Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1175

Mẹ của Cung Tử Á sửng sốt thật lâu, mới A lên một tiếng: "Làm sao có thể như thế?"

Cung Tử Á gật gật đầu, nói: "Mẹ, con cuối cùng cũng biết cái gì mới thật sự là xã hội tầng trên. Bọn họ không phải là người ngang ngược càn rỡ, làm giàu bất nhân, kiêu ngạo như chúng ta từng nghĩ, thường thường không phải là xã hội tầng trên thật sự. Quý tộc thật sự, là không ỷ thế mà hiếp người đấy. Bọn họ sẽ tầng lớp phân tích một người, sau đó biến đó thành thứ mình dùng."

Mẹ của Cung Tử Á không có học nhiều, không hiểu được ý lời của con gái mình nói lắm.

Cung Tử Á cũng không giải thích quá nhiều, chỉ là nói: "Con nhận định sẵn Hạ Thẩm Hà rồi. Sau này con học thành trở về, con nhất định phải làm cánh tay trái bờ vai phải của cô ấy, vì cô ấy mà trông coi giang sơn."

Thẩm Hà sau khi trở về, lập tức đem ý tưởng của Cung Tử Á cùng Thẩm Duệ giao tiếp một cái.

Thẩm Duệ ngay lập tức tỏ vẻ đồng ý, tỏ ý có thể đẩy mạnh hạng mục này.

Sau đó Cung Tử Á cũng rất cần mẫn, ngày hôm sau thì nộp một phần báo cáo vô cùng tường tận, nội dung đã bao hàm là như thế nào rút ra điểm mạnh của trường học thường dân, tránh khỏi khuyết điểm và tệ nạn của trường học thường dân, kết hợp đặc điểm của học viện quý tộc Duệ Hà, như thế nào xây dựng ký túc xá cho học sinh.

Cô thậm chí còn vẽ ra một bản vẽ phác thảo, phía trên ngắn gọn rõ ràng cho thấy được khu vực ký túc xá, cùng với phối sáo của xung quanh từng ký túc xá.

Một báo cáo như vậy, cho dù là một người lớn cũng cần rất nhiều thời gian mới có thể làm tốt được.

Cung Tử Á chỉ có mười bảy tuổi a!

Lúc Thẩm Hà cầm được phần báo cáo này, đáy mắt của cả người Thẩm Hà ngoại trừ kinh diễm vẫn còn là kinh diễm!

Hèn chi anh trai cùng anh Joel đối với cô ấy cực kỳ tán thưởng, năng lực của cô ấy thật sự là rất mạnh rất mạnh!

Không ai biết rõ Cung Tử Á đã hao tốn bao nhiêu tinh lực cùng thời gian sửa chữa để ghi phần báo cáo này, cô ấy suốt cả đêm cũng chưa có ngủ.

Sau khi báo cáo được đưa lên, cô đã ngã đầu liền ngủ mất rồi.

Cô thật sự mệt muốn chết rồi.

Thế nhưng là vì Thẩm Hà mà làm việc, cô vui vẻ cam chịu.

Thẩm Hà mang theo phần báo cáo gõ vào cửa phòng của Thẩm Thất: "Mami, có thì giờ rãnh không? Con muốn hàn huyên với mẹ một chút ạ."

"Được đấy." Thẩm Thất buông xuống bút ở trong tay, đối với thư ký gật gật đầu, thư ký ôm một đống văn bản tài liệu thì rời khỏi, lúc đi tới cửa cùng Thẩm Hà chào hỏi: "Chào đại tiểu thư!"

"Chào chị." Thẩm Hà cười hì hì trả lời: "Vất vả rồi."

Sau khi thư ký rời đi, Thẩm Thất đứng lên, nhìn lấy con gái của mình từng ngày lớn lên, bây giờ đã thành một đóa hoa tươi kiều diễm duyên dáng yêu kiều rồi, Thẩm Thất đã cảm thấy đáy lòng rất tự hào.

"Mami!" Thẩm Hà cười hì hì đi qua, kéo lấy tay của Thẩm Thất đi tới khu nghỉ ngơi, ngồi xuống nói: "Con có một thứ muốn cho mẹ xem, sau đó có một chuyện muốn cùng mẹ thương lượng."

Thẩm Hà vừa nói chuyện, thì đem báo cáo ở trong tay đưa cho Thẩm Thất.

Thẩm Thất lấy qua nhìn, trước tiên là sững sờ, lập tức có chút hứng thú tiếp tục xem tiếp.

Sau khi xem xong báo cáo rồi, Thẩm Hà tràn ngập mong chờ nhìn lấy Thẩm Thất: "Mami, mẹ cảm thấy như thế nào?"

"Báo cáo làm được không tệ." Thẩm Thất đưa tay sờ sờ đỉnh đầu của Thẩm Hà: "Là con làm sao?"

"Không phải con, mà là do Cung Tử Á đấy." Thẩm Hà trả lời; "Hôm qua lúc chúng con vừa mới đến thăm hỏi các gia đình, Cung Tử Á đã đưa ra cái đề nghị này, sau đó con cho cậu ấy làm một báo cáo. Cậu ấy dùng một ngày cả đêm thời gian thì làm ra phần báo cáo này rồi, gửi đến hòm thư email của con. Mami, có phải rất tuyệt phải không?"

"Quả thực rất tuyệt, là một người tài. Hèn chi anh trai của con lần nữa cường điệu, nhất định phải giữ lại người tài này." Thẩm Thất gật gật đầu nói: "Khả năng quan sát người của anh con vẫn còn là rất chuẩn đấy. Nếu như được đào tạo thoả đáng, sau này ách là cánh tay trái bờ vai phải của con đấy."

