Thật ra nhiều năm như vậy nhưng lão nam nhân vẫn chưa quên được chị gái, trong ví tiền vẫn luôn giữ ảnh của chị gái. Đến khi ngủ cùng với em trai rồi lão nam nhân vẫn cảm thấy rất đau khổ.Một mặt anh cảm thấy bản thân không biết liêm sỉ, em trai không hiểu chuyện anh cũng không nên dung túng để cậu làm mình. Một mặt anh cảm thấy bản thân mình phản bội chị gái.Nhiều năm như vậy, lão nam nhân vẫn chưa quen ai cả. Một là vì anh phải nuôi em trai nên không tiện, hai là vì trong lòng vẫn chôn giấu một người không quên được.Anh cũng không biết bản thân mình đối với em trai là loại tình cảm nào, nuôi một đứa trẻ nhiều năm như vậy, vào lúc khó khăn nhất cũng đã trải qua. Lúc ấy chính anh cũng mới tầm 22 tuổi, phải nuôi một đứa trẻ 8 tuổi có biết bao nhiêu khó khăn. Cuộc sống khó khăn lắm mới ổn định như bây giờ, em trai cũng không chịu thua kém thi đỗ vào một trường nổi tiếng.Lão nam nhân cũng từng nghĩ qua, chờ đến khi em trai tốt nghiệp và có công việc, nếu như đồng ý ở lại bên cạnh anh, nhận người chú này thì anh cũng rất vui vẻ. Còn nếu như không muốn ở bên cạnh anh, mặc dù anh rất khó chịu nhưng cũng có thể quên được. Dù sao hai người cũng không có quan hệ máu mủ, em trai thỉnh thoảng đến thăm anh một chút anh cũng rất vui mừng.Nói không chừng chờ đến khi em trai tìm được việc sẽ dọn ra ngoài ở rồi lấy vợ. Anh cũng có thể tìm một người phụ nữ sống cùng nửa đời sau. Tất cả mọi thứ nghĩ đến đều tốt đẹp cho đến khi bị cái đêm hỗn loạn đó phá vỡ. Anh cùng với em trai phát sinh quan hệ. Trong lòng lão nam nhân đau khổ khi nghe em trai nói có bạn gái, thật ra anh hẳn nên vui mừng nhưng anh lại không có cách nào vui được.Đứa trẻ đã ở bên cạnh mình nhiều năm, ít nhiều cũng có chút muốn độc chiếm huống hồ bọn họ có 2 tầng quan hệ.Khi lão nam nhân phát hiện ra tâm tư của mình thì anh càng đau khổ hơn. Anh thấy bản thân mình quá biến thái, đứa trẻ đã không hiểu chuyện mà anh cũng không hiểu chuyện theo. Nếu nói ra đốt sống lưng sẽ bị vạch trần, ai đi ngang qua cũng có thể nhổ nước bọt vào mặt anh. Anh nằm mãi không ngủ được, cảm thấy bản thân mình sai, em trai cũng sai, cả hai đều sai rồi.Nửa đêm tỉnh dậy, em trai ôm eo anh ngủ, hoàn toàn không biết những suy nghĩ đau khổ của anh mà ngủ say sưa. Mơ hồ cảm giác được anh động đậy, liền ôm chặt eo anh sau đó hôn lên mặt tựa như trấn an.Lão nam nhân ở trong đêm tối, cảm nhận được sự nhiệt tình của thiếu niên giống như ăn một miếng đường, anh khẽ thở dài nghĩ:"Bỏ đi, đi được bước nào hay bước đấy."Bạn gái và em trai quen nhau từ lớp 12, em trai muốn thi đại học nên không biết hai người họ còn ở bên nhau hay không. Lão nam nhân không hỏi chuyện bạn gái, em trai cũng không đề cập đến, giống như lời nói trên bàn cơm hôm đó chỉ là giấc mộng.Khai giảng năm nhất đại học, lão nam nhân đưa em trai lên trường. Một phòng 4 người, lão nam nhân ngồi trên giường em trai, uống cốc trà sữa em trai mua.Thật ra lão nam nhân không thích uống những thứ như thế nhưng vì em trai nói người trẻ tuổi dạo gần đây đều thích uống, cậu ấy cũng thích uống nên lão nam nhân cũng muốn thử thứ đồ cậu thích.Em trai cầm tờ kê khai học sinh mới đi ra ngoài cửa, để lão nam nhân ở trong phòng chờ cậu. Lão nam nhân ngồi ngay ngắn ở trên giường đợi, thật sự không nghĩ đến bị sinh viên mới đến sau nhầm thành bạn học. Bị nhầm thành người trẻ tuổi, lão nam nhân dĩ nhiên rất vui vẻ, anh khẽ cười lắc đầu nói:"Tôi không phải học sinh, tôi đưa em trai đến đây."Chờ đến lúc em trai quay về phòng, lão nam nhân đã bị dụ dỗ đồng ý mời tất cả mọi người trong phòng đi ăn cơm. Em trai cùng mấy người trong phòng có quen nhau chút ít, sau đó tìm cơ hội mang lão nam nhân ra ngoài, cậu vân vê tay lão nam nhân, thấp giọng nói:"Anh mau trở về đi, mời khách cái gì chứ?"Trong lòng lão nam nhân đột nhiên run rẩy, anh nhíu chặt mày nhìn em trai, nghĩ rằng có phải em trai chê anh hay không, cảm thấy anh keo kiệt, làm cậu mất mặt.