Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1300

“Chị, lần này em thật sự động lòng rồi.” Văn Gian Thanh mau chóng giải thích rõ với Thẩm Hà: “Em thừa nhận, khi đến với Tranh Tranh, em rất manh động và rất lỗ mãng. Hơn nữa lại làm rất nhiều chuyện không có đầu óc. Em xác nhận em đã sai! Em cam tâm tình nguyện bị ăn đánh! Nhưng, cảm xúc đối với Vy Vy lại không như vậy. Vy Vy là một cô gái tốt, cô ấy không phải là Tranh Tranh.”

Thẩm Hà đương nhiên biết rằng Vy Vy không phải là Tranh Tranh!

Joel tuyệt đối không kiếm một gái không đáng tin mà làm nhiệm vụ!

Trên thực tế, Vy Vy làm rất tốt!

Tiến độ rất nhanh, và sau đó rút lui hết toàn bộ.

Biến mất nhanh gọn vô cùng, và cũng sạch sẽ vô cùng.

Nhìn theo góc độ làm nhiệm vụ, Vy Vy đích thật là một nhà chấp hành rất xuất sắc.

Thẩm Hà cũng đáng giá khen ngợi người cô gái như vậy.

Thế nhưng...

Cô ấy lại không ngờ đến, Văn Gian Thanh lại thay đổi tình cảm nhanh như vậy.

Mới được có hai ba ngày, lại thích Vy Vy rồi?

Thế chuyện trước đây của em ấy với Tranh Tranh, chính xác là một trò làm càn!

Hèn chi em ấy chia tay Tranh Tranh, lại không có tí buồn bã gì...

Thẩm Hà mau chóng bình tĩnh lại nói: “Em khẳng định?”

Văn Gian Thanh gật đầu với nét mặt kiên định: “Chị ơi, chúng ta đều là người trẻ tuổi, chị cũng hiểu được cái cảm giác động lòng đó mà, chị với anh Joel...”

Thẩm Hà lập tức đưa tay ra nói: “Được rồi, không cần nói nữa. Chị với Joel quen biết nhau mười mấy năm rồi, em với VY Vy mới quen được mấy ngày chứ? Anh Joel của em đối tốt với chị bao nhiêu năm? Vy Vy mới đối tốt với em được mấy ngày? Em sao so được với chúng chị? Còn đại ca và Tiểu Uyển, hai người họ cũng là tình cảm từ nhỏ cho đến lớn, hai bên cũng hiểu nhau quá nhiều nên mới chọn đến với nhau! Em so bì được không?”

“Chị, tình yêu có rất nhiều loại. Của các chị là nước chảy xuôi dòng, còn của em là rung động trong trái tim. Em muốn trân trọng trái tim rung động này.: Văn Gian Thanh đáp lời: “Em cũng sẽ vì trái tim rung động này mà nỗ lực hết sức mình!”

“Có thiệt là đã nghĩ kỹ không?” Thẩm Hà gật đầu nói: “Nếu như em thật sự vì quyết định này mà gánh vác thì hãy biểu hiện thật tốt! Ít nhất cũng phải cho chị và cho người nhà thấy được và tin tưởng khả năng hiện giờ chi trả sự quyết định này của em!”

“Được, thưa chị!” Văn Gian Thanh lập tức đứng dậy thẳng người: “Em tuyệt đối sẽ không khiến chị và gia đình bị thất vọng!”

Thẩm Hà than thở và nhìn gò má ửng đỏ của Văn Gian Thanh, bỗng hối hận mình đã ra tay quá nặng rồi.

Ây, cũng là do quá tức giận rồi!

Đây là em trai mà!

Thẩm Hà đưa tay vuốt ve gò má của Văn Gian Thanh, trách móc nói: “Sao không biết né tránh vậy? Có đau không? Chị ra tay nặng rồi.”

Văn Gian Thanh cười gượng: “Chị yêu phải giáo huấn em trai, sao dám né được? Hơn nữa, em cũng đâu tránh nổi chứ! Nếu mà làm chị tức tới bệnh tật gì, mẹ của em có lẽ sẽ đánh gãy chân em. Em không sao, Đàn ông mà, da thịt dày chắc, bị chị mình cho ăn đánh, không có đáng xấu hổ!”

Thẩm Hà thở dài nói: “Lần này chị tức giận không kiểm soát lực đánh, lần sau sẽ đánh nhẹ tí.”

Văn Gian Thanh không cầm lòng đáp lại: “Chị, lần trước chị đánh em, cũng đã nói như vậy...”

Thẩm Hà một lúc không nhịn được liền bật cười lên.

Mấy đứa em trai này, đúng là không ít lần bị chịu đòn rồi!

Mấy đứa đó vẫn cứ ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ chịu đòn!

Nếu dám né tránh, Thẩm Hà tuyệt đối sẽ dí đánh tới cùng, với lại cả nhà cũng không ai đứng ngăn cản!

Với lại, bọn họ cũng quen rồi!

Cho nên, khi đại tỷ tức giận, cần phải ngoan ngoãn đứng yên chịu đòn!

Thật đắng cay...

Sau khi Thẩm Hà chuốc được sự tức giận, liền quay lưng đi ra mở cửa.

Sau đó thấy được một đám người ở ngoài cửa đang kề cổ nhìn vào bên trong.

