Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 4 - Chương 36: Xảo Diệu

Edit: An Hạ

Nguồn: banlong.us

Màn ảnh trong trạng thái xác chết có thể xem được cảnh tượng lúc tử vong. Chỉ là không rõ ràng lắm như lúc còn sống. Bởi vì xác chết thấy xung quanh toàn là hai màu đen và trắng, thậm chí còn bị một lớp màn xám che lại. Vì vậy dưới cái nhìn của bọn họ, kỹ năng hoa lệ gì đó đều không có cảm giác rung động. Thao tác lấp lánh gì đó, cũng chẳng có gì khác hai màu đen trắng cả. Cảnh tượng tử vong, đó là cảnh tượng vừa buồn vừa không đẹp đẽ như thế. Giống như điện ảnh lúc xưa, chỉ hai màu đen trắng chứ không màu như bây giờ. Thế nhưng, điều này cũng không làm giảm lực chú ý của đám người đang nằm trên đất. Có lẽ đây là do hầu hết mọi người khi khai hoang đều sẽ diệt đoàn, vì vậy họ cũng chẳng bị đả kích cái gì. Trái lại còn nằm chat với nhau rất khí thế.

Trong lúc mọi người thảo luận nhược điểm của Boss và làm sao để qua được boss này, thì mặt đất bắt đầu rung động dữ dội. Đương nhiên, từ lúc mọi người đi vào phó bản này mặt đất chưa từng thái bình, "người chết" càng không cảm nhận được chấn động gì cả. Bọn họ có thể đoán ra được mặt đất đang rung động là nhờ khung màn hình đen trắng trước mặt run rẩy. Bọn họ tiếp tục đoán thử vì sao mặt đất lại động thì từ màn hình có thứ gì đó ngã xuống. Toàn bộ mấy khối đá chữ nhật bắt đầu ngã dần, không khí đầy bụi đất, cuối cùng đập thẳng vào người Bob.

Đây là chuyện gì? Đang yên đang lành sao tự nhiên Bob lại gục xuống đây. Lúc người chết còn đang ngạc nhiên, đã thấy một bóng người không biết từ chỗ nào bay ra. Đứng ở trên một khối đá ngã, liên tục giương trường cung hướng về Bob liên tục xả kĩ năng. Mấy người đang nằm thi miệng há hốc không khép lại được. Công Tử U là chỗ nào chạy ra? Còn mấy khối đá tự nhiên ngã xuống là sao? Nhiều vấn đề như thế không ai tìm được câu trả lời, bởi vì khung cảnh trước mắt, hiện tại đã trở thành kịch độc diễn của một người.

Đây là một tràng biểu diễn kĩ năng thợ săn, đây là một bản độc tốc về người chơi solo độc diễn. Đây là biểu diễn chỉ thuộc về Công Tử U. Chỉ như vậy nằm xem, động tác kia hoa lệ cực kì. Nhảy lấy đà tinh chuẩn, nhẹ nhàng lăn lộn lẩn tránh, rơi xuống đất đầy mạo hiểm xoay người, mỗi động tác cũng giống như là trên màn ảnh phim bom tấn, được máy tính thiết kế xử lí rồi mới công chiếu. Hoàn mĩ không hề có khe hở. Diệp Từ đẳng cấp cao hơn Bob một cấp, vì vậy lúc đánh hắn cũng không bị trừng phạt. Phòng ngự cũng rất ung dung, thế nhưng Bob dầu sao cũng là boss của một phó bản mười người... coi như hắn còn 1% Diệp Từ một người đánh cũng mất rất nhiều thời gian.

"Yaaaa....20% rồi"

Mục Sư khẩn trương nhìn thanh máu của Bob. Nhìn thấy máu của hắn hạ xuống 20% thì cuống quýt lên. Tuy rằng anh ta không thể từ miệng phát ra tiếng nói, nhưng từ kênh chữ thấy chữ rất nhiều nhảy ra, bận rộn nhắc nhở Diệp Từ.

