Lạc Long Truyền Thừa

Chương 2: Đến Việt Lạc Gia Tộc Nói Là Việt Lân Ta Nhận Nuôi Ngươi.

Từ sau bóng cây có một ánh mắt đỏ nhắm đến tỏa ra sát khí nồng đậm khiến cho Lân Lão cũng Phải lạnh sống lưng a,… “Bạch Lang Huynh, đừng nóng vội,Lão Già này là ân nhân cứu mạng của ta,sẽ không làm hại chúng ta đâu”-Tiếng nói đầy chào phúng của Thiên Kiệt phát ra.

Từ sau bóng cây đi ra Một con Bạch Lang cao to chừng 2 thước, 4 trân còn có lông bao phủ không gió mà bay nhè nhẹ như đám mây trôi, mặt mũi hung tợn mà đi đến,… Thiên Kiệt thấy vậy mà cũng chạy đến ôm lấy vuốt ve như là con cún con vậy,… “Lân Lão, Đây là Bạch Lang Huynh,…Còn Hồ muội thì,… huynh ấy nói là đã đi vào sâu trong Ma Thú Sâm Lâm được 3 ngày rồi cũng chưa biết lúc nào sẽ về rồi” Thiên Kiệt mặt vui vẻ tươi cười mà nói,… Lân Lão thì vẫn chưa hết sửng sốt, “đây rõ ràng là Bạch Vân Lang Tinh Tam Giai Ma Thú nhìn hình thái của nó có vẻ sắp bước vào Tứ Giai rồi, trời ạ cái tên tiểu quỷ này sao lại liên tiếp khiến ta phát hãi thế này”-Lân não Thầm nghĩ trong lòng mà kinh sợ.

Thấy Lân Lão có vẻ sửng sốt mặt Thiên Kiệt lại dương dương tự đắc cười nói“Haha Lân Lão đáng tiếc là Hồ muội đi vắng không cho Lão gặp được,… Thực lực của Muội ấy còn mạnh hơn cả Lang Huynh nha”

“Còn mạnh hơn”-Lân Lão thốt lên trong đầu tựa như có sét đánh cho muốn sợ hãi. “Chứ sao!!! Nói Ta là Đại Ma Đầu của cái Sâm Lâm này mà hahaha”,….

“Thôi được,… Tiểu Ma đầu ngươi lợi hại, Lão phu ta chịu thua rồi,… à lại quên, để lão phu kiếm tra thực lực của ngươi”-Nói xong Lân Lão chạm ngón trỏ lên trán của Thiên Kiệt, một luồng linh lực tỏa ra khắp người Thiên Kiệt,… “Thế nào lại chỉ là cấp Luyện Thể không trữ được một tia linh khí mà lại có thực lực như vậy,không phải là từ 10 tuổi là có thể bắt đầu hấp thu Linh Khí dễ dàng rồi sao hơn nữa hắn chọc một con Ngũ Giai ma thú lại không bị nó đập cho chết, lại còn có Yêu thú làm Thú cưng,…. ”-Những suy nghĩ khó hiểu chạy quanh đầu mà không tìm ra được lời giải đáp.

“Thế nào Lân Lão, Người thấy ta một ngày nào đó có thể tu luyện đến cấp độ như Lão không”-Thiên Kiệt ngây ngô hỏi. “này, nếu À thì chuyện ngươi muốn tiến vào tu luyện thì ta có nơi này cho ngươi đây, Cầm lấy tờ giấy này trên đó có địa đồ đến Việt Lạc Gia Tộc,… Đến đó cứ đưa tờ giấy này nói là ta bảo ngươi đến, tự khắc sẽ có người đón ngươi vào gia tộc bồi luyện”-Nói xong Lân Lão niệm phép vào tờ giấy rồi đưa cho Thiên Kiệt.

“Giờ ta phải đi đây hahhaaha hẹn ngày sau gặp lại,…”-Nói xong Lân Lão nhảy lên Kinh vân mà phắn đi rất nhanh,… Vài phút sau đó tại chỗ đỉnh núi cách đó không xa “Trời ạ! Cỗ khí tức kia không phải là Hồ muội mà chính mồm hắn nói đấy chứ. Ánh mắt sát khí đó bắn vào thần thức ta cũng phải là Ngũ Giai Ma Thú aa… Cái tên tiểu gia hỏa này tốt nhất là không nên dây vào quá lâu làm gì haiizzz”-Lân Lão đáp xuống mà toát mồ hôi lạnh,….

Lúc đó tại chỗ Thiên Kiệt mà phi đến Một hồ ly bé bỏng mà lao vào lòng,… Thiên Kiệt vuốt ve đầu con hồ ly nhỏ nhắn mà nói “Hồ Muội, muội nói xem ta có nên xuất lâm không,…”