Là Tự Cô Đơn Phương Sao?

Chương 28: Chúng ta đã từng gặp nhau chưa ?

.................................10 năm sau.............................

Trong 1 tập đoàn lớn , hai hàng nhân viên mặc đồng phục nghiêm chỉnh , nhìn thấy cô gái kia bước vào thì đồng loạt cúi đầu , hô :

_''Kính chào chủ tịch !!''

Phong Vân lãnh khí gật đầu , cười mỉm rồi một mạch đi lên văn phòng của mình ở tầng 39 bỏ lại đám nhân viên với vẻ mặt ' chủ tịch của bọn họ thật lạnh lùng a '

Vào phòng ,Phong Vân nhẹ nhõm thở hắt 1 hơi , cô đã nắm trong tay quyền lực tối thượng bao gồm 60% cổ phần tập đoàn Thiên Phong , cô đang là chủ tịch , và 60% cổ phần tập đoàn trang sức Ái Thiên, đồng thời chủ tịch cũng là cô . Nhưng đối với việc quản lý Ái Thiên , cô chỉ trao đổi liên lạc qua email , video call , khi nào có việc quan trọng , cô mới về tổng bộ. Đa phần thời gian của cô đều ở Thiên Phong.

Nguyễn Phong Vân cô giờ đây là 1 cô gái đã 25t , sắp 26 rồi , là 1 cô gái dáng người chuẩn S , cao tận 1m80 ,làn da trắng hồng mịn màng , sóng mũi cao , môi mỏng đỏ tự nhiên , mái tóc dài qua vai , mượt mà , màu nâu đỏ , gợn sóng phần đuôi , ra đường , Phong Vân không cần trang điểm , không cần thả thính , đàn ông vẫn đổ dưới chân cô rầm rầm , không những thế , ngay cả là nữ nhân cũng có người mê luyến cô.

Phong Vân thật không hiểu tại sao vào năm sinh nhật 20t của cô , cả cha mẹ cô đều chuyển hết số cổ phần cho cô, trong lòng cô , đó vẫn là 1 nghi vấn. Theo cô tìm hiểu , sở dĩ cha mẹ làm như vậy là để giữ 1 lời hứa với cô nhưng Phong Vân thật sự không nhớ đó là lời hứa gì nữa nhưng dù sao, cô bây giờ đã là chủ tịch của 2 tập đoàn rồi , phải làm cho thật tốt để không phụ lòng mẹ và người cha kính yêu của cô dưới suối vàng , mong ông được thanh thản.

Sắp tới tập đoàn sẽ tổ chức 1 bữa tiệc cực kì quan trọng ' Lễ kỉ niệm 30 năm thành lập tập đoàn' , bữa tiệc sẽ diễn ra vào tuần sau , cô nhấn điện thoại bàn , rồi nói :

_''Gọi giám đốc Hoàng Việt lên phòng gặp tôi !'' Ngay lập tức , trong điện thoại vang lên giọng cô thư ký trẻ 'vâng'

'Cốc cốc cốc'

_''Mời vào !''

Một người thanh niên tầm 27t mặc áo sơ mi xanh tiến vào , giọng trầm trầm cất lên :

_''Giám đốc cho gọi tôi !''

Phong Vân mỉm cười rồi nói :

_''Đúng vậy ! Tôi chỉ muốn biết tình hình chuẩn bị bữa tiệc tới đâu rồi ,anh hãy nói cho tôi biết !!''

_''Thưa chủ tịch, việc chuẩn bị đang tiến hành theo đúng kế hoạch chúng ta đã đề ra ban đầu. Thiệp mời đã gửi đi đầy đủ , bao gồm các tập đoàn lớn trong nước và cả nước ngoài như T.Q, N.W cũng được gửi thiệp mời xong xuôi , việc trang trí cũng sắp xong , chỉ có việc thức ăn nhẹ sẽ đến chậm trễ không biết có kịp hay không !!''

_''Hãy đặt thêm thức ăn ở 1 số nhà hàng nữa , để nếu như nhà hàng nào không kịp đưa đến thì còn có nhà hàng khác đấp vào !''

_''Dạ vâng , tôi sẽ làm tốt !!''

_''Không còn chuyện gì nữa ,anh đi đi được rồi !!''