Thẩm Hà khẽ ho một tiếng, nói: “Đều vào đây đi, mình đã trò chuyện thân thiện với Gian Thanh rồi!”

Một lời nói ra, những người khác bỗng chốc hiểu ra, câu trò chuyện thân thiện này có nghĩa là Văn Gian Thanh đã bị ăn đòn rồi...

Đúng vậy, trò chuyện thân thiện của Thẩm Hà đều bắt đầu từ bạo lực ra!

Hạ Thẩm Châu đồng cảm và bước vào nhìn Văn Gian Thanh, haiz, ai biểu cậu không nghe lời! Đáng bị đòn chưa?

Đại tỷ chúng mình vốn đã tính tình như vậy!

Chúng mình đã bị ăn đòn tới mười sáu năm rồi!

Thẩm Hà mở miệng nói với Joel: “Anh đi với em một chút.”

Joel lập tức gật đầu: “Được.”

Sau khi cả hai rời khỏi đó thì Thẩm Hà lập tức hỏi: “Vy Vy đó...”

Joel lập tức nói: “Anh sẽ gửi cho em toàn bộ sơ yếu lý lịch của Vy Vy! Theo lý mà nói, nhiệm vụ lần này của Vy Vy hoàn thành rất tốt đẹp, Gian Thanh bên đây sao lại làm không đúng theo kịch bản gì cả?”

“Em cũng đang ngao ngán cái này.” Thẩm Hà than thở nói: “Gian Thanh cứ khăng khăng nói em ấy đã động lòng với Vy Vy, muốn tìm được Vy Vy quay trở lại. Em thấy dáng vẻ em ấy dường như rất nghiêm túc. Em đã đánh em ấy như thế này mà vẫn cứ kiên trì như vậy, xem ra thật sự nghiêm túc lắm đây!”

“Anh hiểu ý em. Anh sẽ đi hỏi Vy Vy.” Joel mở miệng nói: “Hoàn cảnh gia đình của Vy Vy không tốt, toàn bộ học phí trong trường đại học, đều do cô ấy tự kiếm tiền chi trả. Cô ấy là một đứa trẻ có gia đình nghèo khó thật sự.”

“Đứa trẻ nghèo khó thì sao nào? Mẹ em năm xưa càng nghèo khổ hơn! Giúp ba em thiết kế, hủy đi hai bộ quần áo, thì bị ba em bám lấy rồi!” Thẩm Hà không bằng lòng nói rằng: “Nếu Vy Vy đó đúng thật xuất sắc, phẩm chất đáng tin, và Văn Thanh với cô ấy lại có cảm tình với nhau, em sẽ dốc toàn sức để thành toàn hai người họ. Ai biểu em ấy là em trai của em chứ? Em làm chị gái, không thương em ấy thì thương ai chứ?”

Joel đột nhiên cười lên: “Em lúc đánh thì đánh thật sự, lúc thương thì cũng thương thật sự!”

“Đừng nhắc đến nữa, sau khi đánh xong rồi thì lòng mới thấy đâu.” Thẩm Hà cười gượng nói: “Em khi tức giận sẽ không kìm chứng được tính khí nổi giận, nhưng đánh xong rồi thì thấy hối hận. Gian Thanh và Thẩm Châu từ nhỏ đã bị ăn đòn, Đậu Đậu và Đinh Đinh thì lanh lẹ hơn, rất ít bị đánh.”

“Hình như Thẩm Viễn cũng ăn đòn không ít?” Joel không nhịn nổi kể tội: “Mấy em trai Thẩm gia cũng ăn đòn không ít chứ?”

Thẩm Hà bật cười một cái: “Mấy đứa đó cách quá xa, nên ít bị đòn.”

Joel bỗng không biết nói sao.

Được thôi, bà xã anh ấy rất bạo lực!

“Được rồi, chuyện của Vy Vy nhờ cậy anh hết.” Thẩm Hà mở miệng nói: “Đợi Gian Thanh bình tĩnh xuống, để cho em ấy từ từ nghiên cứu chuyện này. Việc cấp bách trước mắt là đưa em mau chóng quay trở về chuẩn bị bữa tiệc mừng sinh nhật! Bữa tiệc sinh nhật tuổi sáu mươi quan trọng như vậy, em ấy lại ở bên ngoài đi lang thang!”

“Được, chuyện này cứ giao cho anh! Đừng có giận dữ nữa nha?” Joel dịu dàng mở miệng, đưa tay nắm lấy tay của Thẩm Hà, và nhẹ nhàng kéo cô ấy vào lòng mình: “Tiểu Hà...”

“Hả?” Thẩm Hà khẽ đáp lại, úp mặt mình vào ngực của Joel.

“Em khẳng định rằng sẽ đến với anh chứ?” Joel tới giờ vẫn không tin được sự may mắn của mình.

Từ sau nụ hôn hôm đó, cả hai đều có cảm giác như là năm mơ vậy.

Tuy nhiên giấc mơ đó lại thực sự rất là đẹp đẽ.

Thẩm Hà nhẹ nhàng ôm lấy eo của Joel, khẽ trả lời: “Em đã suy nghĩ rõ rồi. Thừa lúc còn có thể yêu đương được, thì hãy cứ yêu hết mình! Anh Joel, có thể khoan công bố gấp chuyện chúng ta đang yêu nhau? Em muốn đợi anh Tư Nhiên và Tiểu Cát sau khi ổn định rồi mới công bố ra, được không?”