"Công Tử phải cẩn thận"

Mục Sư vừa nói ra, đã thấy Bob gầm lên. Dây xích bị Bob cầm chuyển động, hắn giơ tay phải, tay kia cầm dây xích quăng về phía Diệp từ. Tuy rằng kĩ năng này là lựa chọn ngẫu nhiên một người chơi mà kéo. Thế nhưng bây giờ người chơi duy nhất còn sống là Diệp Từ. Kĩ năng này dĩ nhiên là sẽ tấn công cô. Mấy người nhìn thấy xiềng xích hướng thẳng về Diệp Từ.

Tất cả mọi người không nhịn được mà thở dài. Xong, thế là hết. Phó bản này chắc chắn diệt đoàn rồi... Chỉ là họ mới thở dài như thế. Dây xích kia đáng lẽ phải chạm tới Diệp Từ thì lại có chênh lệch. Dây xích kia vươn ra, Diệp Từ lách về bên trái, nhanh chóng nhảy lên tránh thoát khỏi xích sắt. Đây chỉ trong chớp mắt. Không ai nghĩ rằng trong chớp mắt sẽ có người thoát được kĩ năng từ boss cả. Càng không có ai nghĩ đến boss cấp 60 sẽ có người tránh được. Nhưng thế giới là bất ngờ như thế, chuyện may mắn như thế lại xuất hiện ở đây.

Cuồng Chiến Sĩ nằm ở góc độ tốt nhất để quan sát cả boss lẫn Diệp Từ. Vì vậy lần này anh ta thấy được toàn bộ động tác né tránh của Diệp Từ. Anh bội phục sát đất, miệng hô to một tiếng "hay". Nhìn cách nhảy này của Công Tử U, Cuồng Chiến Sĩ bội phục vô cùng. Tuy rằng anh không phải chức nghiệp nhanh nhẹn, với video của Công Tử U cũng chẳng quan tâm gì mấy. Nhưng vẫn hiểu được xưa nay không có lửa làm sao có khói, phải có tài năng thật sự thì mới được biết đến. Chỉ có điều, anh là chức nghiệp về sức mạnh không phải nhanh nhẹn. Nên những động tác nhỏ nhỏ không thể hiểu được hết kĩ thuật bên trong.

Nhưng lúc này thì khác. Khi anh nhìn thấy Công Tử U có thể né tránh được kĩ năng của Bob, trong nội tâm đã mênh mông cảm tình. Không phải vì Công Tử U có thể nắm bắt được thời cơ, càng không phải vì kĩ thuật cô lão luyện. Chỉ là cô dưới tình huống như thế có thể làm ra một động tác né tránh tự nhiên như thế, hầu như hoàn toàn là phản xạ tự nhiên. Điều này khiến anh kinh ngạc không thôi.

Nếu đó là anh, ở trong một tình huống như thế chưa chắc có thể tránh được công kích hay không, chứ đừng nói việc né tránh đẹp đẽ như vậy, Thậm chí khi né tránh cô còn bình thản, không hề có gấp gáp nào mà né tránh như thế. Điều này khiến cho anh đập tan mọi hoài nghi về hứa hẹn của cô. Anh gấp gáp mở tin nhắn gửi cho Chân Thủy Vô Hương.

"Chỉ huy, cô ấy thật sự đủ cường"

Chân Thủy Vô Hương nhận được tin nhắn này xong chỉ mỉm cười, sau đó trả lời lại.

"Cậu đó, phải xem tận mắt mới tin là thật"

"Khó trách cậu bảo đến công hội Thiên Thiên Hướng Thượng là vì Công Tử U. Quả nhiên, đủ mị lực! Chỉ cần ngồi nhìn cô ấy chiến đấu, bản thân tớ học được kha khá rồi"

Cuồng Chiến Sĩ và Chân Thủy Vô Hương vẫn tiếp tục thảo luận về cảm tình, thì bên này Diệp Từ và Boss vẫn đang quần nhau. Chiến say sưa.

