LÀM TẤT CẢ CŨNG CHỈ VÌ YÊU ANH

Chương 3

Sáng hôm sau 5h30 tại sân bay quốc tế Toronto Pearson, có bốn cô gái đầy cá tính và cực kì xinh đẹp đang đứng ở khu kiểm tra hành lý xách tay và vé trước khi lên máy bay. Chỗ bốn người ngồi là khu vip cho nên có thể tùy ý đem điện thoại cùng máy tính, đúng 6h máy bay cất cánh bay được một khoảng thời gian thì các cô đói bụng. Ăn xong lại nằm ngủ, chuyến bay kéo dài tận 16 tiếng

Trải qua 16 tiếng ngồi máy bay thì bây giờ các cô đã có mặt tại Trung Quốc sân bay quốc tế Cơ Trường, vừa đặt chân ra khỏi máy bay thì đã có rất nhiều cặp mắt ghen tị cùng chiếm hữu. Các cô lại một lần nữa quăng thẳng những cặp mắt đó ra đằng sau và đi tiếp hướng ra cổng chính, làm xong tất cả các thủ tục rồi đi thẳng ra ngoài xe

" Tụi tao về đây, tạm biệt " Ba cái con người kia vẫy tay tạm biệt rồi ngồi vào xe

" Tiểu thư chúng ta cũng nhanh về thôi, lão gia cùng phu nhân đang đợi người " Tên tài xế xách vali bỏ vào bên trong xe rồi quay ra nói với cô

" Ừm, chúng ta về thôi " Nói rồi cô im lặng lên xe20phút sau xe về tới nhà cô bước xuống ngước nhìn căn nhà mà mình đã 2 năm vắng bóng, cô chậm rãi kéo vali đi vào trong. Vừa mở của ra đã nhìn thấy ba mẹ ngồi kế bên con có cả anh họ, người anh mà cô quý trọng và rất yêu thương cô

" Tuyết nhi, con đã về rồi " Thiên phu nhân bà vừa trông thấy cô liền chạy lại ôm đứa con gái bé bỏng vào lòng

" Mẹ ba con đã về, anh họ.. " Cô không kìm được nước mắt ôm chặt lấy mẹ mình mà khóc nức lên

" Xem em kìa vừa về đã khóc, hai năm qua em vẫn chưa chịu lớn sao?? " Thiên Kì anh họ của cô lên tiếng trêu chọc đứa em gái này

" Khịc...khịc, em mới không có khóc còn nữa em đã lớn rồi " Cô sụt sịt mũi ngẩn mặt lên nói chuyện với anh

" Thôi được rồi, con mới về chắc còn rất mệt mau lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi. Có gì ngày mai rồi nói " Ba cô Thiên Quang bây giờ mới lên tiếng

" Vậy con xin phép lên phòng " Cô nói xong liền đi lên phòng

Quả nhiên chỉ có ba mới làm cô sợ như vậy thôi, từ nhỏ tới lớn những chuyện của cô đêù một tay ông sắp xếp. Đừng nói là cô mà ba người bạn kia của cô cũng giống cô, khi còn nhỏ chỉ cần cô không nghe lời ông liền mắng cô. Có khi còn nhốt cô vào phòng tối tận nữa ngày mới cho ra ngoài, ba cô mặc dù nghiêm khắc nhưng thật chất rất thương cô. Chuyện du học ông ra sức ngăn cản nhưng rồi cũng bị cô thuyết phục mà cho đi

Sau 2 năm tự do cuối cùng lại bị kêu về vì chuyện hôn ước, mặc dù không cảm tâm nhưng cũng không thể cãi đành chấp nhận làm theo. Cô sau khi tắm xong thì nằm dài ra giường, ngủ một giấc cho đến 7h tối người làm lên kêu cô xuống ăn cơm thì cô mới mò dậy

" Ba mẹ! Anh họ về rồi ạ? " Cô vừa xuống dưới nhà không thấy anh họ đâu liền hỏi

Từ nhỏ hai anh em rất bám nhau sau này đi học cũng là học trường gần nhau mới chịu, chuyện cô đi du học anh cũng phản đối rất kịch liệt nhưng rồi cũng bị đánh gục vì độ mè nheo của cô

" Thằng bé nói có việc nên đã về trước rồi, nó có để lại cho con hộp sôcôla mà còn thích ăn đó " Mẹ cô nhìn cô cười hiền đi tới kéo cô lại ghế ngồi, cô nghe xong chỉ gật gật đầu rồi ngồi vào bàn ăn cơm

" Con gái ăn nhiều vào, hai năm nay con quá ốm rồi. Thật là ở bên đấy cũng không chịu chăm sóc bản thân cho tốt " Bà giọng trách móc nhưng 8 phần là yêu thương cưng chiều đứa con gái này

" Hì hì, mẹ à con bên đó ăn nhiều lắm a~. Con còn cảm thấy bản thân mình béo lên vài cân ấy chứ " Cô cười hì hì nói với bà

" Cái con bé này thật là... " Bà cười hiền xóa đầu cô, ba cô ngồi đối diện hai mẹ con cũng bất giác mỉm cười. Con gái ông đã trưởng thành hơn một chút rồi