_''Vâng !!'' Nói rồi , anh ta cúi đầu chào cô 1 cái rồi đi.

Cuộc sống của Phong Vân lúc này rất đầy đủ , tiền có ,nhan sắc có, quyền lực có nhưng cô vẫn thấy thiếu gì đó , có lẽ là tình yêu ,là thứ tình yêu có thế khiến cô từ bỏ mọi thứ , đúng ! Cô đang thiếu là thứ đó !!!

-------------------------------------------------------------------------------

Ở California , trong căn phòng cao nhất của tập đoàn T.Q ,Kỳ Vũ đang ngồi trên chiếc ghế chủ tịch ,ung dung xem lại sổ sách. Kỳ Vũ sau 10 năm giờ đây đã là một thiếu nữ 27t , mang vẻ đẹp của 2 nước Trung - Tây , là mỹ nhân mang ngũ quan thiên sứ , nhưng lại lạnh lùng như gió Bắc Cực , cộng với dáng vẻ đang nghiêm túc làm việc của cô làm sự lạnh lùng của cô lan tỏa , lạnh đến cùng cực , không ai dám đến gần nhưng dung mạo kia lại luôn dẫn dụ người khác đến nhưng đáng tiếc chưa ai chạm được vào trái tim Kỳ Vũ cả. Nhưng có một số người ngoại lệ được đến gần cô,thậm chí là thân mật ,giống như :

_''Chị ! ''

Kỳ Hân vừa mở cửa bước vào là gọi ngay 1 tiếng chị ngọt ngào.

Nghe giọng nói trầm ấm đó , Kỳ Vũ mỉm cười ôn nhu rồi đứng dậy đi về phía sôfa , ngồi xuống, tay cô rót 1 ly trà cho Kỳ Hân :

_''Em gái ! Sao không ở N.W của em đi mà chạy sang đây làm gì ?''

Kỳ Hân diện một chiếc đầm tay dài màu đỏ sẫm , làm tôn lên nước da trắng nõn của cô. Kỳ Hân có sóng mũi thẳng tắp , môi dày gợi cảm , đối mắt sâu thẳm , gương mặt chẳng góc chết với vóc dáng hoàn mĩ ,chiều cao 1m78 (t/g : hmm hân nhà ta vẫn thấp hơn vân 2cm hệt như lúc nhỏ cơ !), khiến bao người nguyện đổ dưới chân cô. Khoảng thời gian 10 năm không quá ngắn cũng không quá dài để Kỳ Hân có được sự nghiệp vững mạnh như hôm nay. Cô không những là phó chủ tịch T.Q mà còn là chủ tịch của tập đoàn kinh doanh đá quý đồng thời có thế mạnh về nghành thời trang quốc tế , tập đoàn New World được gọi tắt là N.W,tập đoàn được gây dựng từ chính sức lực của cô,là niềm tự hào của cô, ngoài ra cô còn mở 1 công ty bất động sản ở VN , quy mô công ty ở VN không hề nhỏ,cô không về nước nhưng luôn trao đổi email ,video call để quản lý công ty ngày càng phát triển mạnh, trở thành một công ty đứng trong top đầu về bấ́t động sản và thời trang ở VN. Cô xinh đẹp ,tài giỏi nhưng không còn giống như xưa lúc nào cũng cười nữa thay vào đó là sự trầm ổn , sự lạnh lùng bức người và trên hết là luôn có 1 nụ cười hiện hữu trên môi cô nhưng đó lại là một nụ cười xã giao , nụ cười ngụy trang,giả tạo :

_''Em dù sao cũng là phó chủ tịch T.Q , đến đây nhìn một chút chẳng lẽ không được sao ? Huống hồ em còn là em gái của chị , về tình về lý , em đều có thể đến đây ,ai có thể ngăn cấm được em ?''

Kỳ Hân nghiêm túc trả lời.

_''Chị chỉ nói giỡn thôi , em có cần nghiêm túc như vậy không chứ. Mà nhìn em trả lời làm người khác không phản bác được , em có khiếu làm luật sư lắm nhé !!!''

_''Em cũng đang có ý định đó !!''

