Liệu Có Hạnh Phúc

Chương 29

Tầm chiều, cô vừa về đến thành phố, đúng là ngày Vương gia tổ chức buổi đấu giá, thì cô không về kí túc xá mà về Hàn gia.

Cạch.

"Chào chị ba." Đi vào trong cô liền bắt gặp phải Hàn Tuyết Nhi.

"Em về rồi hả mau lên thay đồ đi chuẩn bị đi." Hàn Tuyết Nhi mỉm cười đi đến bên cô nói

"Vâng."

"À chị vừa chuẩn bị cho em rồi, em lên mặc là được."

Cô gật đầu lên phòng.

Lên phòng cô mở, đi vô trong nhìn bộ váy mà Hàn Tuyết Nhi chuẩn bị cho mình, cô nhìn một lúc cũng lấy đi và thay.

- ----------------

20 phút sau.

Cô đứng trước gương nhìn mình qua gương.

Bộ váy trắng dài ngang đầu ngối, được dây thắt lưng buộc ngang eo làm tôn điểm nhấn thân hình cô.

Trên tay cô còn đeo thêm một chiếc đồng hồ cùng màu với bộ váy cô đang mặc.

Hài lòng cô định xuống nhà thì

Cạch.

"Chị hai." Cô bất ngờ khi thấy Hàn Băng Băng.

Rõ ràng chị ta bảo 1,2 tuần nữa mới về cơ mà?

"Nhìn thấy chị em không vui sao?"

"Không có, chỉ là có chút bất ngờ." Cô lắc đầu nói.

"Em định đi đến buổi đấu giá của Vương gia sao?" Hàn Băng Băng đến gần cô

"Vâng."

"Gặp Lãnh Thanh Hàm?"

Cô nghe vậy khó hiểu nhìn Hàn Băng Băng

"Ý chị là sao?"

"Lãnh Thanh Hàm cũng sẽ đến đó, em định đến đó gặp cô ta sao?"

Hàn Băng Băng hỏi cô như vậy làm cô không biết trả lời như nào, 1 phần là vì Đường Lạc Dao 1 phần cũng là vì Lãnh Thanh Hàm

"Chị đã cảnh cáo với em bao lần rồi là tránh xa cô ta ra." Hàn Băng Băng giọng nói có chút tức giận kéo mạnh tay cô đến gần mình.

Khiến cô hít một hơi sâu

"Em nên tránh xa cô ta ra trước khi chở thành trò đùa tiêu khiển của cô ta đi không đến cuối cùng em sẽ là người đau khổ đó nghe chưa." Đôi mắt Hàn Băng Băng không chớp nhìn cô nói

"Chị nói gì vậy?" Cô nhăn mày

"Không hiểu đúng không." Hàn Băng Băng nhếc nhẹ môi

"Lãnh Thanh Hàm, không đơn thuần như em nghĩ đâu."

"Thì liên quan gì đến chị, chị suốt ngày nghĩ xấu, bắt tôi rời xa Lãnh Thanh Hàm là sao hả!" Cô lớn giọng nói

"Vì chị yêu em."

"......" Cô nghe lời nói thản nhiên từ miệng Hàn Băng Băng phát ra làm cô chết sững

"Chị đùa sao?" Cô hoàn hồn hỏi

"Chị không đùa." Hàn Băng Băng nghiêm giọng nói

Cô đẩy Hàn Băng Băng ra xa mình rồi xuống nhà.

"Sao em lâu vậy?" Hàn Tuyết Nhi thấy cô xuống thì nhìn đồng hồ hỏi.

"Em để mất đồ nên tìm có chút lâu."

"Đợi thêm Băng tỷ với tiểu Đình nữa." Hàn Tuyết Nhi nói

"Vừa nhắc kìa." Hàn Tuyết Nhi nhìn hướng cầu thang nói.

Hàn Băng Băng với Hàn Uyển Đình đi xuống.

"Em đi xe riêng nha." Cô không quay lại nói với Hàn Tuyết Nhi.

"Ừm." Hàn Tuyết Nhi

Cô đi guốc rồi xuống gara, lấy xe rồi lái đi.

- --------------------

30 phút sau,

Xuống xe đưa chìa khóa cho nhân viên rồi đi vào.

"Tiểu Nguyệt." Cô nhìn về phía phát ra giọng nói.

Đường Lạc Dao đi về phía cô

"Cậu mới đến sao." Đường Lạc Dao

"Ừm." Cô khẽ đáp.

"Thiên Mạc~~anh nhớ em không."

Cô nghe thấy giọng nói này khẽ nhíu mày nhìn qua.

