Làm Sao Ăn Tươi Chú Bal

Chương 48: Ta là chương chuyển tiếp

Alana xám xịt trở về, cô bé tràn đầy địch ý với cô, đồng thời không muốn phản ứng lại bất cứ điều gì.

“Cảm nhận thế nào?” Crawford mặc kệ thái độ Abigail thế nào, gã chỉ muốn biết đối phương có giúp cha mình giết người hay không thôi.

“Well, cô bé có ý kiến riêng của mình, thậm chí có ham muốn khống chế.” Alana khách quan nhận xét.

“See?” Crawford bắt đầu trừng Will.

Alana lập tức bổ sung: “Nhưng điều đó không nói được Abigail chính là đồng lõa, trên thực tế thế giới này có không ít người có ham muốn khống chế quá độ, đây là đặc thù tích cách, không phải bệnh.”

Tỷ như bản thân Crawford cũng là người có ham muốn khống chế quá độ, đương nhiên, Hannibal và Alana cũng thế. Phần lớn bọn họ không có bệnh, chỉ là tương đối mạnh mẽ mà thôi, mà loại mạnh mẽ này không thích hợp xuất hiện trên người cô bé thiếu chút nữa đã chết.

“Tôi muốn cậu gặp Abigail.” Crawford trực tiếp áp đặt.

“What? Anh ấy vừa mới giết Garrett Hobbs, Will không thể đi gặp Abigail.” Alana lập tức phản đối. Cho dù Abigail chịu được cú kích thích này thì Will cũng chịu không nổi.

Lúc Alana nhắc tới chuyện giết Hobbs, sắc mặt Will trong nháy mắt mất sạch máu, một lát sau anh mới nói: “Tôi sẽ gặp cô bé, đương nhiên, tôi sẽ gặp.”

Hannibal đã nhận ra loại bất an này, y bình tĩnh nói: “Tôi đi cùng cậu.” Sự săn sóc của y lập tức nhận được ánh mắt cảm kích của Will, Hannibal gật đầu.

Hill không nói gì, đợi đến khi mọi người bàn chuyện xong, chuẩn bị rời khỏi phòng thì hắn mới lên tiếng: “Crawford, tôi có chuyện muốn nói với anh.”

Crawford gật đầu, để những người khác ra khỏi phòng, Will và Alana không nói gì nhưng gương mặt của Hannibal trước khi rời khỏi thì có chút nghiền ngẫm, y như là cảnh cáo hoặc như là khiêu khích mà nhìn Hill một cái rồi mới đóng cửa lại.

“Anh cho là để Will đi kích thích Abigail thì có thể thu được chứng cứ?” Hill nói thẳng.

Crawford hỏi: “Vậy cậu muốn thế nào.”

Hill gật đầu nói: “Tôi cũng nghĩ trong vụ chim bách thanh này, Abigail rất khó tránh khỏi hiềm nghi. Tất cả người bị hại đều là học sinh tốt điển hình, con ngoan trò giỏi, các cô gái này sẽ không tùy tiện theo một người đàn ông lạ mặt. Các cô gái có thể xung động trong thời kỳ trưởng thành thế nhưng không ngốc.”

“Khó có khi ý kiến tôi với cậu như nhau, cậu hoài nghi Garrett Hobbs lấy con gái của mình làm mồi dụ người bị hại.” Crawford gật đầu ủng hộ kết luận này.

“Suy nghĩ một chút, Garrett Hobbs làm sao biết được nạn nhân? Gã làm sao tới gần những cô gái này? Biết hành tung mỗi ngày của họ, biết họ không có người thân nào ở bên cạnh?” Hill nói: “Tôi không tin Abigail vô tội, Will chỉ vì trách nhiệm không thể dứt với cô bé nên mới buộc phải tin tưởng cô. Nếu như cuối cùng chứng minh Abigail là đồng lõa, đó sẽ là điều làm tổn thương Will lớn nhất, chúng ta đều là bạn cậu ấy, phải không?”

“Bây giờ lấy Will đi kích thích Abigail là cơ hội tốt nhất để cô bé lòi đuôi.” Crawford nói như thế.

Hill lắc đầu: “No, chứng cứ thực sự mới là cơ hội tốt nhất.”