Kỳ Vũ cười ra tiếng làm nhan sắc của cô trở nên khuynh quốc khuynh thành , em gái cô cũng thật đáng yêu đi nhưng giá như Kỳ Hân cười nhiều hơn một chút thì tốt biết mấy. Kỳ Hân cũng không keo kiệt với chị mà môi vươn lên 1 nụ cười chân thật , chói loá hơn cả nắng mặt trời :

_''Thôi , không đùa với chị nữa. Kì thật ,em đến đây là có việc muốn nói với chị !!''

_''Tốt thôi, bảo bối , em nói đi !!''

_''Em muốn từ chức !!''

_''Em nói từ chức ? Cho chị 1 lí do nào !''

_''Bây giờ em đã có sự nghiệp của riêng mình , em là chủ tịch của cả 2 tập đoàn lớn , với lại tập đoàn T.Q này vốn không phải của em nên em không cần phải tiếp tục nhúng tay vào tài sản sau này sẽ là của chị , dĩ nhiên ,em vẫn là em gái bảo bối mà chị yêu thương ,khi chị cần giúp đỡ cứ tìm em , em sẽ giúp chị hết lòng ''

_''Kỳ Hân à , em nói như vậy chẳng lẽ 10 năm qua em đều xem mình là người ngoài sao ?''

_''Em không có ý đó , chỉ là em muốn tốt cho chị và ngay cả em cũng sẽ thoải mái hơn thôi, tập đoàn này 1 mình chủ tịch như chị cũng đủ làm người ta sợ hãi rồi , không cần đến em đâu , vậy nhé !!'' Kỳ Hân nói xong tay cầm 1 phong thư chứa đơn từ chức , chìa trước mặt Kỳ Vũ , cúi thấp đầu , nói :

_''Xin chủ tịch đồng ý !!''

Kỳ Vũ cười mỉm , khoác tay với cô :

_''Được rồi được rồi ,chịu thua em luôn mà em có nhớ tuần sau có 1 bữa tiệc chúng ta cần đi không ? Nếu chị nhớ không lầm ,N.W của em cũng nhận được thiệp mời , đúng chứ ?''

_''Đúng vậy , không những N.W mà ngay cả công ty thời trang Tinh Anh của em bên V.N của em cũng có thiệp mời gửi đến cửa !!''

_''Kỉ niệm 30 thành lập tập đoàn Thiên Phong , chủ tịch là Nguyễn Phong Vân , một bữa tiệc lớn , vậy em dự định có đi không ??''

_''Chị ! Không cần lo lắng , em đã sẵn sàng rồi , vả lại Tinh Anh bên ấy , em cũng muốn về xem một chút để nhân viên không quên vị chủ tịch như em chứ đúng không !!''

_''Đúng đúng , bảo bối , chúng ta đi shopping 1 chút nhé !!''

_''Vâng , mà phải quẹt thẻ của chị nha !!''

_''Sao thế , chủ tịch N.W đã nghèo đến vậy rồi à ??''

_''Em đùa thôi mà !!''

Rồi hai chị em vẻ mặt rạng rỡ đi mua sắm dưới ánh mắt ngưỡng mộ của người người không những vì tài sản to lớn mà còn vì nhan sắc khiến muôn hoa cũng muốn e lệ của Kỳ Vũ và Kỳ Hân đây !!!

-------------------------------------------------------------------------------

Vào 18h30' tại tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời Keangnam Hanoi Landmark Tower ,tòa nhà cao nhất ở VN tọa lạc ở thủ đô Hà Nội là nơi diễn ra bữa tiệc kỉ niệm thành lập của tập đoàn Thiên Phong đứng đầu đất nước về nghành đá quý. Sức chứa của tầng nhà hơn ngàn người , được trang trí lộng lẫy , xa hoa , màu chủ đạo là màu vàng bạch kim ,hai bên được đặt 2 chiếc bàn dài lớn , một bên để đồ ăn nhẹ với hơn chục loại , bên còn lại để 1 số thức uống với các loại sâm panh , rượu vang cao cấp.

Ở cửa , thảm đỏ được trải dài phủ thêm kim tuyến càng lung linh rực rỡ. Thực khách đến gần như đầy đủ ,đã đến lúc bắt đầu.

