Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 68: Phó bản [2]

“Mỗi lần Boss giảm 10% máu sẽ đi đẻ trứng, Đạo tặc nhớ đi trộm trứng, trộm xong liền giấu nơi vách núi đen phía sau hang ổ của Boss. Cẩn thận đừng để Boss phát hiện, nếu nó biết sẽ cuồng hóa.”

Diệp Từ nói rất đơn giản nhưng dù sao đây cũng là phó bản độ khó ác mộng. Biết cách thông quan là một chuyện, còn có thông quan được hay không là chuyện khác nữa.

Lần đầu tiên diệt đoàn vì chủ trị liệu tham trị liệu nên di chuyển chậm 2s, kết quả bị Boss thổi bay.

Lần thứ hai diệt đoàn bởi vì MT chết, trừ ba 3 Thợ Săn và Đạo tặc, mọi người đều dính đòn của Boss.

Lần thứ ba diệt đoàn vì Đạo tặc trộm trứng bị phát hiện, nếu không phải Diệp Từ nhận ra sớm, ngất nhanh, phỏng chừng cũng trốn không thoát đội ngũ bị diệt đoàn.

Lần thứ tư……

Lần thứ năm……

……

Lần thứ 10……

Lại diệt đoàn một lần, Diệp Từ hỏi số lần chết của mọi người. Ít nhất có 3 lần.

Thành viên của Chiến Thiên Hạ vốn có lòng tin cực lớn vì nhiều lần diệt đoàn cũng bị giảm dần xuống. Nhưng vì đây là cấp bậc ác mộng kèm theo khai hoang, khiến tâm trạng bọn họ được kéo lên rất nhiều, mọi người đều đang trao đổi kinh nghiệm của mình.

Thủy Nguyệt Vô Thương nhìn Diệp Từ:“Tiệp tục sao?”

Diệp Từ không trả lời, im lặng nhìn đội ngũ. Chỉ huy là người chỉ dẫn để hạ thấp xuống độ nguy hiểm thành viên gặp phải nhưng làm thế nào để đạt được điều đó, vậy cần phải suy ngẫm rất nhiều. Trong đoàn đội, thành viên chỉ huy thích nhất là người phục tùng mệnh lệnh, nhưng sợ gặp nhất là thành viên tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh.

Không hề động não, không suy ngẫm vấn đế, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng làm đoàn đội bị diệt.

Đã chết 12 lần ở chỗ Boss số 3, không biết lần này có thể thông quan hay không.

Diệp Từ đứng lên, nói:“Lần cuối rồi, hy vọng mọi người cố gắng làm một lần thông quan.”

Tất cả mọi người trong đội chỉ mới tiếp xúc Diệp Từ được vài giờ nhưng gần như nắm bắt được toàn bộ quy củ của cô. Làm một lần liền qua này không phải chỉ nói để cổ vũ, mà là nhất định phải qua.

Đột nhiên, áp lực tăng mạnh.

Áp lực đôi khi sinh ra động lực. Người sống trong áp lực có khi còn xuất sắc hơn cả người bình thường.

Đánh quái.

Long Vu nhún chân sau xuống, nâng tấm chắn lên, hạ thấp thân trên, khiến trọng tâm dồn về chân sau, cả người vững vàng đứng trước mặt Boss. Thuẫn đánh, Mê hoặc, choáng váng, anh thực hiện từng bước một nhưng nhanh chóng, giữ chặt cừu hận của Boss, không để cho bất cứ tình huống bất ổn nào diễn ra.

“Sang hướng 4 giờ, xoay tròn 30 độ.” Diệp Từ nhìn kỹ năng Boss đang chuẩn bị tung ra.

Long Vu đã di chuyển, anh đi theo cách đi của Boss, kỹ năng bị đánh gãy, mọi người thở phào nhẹ nhỏm, tiếp tục vội vàng di chuyển. Vừa đi ra nơi khác, nơi vừa rồi họ đứng liền bị một cơn gió mạnh thổi qua, kèm theo lớp sương băng giá trải dài trên đất.

“Cục tát…cục tát” Boss tha cho đội ngũ, bay vào hang ổ, một Đạo tặc lập Tiềm Hành cũng chạy theo sau.

Đẻ trứng, Boss lại bay vào đám người, Long Vu chỉ dùng một Thuẫn đánh đã hấp dẫn cừu hận của Boss đang để trên một Mục sư, còn Đạo tặc ở bên kia đã vào hang ổ, ôm trứng lên, liều mạng chạy tới vách núi đen.