“How?”

“Bây giờ điện thoại thông minh đều có hệ thống tự động định vị, chúng nó có biên bản ghi lại trong công ty thông tấn. Căn cứ theo cuộc nói chuyện được ghi lại định vị vị trí bọn họ ngay lúc đó, sau đó dò tìm trên camera trạm xe lửa, khẳng định có thể tìm ra Abigail có ở cạnh cha cô khi gây án hay không.

“Đó là một công trình không nhỏ.” Crawford có chút do dự, FBI không thể lấy ra nhiều người như vậy vì tìm một tòng phạm.

“Dù sao chuyện này cũng không gấp đúng không? Cho dù Abigail có phải tòng phạm hay không, bây giờ cô ta cũng không thể trốn khỏi phạm vi đường nhìn của chúng ta. Nếu như anh chấp nhận, chuyện này có thể giao cho tôi làm. Thế nhưng trước đó, tận lực đừng để cô ta tiếp xúc với Will, nếu như Abigail thật là tòng phạm, như vậy khó đảm bảo cô ta sẽ không lợi dụng sự hổ thẹn của Will.” Hill nói.

Crawford tự hỏi một chút rồi gật đầu, chấp nhận đề nghị này.

“Tôi sẽ khiến cô ta tránh xa Will.” Gã cam đoan.

#

Lần đầu tiên Hill nhìn thấy cô phóng viên Freddy tiếng tăm lừng lẫy, cô ngay lập tức phun nọc độc vào Will, ngay cả Hannibal đứng ở bên cạnh cũng bị dính vào. Cô có một mái tóc đỏ, vóc người nhỏ nhắn xinh xắn, cho dù là Will hay Hannibal đều cao hơn cô một cái đầu, thế mà hết lần này tới lần khác cô vẫn có can đảm khiêu khích hai người.

Ngay cả Hill cũng muốn vỗ tay cho cô gái này, dù sao Hannibal sẽ không giết cô đâu. Tuy rằng Hannibal không nói rõ, thế nhưng chuyện bác sĩ tâm lý bình thường nhàn rỗi buồn chán trong văn phòng sẽ mở trang báo của cô ra xem là chuyện thật. Chỉ cần y còn muốn khi mở Ipad lên là có thể xem những bài báo của cô Freddy này thì y không thể giết cô được.

Ở góc độ nào đó mà nói, Hannibal rốt cuộc là fan ruột của nhà báo Freddy.

Bản thân Hill cũng xem trang báo mạng của cô, không thể không nói Freddy nổi tiếng cũng là có nguyên nhân. Cô thành công vứt bỏ hết đạo đức chức nghiệp phóng viên, dùng văn từ sắc bén xảo quyệt, đả kích đúng điểm yếu, hoàn mỹ nắm bắt tâm lý độc giả. Dù sao gần đây, ai xem báo lá cải chẳng phải vì thỏa mãn tính cao ngạo của mình?

“… Đắc tội một người sống nhờ tưởng tượng tình tiết các vụ giết người sẽ có hậu quả gì?” Hill chỉ mới đứng gần một chút liền nhìn thấy Will lạnh lùng tức giận nói với Freddy mấy lời này.

“…” Hill nhìn thoáng qua Hannibal, y vẫn không có biểu cảm gì, thế nhưng với hiểu biết của Hill về y, tâm trạng của Hannibal hiện đang vô cùng tốt, hơn nữa rất vui vẻ khi Will đắc tội Freddy.

Quên đi, chỉ là phóng viên báo lá cải thôi, Crawford sẽ không lo mấy chuyện này, mà các sếp tầng cao cũng chỉ thích tỉ suất phá án và tin tức TV.

“Sao cậu lại ở đây, Will?” Will thấy Hill, hỏi.

“Công việc, tiện thể đến thăm Abigail, tôi còn chưa gặp qua cô bé.” Hill nửa giỡn nửa thật nói.

“Hill, Hill Noras?” Con mắt Freddy sáng ngời lập tức hỏi: “Anh chính là nhân viên chấp pháp phi pháp, sau đó bị tạm thời cách chức mấy tháng, đặc vụ Hill Noras?”