Cánh cửa lần nữa mở ra , cô gái mái tóc nâu đỏ rực rỡ sải bước, mang trên mình bộ váy dạ hội đuôi cá màu đỏ tươi,điểm 1 ít son phấn ,ma mị quyến rũ ,cộng với chiều cao vượt trội ,dáng người thướt tha, Phong Vân thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Cô ấy đi về phía sân khấu , đôi tay tình tế nâng lên micrô , nói :

_''Thân chào các vị tiền bối cũng như các bạn cùng giới đã dành thời gian đến tham dự bữa tiệc này. Cám ơn ! Tôi là Nguyễn Phong Vân , chủ tịch tập đoàn Thiên Phong , như các vị đã biết cha tôi đã mất cách đây 2 năm, thật đáng buồn nhưng trong khoảng thời gian 2 năm này , tôi đã rất chăm chỉ học hỏi nên các vị cổ đông đã tin tưởng giao cho tôi chức chủ tịch , tôi sẽ tiếp tục giúp cha tôi quản lý tập đoàn, không phụ lòng các vị cổ đông . Mong các vị sẽ tiếp tục ủng hộ Thiên Phong, tôi xin hứa với các vị, khi các vị gặp khó khăn,chỉ cần trong khả năng Thiên Phong có thể giúp , Thiên Phong tuyệt sẽ không đứng nhìn , đồng hành với chúng tôi,các vị sẽ không một mình. Mong rằng chúng ta sẽ hợp tác ngày càng vui vẻ , ngày càng phát triển. Chúc mừng 30 năm thành lập Thiên Phong !!!!!!'' Nói đến câu cuối , Phong Vân cầm ly sâm panh , làm động tác nâng ly tao nhã.

Mọi người bên dưới lập tức hô to 'chúc mừng' đồng thời nâng ly rượu trong tay.

Phong Vân bước xuống sân khấu và bắt đầu đi chào hỏi khách quý.

Khi nãy , Kỳ Vũ đến là vừa kịp lúc nghe Phong Vân phát biểu ,giờ đây Kỳ Vũ 1 thân váy dạ hội cúp ngực trắng , tay dài có phần ren ở tay ,tao nhã mà tôn quý ,thanh khiết ,làm nổi bật xương quai xanh tinh xảo , tóc cột gọn phía sau , đi về phía Phong Vân , cô đưa tay ra , cười nhạt nói :

_''Chào chủ tịch Phong Vân''

Phong Vân ngạc nhiên , mặc dù chỉ gặp mặt qua 1 lần nhưng cô vẫn nhớ rõ người này :

_''A , thật quý hoá quá , chủ tịch Kỳ Vũ của T.Q cũng đến, thật vinh hạnh cho tôi !!''

_''Một bữa tiệc lớn như vậy sao tôi có thể không đi , huống hồ chúng ta còn đang hợp tác , dù sao tôi xin chúc mừng tập đoàn Thiên Phong nhé !!''

_''Cám ơn. Nhưng hôm nay , cô đến 1 mình sao ? Phu nhân sao không thấy ?''

_''Mẹ tôi đã lớn tuổi nên từ chối đi xa. Nhưng là hôm nay tôi cùng đến với em gái tôi , Kỳ Hân !!''

_''Ô , tôi đã muốn diện kiến vị nhị tiểu thư tài giỏi này. Chẳng hay , Kỳ Hân tiểu thư sao không thấy cùng cô ?''

_''Nó vào nhà vệ sinh rồi ,có lẽ lát nữa sẽ ra''

Vừa nói hết câu , 1 tiếng :

_''Chị !!'' đã vang lên

Phong Vân nghe tiếng gọi không hiểu sao lập tức xoay người lại , thì chỉ cảm nhận được cơn đau ở tim lại đang âm ỉ trở lại , dung mạo cô gái này , cô nhìn sao lại thấy quen thuộc như vậy.

Kỳ Hân quyến rũ trong chiếc đầm dạ hội màu đen ,khỏe trọn tấm lưng trơn bóng của cô , trên vai trái của cô còn lộ rõ 1 hình xăm hoa bách hợp cao quý , tóc búi cao ,vài sợ nhảy múa trên gương mặt góc cạnh, môi dày điểm 1 ít son đỏ thêm 1 chiếc bóp cầm tay màu đen làm nổi bật nét quý phái ,lạnh lùng ,bí ẩn của cô ,có lẽ Phong Vân không phải là người đẹp nhất đêm nay , mà là người con gái này đây , Thượng Quan Kỳ Hân.