"Mami cũng là nghĩ như vậy sao?" Hai mắt của Thẩm Hà tỏa sáng.

Thẩm Thất gật gật đầu.

"Vậy, mami cảm thấy khả thi của phần báo cáo này là bao nhiêu?" Thẩm Hà truy vấn: "Con cảm thấy cái đề nghị này là có thể thử xem đấy!"

Thẩm Thất buông xuống báo cáo ở trong tay, nhìn về phía ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xăm thêm vài phần, chậm rãi nói: "Mẹ trước kia cũng từng nghĩ qua muốn thành lập một ký túc xá học sinh đấy, thế nhưng là về sau bởi vì sự việc khác mà tạm thời gác lại, đây vừa gác lại thì không còn tìm kiếm hay nhắc đến nữa. Mẹ khi còn bé, cũng là trú ký túc xá đấy."

Thẩm Hà gật gật đầu.

Những chuyện lúc tuổi còn trẻ của Thẩm Thất, thật ra không phải là bí mật gì, rất nhiều người cũng biết đấy.

Cũng đúng là như thế, Thẩm Thất đã thành một đại danh từ chăm chỉ rồi.

Cô từ một thiếu nữ bình thường, nhảy vọt lên trở thành tổng tài phu nhân trùm tài chính đỉnh cấp cùng người sáng lập s.a, con đường trải qua của cô mà ghi thành sách, thì quả thực rất dễ bán đấy.

"Mẹ thật ra cũng rất thích văn hóa ký túc xá, loại tình cảm đó, đúng thật là so với quan hệ bình thường càng thêm chặt chẽ. Người cùng một phòng ngủ, bởi vì luôn luôn ở chung với nhau, vì vậy tình cảm cũng vô cùng thân thiết. Mẹ bây giờ còn có thể nhớ rõ, những chuyện vặt linh tinh lúc đến trường. Hình như rất nhiều ký ức, chính là ký ức ở trong ký túc xá đấy." Thẩm Thất nhẹ nhàng mở miệng nói: "Những năm tháng của trước kia, thật sự là tốt đẹp a!"

"Vậy, mami cảm thấy học viện quý tộc Duệ Hà của chúng ta nếu như phổ biến chế độ trú ngụ mà nói, có thể thực hành không?" Thẩm Hà hỏi.

"Con cùng tiểu Duệ thương lượng qua chưa?" Thẩm Thất hỏi lại Thẩm Hà.

"Đã thương lượng qua rồi, anh trai cũng tỏ vẻ đồng ý." Thẩm Hà trả lời: "Chỉ là anh trai bây giờ đang bận chuyện khác, vì vậy liền đem chuyện này giao cho con đấy."

"Ừ, tiểu Duệ gần đây quả thực hơi có nhiều chuyện." Thẩm Thất đưa tay xoa xoa huyệt Thái Dương, trên mặt mang một chút mỏi mệt.

Thẩm Hà thấy được, lập tức đứng lên, đi vòng đến đằng sau Thẩm Thất, đưa tay thay Thẩm Thất bóp lấy huyệt vị: "Mami, có thoải mái một chút không?"

"Ừ. Có con gái ngoan mát xa, đương nhiên là thoải mái đấy." Thẩm Thất cười trả lời.

"Như vậy đi, tiểu Hà. Con đem công thị của đề án cho toàn thể học sinh của học viện Duệ Hà, học viện quý tộc Duệ Hà của chúng ta vẫn luôn là lấy người làm bản, vì vậy nghe thử những quan điểm cùng ý kiến của những bạn học khác. Thì lấy khu cấp 2, khi cấp 3 cùng khu đại học, ba bộ phận này tiến hành công thị đi. Khu nhà trẻ cùng tiểu học cũng đừng, bọn nhỏ dù sao vẫn còn là quá nhỏ đấy."

"Vâng ạ." Thẩm Hà lập tức đồng ý.

Thẩm Hà sau khi trở về, liền đem tin tức sắp thành lập ký túc xá của học viện quý tộc Duệ Hà công thị ra, hơn nữa đồng thời trưng cầu ý kiến của mọi người.

Tin tức này vừa đưa ra, toàn trường đều là một khối xôn xao a!

Trong từng lớp học chừng như sắp nổ tung rồi, tất cả mọi người đều đang nhiệt liệt thảo luận chủ đề ký túc xá này.

Không ngờ là, tiếng phản đối rất ít, mọi người hình như cũng rất tán thành ở trong học viện thành lập ký túc xá.

Lý do rất đơn giản a!

Những tiểu thư thiếu gia quý tộc này, phần lớn đều là con một, coi như là không phải là con một đấy, cũng chị có một hai người làm bạn, bình thường đều rất ít gặp được cha mẹ của mình, phần lớn đều là cùng người hầu công nhân làm bạn.

Những người giúp việc công nhân kia làm sao có thể thay thế thành bạn bè đây?

Vì vậy con đường trải qua trưởng thành của mọi người thật ra là rất cô đơn lạnh lẽo đấy.

Cũng chính là do gia tộc Hạ gia lớn, dân số nhiều, tuổi tác của bọn nhỏ thì lại tập trung lại, cho nên mới sẽ không cảm thấy cô đơn lạnh lẽo. Những người khác đều cảm thấy rất cô đơn lạnh lẽo rất cô độc.

Vì vậy, vừa nghe nói có thể ở ký túc xá, có thể cùng bạn học có quan hệ tốt ở chung với nhau, có thể mỗi ngày nói chuyện phiếm có thể cùng nhau thảo luận đi đâu du lịch, thì đã cảm thấy rất vui vẻ rất hưng phấn rồi.