Hill yên lặng quay đầu nhìn cô, nghĩ thầm, với cái tính cách này và khả năng đắc tội người khác của Freddy, cô có thể sống đến bây giờ mà chưa bị ai giết thực quả là kỳ tích. Hay cô nghĩ mình và Will là quả hồng mềm dễ bóp?

“Tôi là đặc vụ Hill Noras, thế nhưng chấp pháp phi pháp là sao?” Hill ân cần hỏi.

“Anh cắt cổ nghi phạm.” Freddy tiếp tục đối chọi với Hill.

“Đó là vì giải cứu con tin, thưa cô. Tiện thể, những gì cô nói là tư liệu bí mật liên bang, tôi muốn biết làm sao cô biết được nó?” Hill mặt không đổi sắc tiếp tục trả lời.

“Một ít nhân viên nội bộ có lương tâm tiết lộ cho tôi.” Freddy lấy tay chỉnh chỉnh mái tóc quăn đỏ của mình.

“Thế nhưng đó là trái với thủ tục cục điều tra, xin lỗi tôi không thể đã biết mà còn tiết lộ thêm tình tiết vụ án cho cô. Nếu như phải nói một câu, lúc đó tôi làm tất cả theo lương tâm của mình.” Hill tiếp tục nho nhã lễ độ trả lời.

“Có lẽ đối với người nhà của họ thì lại có cảm nhận khác.” Freddy không tha cho Hill.

“Strangler giết bao nhiêu người vô tội? Khi gã trốn ngục đã giết bao nhiêu người rồi? Thưa cô, vì sao cô không nói chuyện với người nhà bọn họ?” Giọng của Hill càng lúc càng nhạt đi rồi cuối cùng không thèm để ý đến Freddy nữa.

“Đúng ra chúng ta không nên để ý tới cô ta.” Will ngồi trên xe, giọng có phần ảo não.

“Cho dù cậu không nói gì, cô ta cũng có thể múa bút mà viết thành cậu có tật giật mình, Will, phóng viên là loại người khó đối phó nhất. Tuy nói như vậy không thỏa đáng nhưng, tôi thà đối phó với mấy tên giết người hàng loạt cũng không muốn đối mặt với một tên phóng viên không đạo đức nghề nghiệp chuyên gây chuyện thị phi như vậy.” Hill nhún nhún vai.

#

Dự cảm của Hill trở thành sự thật, bọn họ cuối cùng cũng đứng ở văn phòng, nghe Crawford ầm ầm giáo huấn từng chập từng chập mãi không dứt—

“… Đắc tội một người sống nhờ tưởng tượng tình tiết các vụ giết người sẽ có hậu quả gì? Cậu nói cho tôi nghe coi bây giờ có hậu quả gì đi? Để cho người ta nghĩ rằng FBI mướn một người điên làm việc hả?” Crawford rống giận với Will, anh rụt cổ, im lặng.

“Bác sĩ Lecter, lúc đó anh cũng ở bên cạnh cậu ta, sao anh lại để cậu ta nói với phóng viên như vậy!” Crawford không rống lên với Hannibal, dù sao y cũng không phải nhân viên FBI chính thức, chỉ là bác sĩ tâm lý cố vấn mà thôi. Hannibal quyết đoán nhận sai, thái độ thẳng thắn đến độ làm mấy lời muốn nói của Crawford chết luôn trong bụng, gã chỉ có thể trừng trừng nhìn Hannibal.

Vì vậy, Crawford tìm không được chỗ xả tức liền đem toàn bộ lửa giận phun về phía Hill, tuy rằng trong bài báo hiên chỉ bị “thuận miệng nhắc một câu”. Chỉ là câu nhắc tới ấy quá mức gian xảo, đắp nặn Hill thành một đặc vụ tâm thần thô lỗ ngạo mạn hơn nữa đầu óc có chuyện mà thôi.

Đại khái, Crawford càng rống càng thuận miệng, phun cho Hill hơn mười phút, ngay cả Will cũng dùng ánh mắt đồng tình “xin hãy bảo trọng” mà nhìn hắn, Hannibal xảo diệu né đi ánh mắt oán niệm của Hill, hình như y đột nhiên tìm được hứng thú rất mãnh liệt với mấy ngón tay của mình.

