắt cô bé khiến Hạ n lại càng ngạc nhiên hơn. "Ngoan! Chỉ thuận tay thôi mà".

"Thuận tay thôi mà" Hạ n lẩm bẩm thì thầm, dùng ánh mắt kinh dị nhìn Hạ n tự hỏi trong lòng "Đây thực sự là chị gái mà mình biết sao? Sao mình nhìn cứ thấy hơi mang khí chất đạo tặc, giang hồ nhỉ? ".

Hạ Linh biết Hạ n đang dùng ánh mắt kì dị nhìn mình, bản thân cô cũng thấy hơi ngượng. Chẳng làm gương chị gái gì cả, mà thôi kệ đi tên đã lên dây không thể không bắn. Quyết định vậy cô liền giả bộ nhìn chăm chú mục tiêu.

…. Chờ tầm 5' trôi qua, tại chỗ của tên Tiêu Yến đã dần bớt người. Có lẽ sắp đến đoạn ga của mấy hành khách nên họ dồn xuông cuối toa cho tiện di chuyển, cách lạch cạch vận chuyển dỡ hành lí cũng dần vang lên. Mấy tên bảo vệ xung quanh Tiêu Yến vừa nãy đứng sát cạnh nhau, tinh thần cảnh giác rất cao; nay thấy bất đông người tinh thần cũng bớt căng liền tách giãn ra chia góc bảo vệ.

Nhìn thấy thời cơ sắp đến Hạ Linh ra hiệu cho Hạ n cùng khởi động đồng hồ ngụy trang. "Tít" âm thanh báo hiệu thiết bị đã khởi động, Hạ Linh nói: "Mọi sự chông cậy vào em, nhớ bắn chuẩn đừng lệch em chỉ có 6 viên thôi đấy. Ước chừng mỗi tên hai viên cũng tương đương em chỉ được bắn trượt 3 viên còn ba viên còn lại bắt buộc phải chúng; cố lên chị tin em!"

Hạ n cảm thấy hơi áp lực đây là làn đầu tiên cô làm việc này. Nhưng nhiệm vụ không cho phép cô sơ suất vì cô biết nếu cô sơ suất thì trong tương lai cô không biết mình bao giờ còn cơ hội gặp lại cha nữa. Tự an ủi bản thán phải cố lên, lấy lại động lực cô khẽ gật đầu ra hiệu hãy yên tâm với chị. Hạ Linh thấy vậy chỉ khẽ chín đầu an ủi cô bé.

Đồng hồ ngụy trang sau khi được kích hoạt, cô liền nhấn vào bên cạnh đồng hồ. Nắp kính đồng hồ bỗng phát ra tiếng cách mở ra, trên mặt kính hiển thị một lớp hình ảnh 3D, có một vòng tròn mini tự động khóa mục tiêu.

Sau khi khóa thành công mục tiêu đồng hồ tự động ngắm bắn sau 3s (hệ thống sẽ tự động điều chỉnh đầu mũi tấn công làm sao cho đảm bảo chính xác 100%).

Bắt đầu ngắm bắn trong 3s..2s…"Rầm" bỗng toa tàu rung chuyển mạnh. Do rung lắc mạnh một bà thím đứng ngay đó bỗng nghiêng người ngã. Mà hướng ngã lại chính là tên Tiêu Yến kia, do vụ giật mạnh của toa tàu khiến hắn vẫn chưa hoàn hồn cộng thêm ánh đèn nhấp nháy do lắc khiến hắn chỉ lờ mờ nhín thấy một cái bóng đen to lớn đang ngã về phía hắn, theo bản năng giơ tay ra đỡ và cũng nhờ đó kiểu "ngã công chúa" đã xảy ra.

Khung cảnh trông thật lãng mạn nhưng đối lập với đó thì Hạ Linh lại đang không vui tí nào thay vào đó là căng thẳng. "... 1s.. Chíu" viên đạn bay đi trong sự cố gắng nhấn nút hủy bắn của cô nhưng không kịp. Với khiên thịt vĩ đại chắn trước mặt Tiêu Yến hắn một cách vô tình liền khiến hắn thoát phát đạn gây mê một cách đầy ảo diệu. Viên đạn bay mạnh trong không trung nhưng lại đáp một cách rất nhẹ nhàng lên vòng 3 nảy nở của bà thím.

Trong đầu Hạ Linh lúc bấy giờ chủ xuất hiện hai chữ đó là "Không xong! ".