Lẽ nào em không biết anh yêu em?

Chương 3: Yêu đơn phương đau lắm

" Học trưởng chào anh "

" Bora chào em "

" Học trưởng đến trường có việc gì sao ạ? "

" Ừ, anh đến gặp thầy giáo bàn việc tổ chức buổi gặp mặt lại sinh viên ra trường "

" À ra vậy " -Cô à lên 1 tiếng sau đó cười cười: " Vậy em xin phép đi lên lớp trước ạ "

" Ừ em đi đi " -Kang Woo Bin cũng gật đầu chào cô, sau đó Cô chạy nhanh chóng lên giảng đường sắp đến giờ vào lớp của giáo viên rồi nếu cô đi muộn thì thật không hay chút nào lại còn bị ghi sổ chuyên cần nữa.

Cả buổi hôm ấy cô cứ tâm hồn treo ngược cành cây, giáo viên giảng dạy gì cô đều không nghe lọt tai tâm tư đặt ở chỗ nào rồi. Cô bị giáo viên gọi rất nhiều lần nhưng may mắn lần nào cô cũng ứng biến trả lời nhanh chóng dù vậy cô vẫn bị giáo viên nhắc nhở phải chú tâm vào bài học. Chuông báo hết giờ vừa vang cô đã nhanh chóng thu dọn đồ rời đi mặc dù giáo viên vẫn còn trong lớp chưa có rời đi.

Cô vui vẻ chạy đi tìm học trưởng Kang, cô thấy học trưởng Kang ở phía trước thì vui vẻ chạy lại nhưng chưa chạy được mấy bước thì bị hình ảnh trước mắt làm cho đứng chết chân tại chỗ. Một cô gái vừa chạy đến và ôm học trưởng, học trưởng không những không đẩy ra còn ôm lại hai người cười nói với nhau rất vui vẻ hoá ra mọi tin đồn những ngày gần đây đều là thật học trưởng đã có người mình thương. Cô thấy thật khó thở tim cô đau quá, cô còn tính hôm nay sẽ nói cho học trưởng biết tình cảm bây lâu nay của cô nhưng sao mọi chuyện lại thành ra như vậy chứ? Tim cô đau quá nước mắt cô không tự chủ được rơi xuống cô đứng không vững nữa rồi. Cả người ngã xuống nhưng lại được ai đó đỡ ôm cô vào trong lòng, cô ngước đôi mắt đầy nước mắt của mình lên nhìn người đỡ cô là một chàng trai ăn mặc kín đáo khẩu trang che gần như hết gương mặt chỉ lộ mỗi đôi mắt. Người đó nhìn cô đầy xót xa, dù cho người đó không tháo lớp khẩu trang cô cũng nhận ra người ấy là ai đôi mắt này mùi hương này cô không thể quên được là anh, người bạn luôn quan tâm hỏi han cô luôn nghe cô tâm sự mỗi khi cô buồn.

" Anh " -Cô nghẹn ngào thốt lên một chữ chỉ thấy người con trai ấy gật đầu sau đó đỡ cô rời đi. Đến một nơi ít người qua lại người con trai ấy mới để cô ngồi xuống nghỉ mình thì tháo lớp khẩu trang ra nhưng vẫn đội mũ. Cô bây giờ vẫn khóc nấc lên không nín anh đau lòng nhìn cô, người con gái anh thương đang khóc đang đau lòng nhưng không phải vì anh mà vì một người con trai khác điều này khiến anh đau lòng không thôi.

" Hãy cứ khóc đi, khóc đến khi nào thấy thoải mái thì thôi anh sẽ luôn ở đây với em " -Anh vỗ nhẹ lưng cô nói, cô bất chợt ôm lấy anh vùi mặt vào vòm ngực rắn chắc của anh mà khóc nức nở, anh vẫn ngồi đó vỗ về an ủi cô trong im lặng để cô dựa vào mình khóc cho thoải mái trong lòng.

" Tình Yêu đơn phương đau thật đấy anh ạ " -Cô nghẹn ngào nói trong nước mắt và tiếng nấc, anh không nói gì chỉ yên lặng nghe cô nói. Sau một hồi khóc bù lu bù loa cuối cùng cô cũng nín khóc, rời khỏi vòm ngực rắn chắc của anh cô lau đi giọt nước mắt còn vương trên mặt nhìn thấy áo anh ướt một mảng lớn thì ái ngại:

" Cảm ơn anh, áo của anh... em xin lỗi hay anh cởi ra đi em đem về giặt sạch rồi gửi lại cho anh " -Cô lên tiếng giọng hơi khàn vì khóc, anh mỉm cười xoa đầu cô:

" Không sao, khóc xong thấy thoải mái hơn chưa? "

" Ừm " -Cô gật đầu nhìn anh

" Vậy cười lên cho anh xem, em cười lên rất xinh em không hợp khóc chút nào xấu lắm " -Anh cười nói, cô bật cười vì câu nói của anh: " Đấy cười lên trông có phải xinh xắn không nè "

" Mà anh sao lại đến trường em vậy? "

" À, liên quan đến việc gặp mặt năm ngoái á, năm nay trường muốn tụi anh đến nên bây giờ mọi người đang bàn bạc kế hoạch xem ngày nào có thể tổ chức "

" Ủa vậy thì sao anh lại ra đây? " -Cô khó hiểu hỏi, anh cười gãi đầu

" Thấy em nên muốn qua chào ai ngờ... " -Nói đến đây anh dừng lại nhún vai không nói nữa cô cũng hiểu gật đầu không hỏi thêm.

" Vậy sắp tới nếu tụi anh về trường diễn thì anh mong em sẽ làm MC hôm ấy "

" Úi giời, lúc ấy sẽ có các đàn em làm việc này tụi em lúc ấy đang cong đuôi làm luận văn tốt nghiệp với thi ấy anh ôi " -Cô chu chu môi nói nhìn thực sự rất đáng yêu khiến tim ai đó đập lệch một nhịp, nhưng sau đó cô nói thêm: " Hmm... để em xem đã nếu không thì em sẽ thu xếp để làm MC hôm ấy "

" Được, thực sự mong chờ em làm MC " -Anh cười một nụ cười ngọt chết ruồi nhưng rất tiếc cô không bị nụ cười ấy làm cho gục ngã cô vẫn rất tỉnh. Hai người ngồi nói chuyện với nhau khoảng 20 phút thì anh phải đi cô cũng phải vô lớp nên hai người tạm biệt nhau ở đó...

Vậy là cô đã mất đi người mà cô từng coi là cả thanh xuân, là động lực để cô cố gắng mỗi ngày, là người cô muốn đi đến cuối đời, mất đi đau đấy nhưng cô biết làm sao được người ấy chưa từng bước vào thế giới của cô ngay từ đầu chỉ là một mình cô ngộ nhận và đi theo tình yêu đơn phương tình yêu từ một phía này. Cô sẽ không để tâm đến thứ tình cảm đơn phương này nữa, cô sẽ gạt nó sang một bên và sống thật tốt cuộc sống của mình và cũng chúc cho người con trai ấy hạnh phúc với sự lựa chọn của mình.

-----------------------------------------------------------------------------------

"Tạm biệt người yêu thương nhiều nhất

Tạm biệt người mang bao phiền phức đến con tim này.."