Kĩ năng của Bob không trúng Diệp Từ, càng khiến cho sự phẫn nộ của Boss tăng lên. Hầu như khi boss kéo được dây xích về. Phẫn nộ dậm chân, rất nhiều gai nhọn từ đất hiện lên. Diệp Từ nhanh chóng nhảy lên, lại một lần nữa tránh thoát. Khi Bob bắt đầu cuồng bạo đến khi kĩ năng kết thúc chưa đầy 15s, toàn bộ việc liên tiếp nhau chưa đến 15s. Nhưng trong thời gian ngắn như thế, Diệp Từ tung ra một loạt phản ứng đầy chính xác. Người xem đều cảm thấy cô ung dung mà nhàn hạ, chỉ có người trãi qua hết rồi mới biết có bao nhiêu là nguy hiểm.

Lúc Diệp Từ thoát được kĩ năng của boss, liền nghe thấy gợi ý của hệ thống.

"Do ảnh hưởng của động đất, quân bài tiếp theo đang ngã, cần chú ý né tránh"

Không sai, chính là quân bài.

Đây mới là then chốt đối phó với boss này. Vừa nãy Diệp Từ phát hiện những khối đá này là quân bài thì đã không tiếc công sức chiến đấu của mọi người mà thoát chiến, chạy thẳng đến ranh giới của u cốc để quan sát. Tỉ mỉ kiếm tra một lần mới phát hiện có rất nhiều quân bài trong đó. Có một khối gọi là "quân bài lỏng". Quân bài này có tên khác với những quân bài còn lại nên cô kết luận đó chính là thứ cô cần tác động vào để toàn bộ thế trận này sụp đổ. Sau đó, cô thấy từng khối, từng khối không ngừng ngã xuống. Mà hướng ngã lại là Bob. Cô cũng không lo lắng làm sao khởi động quân bài khác, nhanh chóng chạy về phía Bob chiến đấu.

Khi cô vừa chạy đến Boss, đã thấy quân bài lấy đi 19% máu của boss. Vì vậy cô bắt đầu công kích ngay. Phải nhớ rằng, nếu vượt qua một phút mà vẫn không đánh boss, thì hệ thống sẽ phán định người chơi không thuộc phạm vi công kích của boss. Như vậy liệt người chơi vào thoát chiến, mà quân bài cũng có hạn, nếu cô phí như vậy làm mấy lần không còn bài nữa thì mất nhiều hơn được. Cũng may lúc nãy cô ở phòng trung gian ăn buff rất nhiều. Thậm chí máu của cô ngang bằng với cấp 70 luôn rồi. Thương tổn lên boss nhìn được bằng mắt. Xóa sạch 1% HP máu của boss cũng không tốn thời gian. Đợi đến khi thời gian 20% cuồng bạo vừa qua. Diệp Từ còn đang lo không biết mọi chuyện sao, thì quân bài tiếp tục ngã. Điều này làm cô vui mừng không thôi, thì ra quân bài này chỉ cần khởi động một lần. Mỗi lần sẽ mang đi 19% HP của boss, còn lại để người chơi tự xử.

Đây là điểm khó của boss này. Thế nhưng, Diệp Từ làm xong một lần thì thấy đơn giản hơn nhiều. Cứ vậy mà lặp đi lặp lại, chẳng mấy chốc cô đã đem máu Bob đánh hạ. Cuối cùng boss ngã xuống quân bài trước mặt, giơ hai tay lên trời hét to.

"Ta không cam lòng! Ta không cam lòng! Calais! Ta tuyệt đối không thể cứ thế này mà phụ người!"

Dứt lời, ngã ầm ầm xuống. Mà hệ thống cũng nhắc nhở Diệp Từ cùng đội ngũ mười người đã qua được phó bản.

Thế nhưng, đây là phó bản nhiệm vụ chứ không phải phó bản bình thường. Mỗi người chơi đều có thể đi đánh, vì vậy khai hoang cũng không được hệ thống thông báo. Cũng không có khen thưởng first kill. Điều này không ảnh hưởng lắm với mọi người, tất cả vẫn rất hưng phấn vì qua được phó bản. Bởi vì phó bản không có điểm phục sinh, cũng không quay lại được. Mục Sư duy nhất thì chết, nên qua được phó bản cũng không sống lại được. Cũng may, kinh nghiệm boss thì vẫn có, nên không tiếc nuối lắm.