Vì trứng rất nặng, tốc độ di chuyển của anh bị giảm xuống 50%, dù chạy lại cứ như đi nhanh, vừa dùng hết sức chạy vào vách núi đen vừa phải chú ý nhân lúc Boss không để ý giấu quả trứng đi, tình huống bây giờ coi như tốt hơn chút ít rồi, mấy Đạo tặc đã chết hơn 10 lần tổng kết suy luận ra.

Lúc Boss chỉ còn 20% máu, một Pháp sư di chuyển chậm một giây, bất hạnh bị đóng băng, mới uống thuốc vào lại vừa vặn trúng Chấn sí, tiếp tục bất hạnh bị thổi đi. Vài game thủ công kích từ xa luống cuống nên nhịp độ bị loạn.

Diệp Từ vội vàng hạ lệnh:“Ổn định đội hình, tiếp tục công kích”.

Lời còn chưa dứt, một Mục sư và một Druid khác cũng bị thổi nay.

Mọi người khẩn trương hẳn, Diệp Từ nhíu mày:“Đánh đi, chỉ cần có người còn sống liền làm tốt nhiệm vụ của mình.”

Diệp Từ nói không lớn, nhưng câu nói ấy kèm theo ấp lực cực nặng, khiến mọi người đang xôn xao dần ổn định. Tuy công kích bị chậm lại chút ít, nhưng ai cũng cố gắng làm hết phận sự của mình.

Bởi Boss tăng công kích, càng lúc càng có nhiều người ngã xuống. Có điều bọn họ đã bình tĩnh nghe Diệp Từ chỉ huy, kiên trì đến cùng.

Lượng máu của Boss chỉ còn 5% , người còn sống là một Đạo tặc, chủ MT Long Vu, chủ Trị liệu, còn có Diệp Từ.

Vì giảm bớt áp lực MT, Đạo tặc trốn phía sau lưng Boss liều mạng phóng kỹ năng. Anh hỏi:“Chỉ huy, nếu giờ tôi OT thì sao?”

“Cậu OT thì tỉ lệ đánh chết Boss sẽ tăng lên chút ít.”

Đạo tặc nghe vậy gật đầu, uống một lọ thuốc, liều mạng công kích.

Diệp Từ nhìn trị số cừu hận của người nọ cứ nhảy lên không ngừng.

34%,47%,59%,71%,88%,97%

Sắp OT rồi.

Diệp Từ nói:“MT và trị liệu nghe khẩu lệnh chuẩn bị đổi vị trí.”

Trị số cừu hận của Đạo tặc vẫn còn đang tăng.

103%,107%,114%,126%

OT

“Trao đổi.” Diệp Từ lúc Đạo tặc đạt đến 114% cừu hận cô quyết đoán ra lệnh, chủ Trị liệu và MT lập tức thay đổi vị trí cho đối phương.

Cũng lúc đó, Boss quay người cho Đạo tặc sau lưng một kích, vết thương trí mạng khiến Đạo tặc chết ngay tức khắc, thời điểm cuối cùng ấy anh tặng cho đội ngũ 20% cơ hội sống sót.

Chủ Trị liệu thay đổi vị trí, lúc Boss chỉ còn lượng máu 3% thì ngã xuống.

Long Vu hít thở sâu, lại uống thuốc thêm máu, sử dụng hết kỹ năng, cũng ngã rồi.

Lúc này, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn Diệp Từ, hy vọng cuối cùng đặt lên người cô. Diệp Từ lập tức phóng Lão Tam, còn bản thân thì lui về sau 25m.

Lão Tam có thể trụ khoảng 15 giây, có 15s này đã đủ.

Boss và Diệp Từ đều công kích từ xa, kỳ thật điểm này đặc biệt bất lợi cho Diệp Từ. Có điều giờ phút này dù bất lợi cũng phải đánh.

Sử dụng hết các kỹ năng cần 8.5 giây, còn lại 6.5 giây, may mà nhờ vài Bạo kích, Boss còn có 1% máu.

Có điều Boss chiếc mỏ nhọn hoắc của nó đã chỉ về phía Diệp Từ, nó lướt qua Lão Tam, bay đến bên Diệp Từ, Diệp Từ vội vàng tung người vọt ra xa, chạy về phía vách núi sau tổ chim, kế đó đạp mạnh lên vách đá nhảy ra ngoài.

Tốc độ vừa nhanh vừa sắc bén, lúc lướt qua thân Boss. Cô rút Độc hạt Đoản Kiếm ra hung hăng đam mạnh vào cánh của Boss.

Trúng độc.

Lão Tam đuổi theo Boss, tung mê hoặc kéo cừu hận lại.

Còn 4 giây, mà Boss còn 0.8% máu.

Buff cho Lão Tam một kỹ năng Trị Liệu Sủng Vật, Diệp Từ lại nhảy ra xa khoảng 25m, lại tiếp tục phóng tất cả kỹ năng vào Boss.