Mặt cô biến sắc

Đường Hạ Hinh đang ôm lấy tay Vương Thiên Mạc mà làm nũng.

Còn hắn thì không nhìn Đường Hạ Hinh dù chỉ một chút

"Đúng là không biết xấu hổ." Cô nói thầm

"Tớ đi ra đây một chút." Cô nói với Đường Lạc Dao rồi rời đi.

"Ừm." Đường Lạc Dao gật đầu đáp

Đi qua chỗ khác cô lấy máy gọi điện cho Bạch Tư Vũ.

"Chuẩn bị đi."

"Ok."

- --------------------

"Chào mừng các vị đã đến với buổi đấu giá của Vương gia chúng tôi hôm nay." Vương Tần Uy ba của Vương Thiên Mạc ở trên sân khấu nói.

Mọi người xung quanh vỗ tay.

"Giờ tôi xin phép buổi đấu giá bắt đầu." Vương Gia Uy nói rồi xuống bục ngồi về chỗ.

Buổi đấu giá diễn ra được một lúc thì 3 người Băng Tuyết Ngân đến chỗ cô.

"Xong chưa?"

"Rồi, ly rượu đó tớ đổ đi rồi còn về cái kia thì cũng xong rồi." Băng Tuyết Ngân nói

"Giờ chúng ta đến với một món bảo vật của thiếu gia Bạch gia đã chọn để làm món đấu giá." MC nói rồi chỉ tay về phía chiếc vòng cổ từ ngọc Ruby được đặt trên hộp gỗ thủ công.

"Đến rồi này." Tô Hiểu Du

Cô quay lên nhìn.

"10 vạn tệ." Đường Hạ Hinh giơ bảng lên

"20 vạn tệ."

"70 vạn tệ."

"100 vạn tệ."

"300 vạn tệ."

"500 vạn tệ." Đường Hạ Hinh giơ bảng nói

"....."

"Giờ còn ai ra giá không ạ, lần thứ nhất....lần thứ hai...lần thứ...." MC định nói thì

"700 vạn tệ." Cô giơ bảng.

Đường Hạ Hinh nhìn về phía cô

"850 vạn tệ."

"1 triệu tệ." Cô bình thản nói ra

"Tiểu Nguyệt." Băng Tuyết Ngân bên cạnh khẽ nhắc nhở cô.

"Cô ta chắc chắn sẽ ra giá thêm, yên tâm." Cô nói

"3 triệu tệ."

"10 triệu tệ." Cô mắt hướng về Đường Hạ Hinh nói

"15 triệu tệ." Mọi người nghe giá tiền mà hít hơi sâu.

Đúng là tiểu thư nhà giàu có khác.

"20 triệu tệ." Đường Hạ Hinh

"Còn ai muốn ra giá không ạ." MC

"Tiểu Nguyệt thế đủ rồi." Bạch Tư Vũ

"Cô ta không dễ chịu thua vậy đâu.......30 triệu tệ."

Đường Hạ Hinh chợn mắt nhìn cô.

"80 triệu tệ."

"90 triệu tệ."

"Tiểu Hinh đủ rồi." Trương Châu Tinh cầm tay Đường Hạ Hinh nói

"100 triệu tệ." Đường Hạ Hinh dứt khoát nói.

Lần này nếu cô ra giá nữa chắc chắn cô ta sẽ chịu thua nên cô bỏ bảng xuống mà quay sang uống nước.

Đường Lạc Dao nhìn cô khẽ mỉm cười.

"Lần thứ nhất....lần thứ hai.....lần thứ ba....Thành giá!."

Cô nhìn Đường Hạ Hinh mà mỉm cười đắc ý.

"Con gái ngốc này, bị chơi một vố rồi đó, ba con thể nào cũng sẽ tức giận cho xem." Trương Châu Tinh nói

"Mời Đường tiểu thư lên phát biểu." MC

Đường Hạ Hinh đi lên bục.

"Tôi rất vui khi được món đồ quý giá cũng như..."

"AAA." Thùng sơn từ trên cao đổ xuống người Đường Hạ Hinh.

Mọi người cười ồ lên các nhà báo cũng vậy mà chụp ảnh.

Đường Triệu Huy đi lên che cho Đường Hạ Hinh.

"Chà không ngờ tiểu Nguyệt còn tinh ranh như vậy." Triệu Vũ Linh cười nói.

Hàn Băng Băng không chú ý mà nhìn về phía cô.

Còn cô thì nhìn lén qua Lãnh Thanh Hàm.

*************

End Chương 29

-23/2/2022.