"Công Tử, mọi người không sống lại được nên cô mở đi" Mt nói với Diệp Từ.

"Mọi người chờ chút, tôi mở ra, dưới đất có gì lấy được thì cứ lấy đi"

Diệp Từ ngăn cản.

"Không cần, đánh boss cũng không đánh..."

Diệp Từ cắt lời anh ta.

"Boss này cấp 60. Cấp bậc của tôi cao hơn boss nhiều. Đồ vật của boss rơi ra tôi không cần dùng đâu"

Dứt lời, cô đã đến cạnh boss để sờ thi thể.

"Nhưng nói trước tay tôi đen lắm, mọi người phải chuẩn bị tâm lí"

Khó khăn lắm Diệp Từ mới có một lần tay không đen. Một lần ra ba vũ khí, hai trang bị. Thế nhưng không có trang bị nào cô dùng được, đội ngũ thì có. Còn lại là một bản vẽ kiến trúc sư. Còn một phần là "từ điển kiến trúc" nhiệm vụ vật phẩm. Nhiệm vụ vào thẳng túi Diệp Từ không công bố trên kênh đội, nên mọi người cũng không nhận được nhắc nhở gì. Diệp Từ chỉ lấy bản vẽ, còn lại đem toàn bộ trang bị phân cho mọi người. Bấy giờ cả đội mới phục sinh rời khỏi phó bản.

Rời phó bản, đội ngũ đều cảm thấy ngại với phân phối của Diệp Từ. Dù sao lúc đánh boss họ đều là nằm thi mà qua. Vậy mà Diệp Từ còn bảo họ không cần để ý, bởi vì đây là một đoàn đội. Nếu như bản thân cô không thể đến trước mặt boss được. Cứ như vậy nói qua nói lại, họ cũng chịu cầm trang bị Diệp Từ đưa cho, tiếp tục quay về công hội làm việc của mình.

Diệp Từ thì cầm vật phẩm nhiệm vụ trở về tổng đoàn kiến trúc sư. Lấy thiết kế của Hellen, kiểm tra vật phẩm trong túi cùng kim tệ xem đã đủ trả cho tổng đoàn chưa, bấy giờ mới đến gặp hội trưởng của tổng đoàn kiến trúc sư.

Đi lên tầng hai, Diệp Từ nhìn thấy rất nhiều NPC đang tu bổ cái gì đó, hỏi White mới biết lúc nãy có động đất. Phòng dưới đất sụp nên kiến trúc sư phải tu bổ.

Diệp Từ nghe xong chỉ cười không nói, thì ra ở dưới đất cũng ảnh hưởng bên trên. Một lúc sâu, cô lại nghĩ đến một việc. Trước khi chết Bob có kêu lên Calais, rốt cuộc người này là ai? Cô nhìn White, hỏi vòng vo một lúc thì bắt gặp ánh mắt kì quái của White. Thế nhưng anh ta vẫn nói cho cô biết, Calais không phải ai khác, chính là hội trưởng của tổng đoàn. Là người đã giao cho Diệp Từ nhiệm vụ này. Biết đáp án này xong, lòng của cô hơi rung động. Tại sao Calais lại đem nhốt Bob trong hầm? Đề tài này như một màn sương, nghĩ mãi chẳng ra đáp án. Nghĩ một lúc cũng không tìm được nguyên nhân nên Diệp Từ không quan tâm nữa. Đưa toàn bộ vật phẩm nhiệm vụ cho Calais, cô được cấp cho một công văn phê chuẩn xây dựng.

Diệp Từ nhìn tấm bọc kia, thở dài một hơi. Tuy rằng quá trình gian khổ vô cùng, nhưng vật cuối cùng cũng tới tay rồi.

Lấy được thứ mong muốn, Diệp Từ chỉnh lí túi một chút. Liền thấy một quyển sách cũ kĩ bằng da. Đây là cái gì? Diệp Từ nhớ mình chưa bao giờ có quyển này mà. Cô cầm sách ra, quan sát một chút liền thấy một dòng chữ trên quyển sổ cũ. Nhật kí của Bob.