Cô đã thay Liệt Bì Gia Tốc Nỏ, tốc độ của nỏ cực nhanh, chỉ tiếc không mang theo công kích giảm tốc, khiến khó khống chết một chút.

Boss gào rít giận dữ, đánh Lão Tam một kích, chiêu này đánh nhanh lại còn kèm theo sự giận giữ cực hạn, khiến Lão Tam chết ngay tức khắc.

Diệp Từ kinh ngạc, tình huống chuyển xấu. Cô vừa bôn chạy, vẫn phải duy trì cách Boss 25m, còn phải tung kỹ năng về phía nó.

Vừa phải cẩn thận chạy vừa công kích, khiến thể lực Diệp Từ giảm xuống rất nhanh. Nếu cứ để thế này giảm đến 10%, tốc độ của cô sẽ bị kéo chậm.

Thể lực đã đến 12%.

Diệp Từ bình tĩnh phân tích, chỉ cần cô tỉnh táo hẳn có thể đánh ngã Boss.

Tuy Diệp Từ bình tĩnh nhưng game thủ nằm trên mặt đất lại hồi hộp muốn chết. Bọn họ không dám thở mạnh, càng không có ai lên tiếng, hoàn toàn biến thành thi thể.

Còn 0.5% máu, Boss rống giận liều mạnh vỗ cánh.

Cường lực chấn sí.

Diệp Từ nhịn không được muốn mắng chửi người, sao giờ này nó lại ra cường lực chấn sí thế cơ chứ.

Cơ thể đột nhiên bị bão gió đập cả người bị thổi bay đến vách núi.

Diệp Từ ổn định nỗ cơ, cố gắng trước khi chết có thể bắn một kỹ năng cuối cùng vào Boss.

Ầm.

Cô bị đập mạnh vào vách đá, lượng máu giảm liên tục, chỉ còn hơn 100 điểm.

Mọi người thở dài, thế là hết.

Thân thể Diệp Từ rơi nhanh xuống, bỗng nhiên cột máu trở về trạng thái đầy. Khiến cô quá kinh ngạc, sau đó một đống kinh nghiệm khổng lồ nhập vào thân thể, cô tăng một vèo đến cấp 20 89%.

Bụp.

Trong lúc Diệp Từ còn mãi kinh ngạc, cô rơi ngã uỵch xuống đất, may mà cỏ ở đây rậm rạp, cản cho cô không ít thương tổn, dù thế cũng khiến cô rơi một nửa lượng máu.

Hệ thống đã bắt đầu thông báo.

“Chúc mừng Công hội ‘Chiến Thiên Hạ’ là đoàn thể dành được First kill Ác mộng của phó bản Phế Tích Rét Lạnh, thưởng cho danh vọng công hội 800, danh vọng ở các thành thị lớn trên thế giới 10000 điểm, 5000 kim tệ. Hãy để chúng ta nhỡ mãi tên họ.”

“Chúc mừng ‘Công Tử U’ lãnh đạo đoàn đội ‘Chiến Thiên Hạ’ hoàn thành lần đầu tiên thông quan phó bản Phế Tích Rét Lạnh cấp bậc Ác mộng, thưởng cho danh vọng Hắc Thạch thành 300 điểm, 5 điểm Thiên phú. Đạt thành thành tựu ‘Ác mộng Phế Tích Rét Lạnh, ngũ giáp’ tên của cô đã được lưu vào sử sách của Vận Mệnh”

“Chúc mừng ‘Thủy Nguyệt Vô Thương’ hoàn thành lần đầu tiên thông quan phó bản Phế Tích Rét Lạnh cấp bậc Ác mộng, thưởng cho danh vọng Hắc Thạch thành 300 điểm, 3 điểm Thiên phú. Đạt thành thành tựu ‘Ác mộng Phế Tích Rét Lạnh, ngũ giáp’ tên của anh đã được lưu vào sử sách của Vận Mệnh”

“Chúc mừng ‘Long Vu’ hoàn thành lần đầu tiên thông quan phó bản Phế Tích Rét Lạnh cấp bậc Ác mộng, thưởng cho danh vọng Hắc Thạch thành 300 điểm, 3 điểm Thiên phú. Đạt thành thành tựu ‘Ác mộng Phế Tích Rét Lạnh, ngũ giáp’ tên của anh đã được lưu vào sử sách của Vận Mệnh.”

……

Kênh thế giới luôn luôn huyên náo nhất thời bị thanh âm của Hệ Thống chiếm cứ.

Lúc này đây, toàn bộ thế giới chỉ thuộc về công hội — Chiến Thiên Hạ. Giờ này khắc này, sự nổi chỉ còn mỗi sự tồn tại nổi bật của một người — Công Tử U.