_''Đến đây , giới thiệu với em ,đây là Phong Vân , chủ tịch Thiên Phong ,còn đây là Kỳ Hân,em gái tôi !'' Kỳ Vũ giới thiệu hai người với nhau.

_''Chúng ta đã từng gặp nhau chưa ?'' Phong Vân bất thình lình hướng cô hỏi .

Ngạc nhiên là cảm giác duy nhất của Kỳ Hân bây giờ. Vốn dĩ , cô định sẽ nói 'Đã lâu không gặp rồi ,Vân !!'nhưng không ngờ , cô ấy đã quên cô , đoạn tình cảm kia chắc cũng không còn đâu nhỉ , uổng công cô còn mang 1 chút hi vọng nhưng giờ thì hết rồi , người đã quên thì ta nhớ làm gì nữa !

_''Theo tôi nhớ , chúng ta chưa từng gặp qua lần nào cả !!'' Kỳ Hân nói.

_''À , vậy chắc tôi nhớ lầm rồi ,thật xin lỗi !!'' Cảm giác ở tim cứ vậy mà dâng lên khiến Phong Vân bất giác ấn tay lên ngực.

_''Ồ , không sao !! Nhưng cô có sao không ? Tôi thấy hình như cô khó chịu ?''

_''Tôi không sao cả , hôm nay may mà nhờ chủ tịch đây mà mới có cô đi cùng , để tôi được gặp cô, thật may mắn cho tôi !!''

_''Không không !! Tôi đây có thiệp mời nhé , chỉ là cùng đi với chị thôi !!''

_''Vậy cô là........''

_''Tôi là Thượng Quan Kỳ Hân, chủ tịch tập đoàn N.W kiêm luôn chủ tịch công ty bất động sản Tinh Anh, thiệp mời được gửi đến cả hai công ty của tôi ,tôi đây là 1 người mà đại diện cả hai nơi !!''

_''Ồ , một cô gái tài giỏi , tôi rất khâm phục cô !!''

_''Thật không dám nhận ,chủ tịch đây cũng tài giỏi không kém , mong sau này chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác nhiều hơn. Dù sao cũng xin chúc mừng lễ kĩ niềm của tập đoàn !!''

_''Cám ơn !!''

_''Tôi còn có việc,tôi xin đi trước !!''

_''Tạm biệt ''

Kỳ Hân đã đi xa nhưng Phong Vân vẫn đứng ngơ ra đó ,mãi cho đến khi có 1 người bạn gọi , cô mới giật mình ,kì lạ sao cô cứ cảm giác cô và Kỳ Hân đã quen nhau rất lâu rồi nhỉ với lại , cô nhịn không được cứ muốn lại gần Kỳ Hân nhưng giờ người cũng đi rồi !!

Kỳ Hân vốn không đi đâu xa ,chỉ là ra ban công thôi. Hít một hơi , mùi của quê hương thật dễ chịu. Lúc gặp mặt , cô mới chợt nhận ra , hóa ra cô vẫn chưa quên , cô vẫn nhung nhớ ,vẫn yêu thương ,'chúng ta đã từng gặp nhau chưa ?'Nói không đau lòng là nói dối ,đau lòng...thật sự ...nhưng cô quen rồi , không sao đâu !! Cô bây giờ cũng mạnh mẽ, cũng biết giấu cảm xúc rất tốt .

Nhìn từ trên cao , bên dưới như 1 thế giới thu nhỏ trong mắt cô,cả 1 thủ đô Hà Nội được chiếu sáng dưới những ánh đèn,cô nói thầm với thế giới thu nhỏ :

_''VN ơi ,tôi đã về rồi ,còn nhớ tôi không ?''

Rồi nở 1 nụ cười nhợt nhạt !!

-------------------------------------------------------------------------------

(T/g : tại đt hư nên mk phải mượn ipad từ 1 ng bn để đăng lại nên đăng trễ,xl mấy bn nhiều nhé

,mong các bạn tiếp tục ủng hộ truyện ,cầu bình chọn ,bình luận nhá😍)