“Ít nhất cô ta không nói đến Abigail.” Alana thừa dịp Crawford nghỉ xả hơi, cố gắng chen nói đỡ cho Will một câu. Crawford cũng thấy mình đã mắng hết ý, gã lại lấy lực chú ý đặt trở lại Abigail.

“Abigail nói cô bé muốn về nhà xem, mọi người thấy thế nào?” Crawford hỏi.

“Tôi không đồng ý, cô bé đã bị kích thích rất lớn rồi, đó là chỗ cô thiếu chút nữa đã chết, chúng ta không thể đoán được sau khi về nhà cô bé sẽ có những phản ứng như thế nào.” Alana nói.

“Chính cô bé yêu cầu về nhà.” Crawford nhấn mạnh.

“Abigail muốn cái gì và Abigail cần cái gì là hai chuyện khác nhau.” Alana cố chấp.

Loại chuyện liên quan đến vấn đề tâm lý học này, Crawford quay đầu tìm Hannibal nhờ giúp đỡ, Hannibal tự hỏi một hồi rồi nói: “Tiếp tục để cô bé ở trại an dưỡng không có giúp đỡ gì cho bệnh tình của cô bé hết, tôi đồng ý đến một hoàn cảnh mới, nhận chút kích thích, đương nhiên, chúng ta phải ở bên cạnh, để tránh phát sinh tình huống đặc thù.”

“Lần này nên có nhiều người đi cùng Abigail. Hill, cậu cũng đi nữa, những chuyện khác đặt sang một bên đã.” Crawford mịt mờ nói. Chuyện điều tra Abigail vốn gạt Will mà làm, bọn họ có suy nghĩ của riêng mình, dù sao biểu thị hoài nghi cô bé ấy chỉ có Crawford và Hill.

Crawford hy vọng Hill đi theo để giám thị Abigail, theo gã, Alana là nữ, Hannibal là bác sĩ tâm lý, Will-người duy nhất xem như đặc vụ FBI lại có phần thiên vị Abigail, có Hill đi theo thì thích hợp hơn.

Hill gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

Vài người đi ra khỏi văn phòng rồi chậm rãi tách ra, lúc Hannibal đi lấy xe có mở miệng hỏi: “Giữa cậu và Crawford có giao kèo gì với nhau, hay là nói giao dịch?”

“Vì sao anh nghĩ vậy?” Hill ngạc nhiên hỏi.

“Với thái độ của anh ta với cậu trước giờ, anh ta sẽ không vô cớ cho cậu đi theo bọn tôi gặp Abigail, cậu đã làm gì, Hill?” Hannibal chậm rãi nói, thái độ nhìn không ra vui giận.

“Tôi nói cho anh ta, tôi cũng hoài nghi Abigail có vấn đề, nói rằng phải điều tra cô bé.” Hill không hề giấu diếm: “Hannibal, anh biết như thế rất nguy hiểm, chuyện về Abigail ấy.”

Hắn nói những lời rất mờ mịt, dù sao đây cũng là chỗ của FBI, không phải nhà họ, nếu bị người nào đó nghe được mà bại lộ tất cả thì thật oan uổng.

Hannibal hiểu ý của Hill, giọng nói được xưng là bình tĩnh khi vào tai Hill thì lại thành có phần mất hứng: “Abigail chỉ là một cô bé còn không biết mình muốn cái gì nữa.”

“Thế nhưng Will biết cậu ấy muốn gì.”

“Well, cậu ta thật sự biết à?” Hannibal cong khóe miệng.

“Anh biết tôi sẽ không ngăn cản việc tư và sở thích của anh mà, giống vậy, anh cũng không thể ngăn chuyện tôi muốn làm.” Tỷ như, giúp anh diệt trừ tai họa ngầm, nhổ đi cái đinh trên đường của anh.

“Tùy cậu.” Hannibal bình tĩnh đáp.

Mỗi người đều có bản lĩnh riêng, y muốn chơi với Will một chút, còn Hill có việc muốn làm, ai cũng không cản đường ai, chỉ là để xem ai sẽ hoàn thành mục tiêu của mình trước.