Đã trải qua hai năm kể từ khi Liêu Kính Hàn và Tống Hàm Nghi kết hôn,Liêu Kính Hàn rất hài lòng về cuộc sống hạnh phúc hiện tại,chỉ có điều công việc quá bận rộn rất ít thời gian quan tâm đến lão bà thân ái,hôm nay nàng tranh thủ trở về nhà sớm muốn tự tay chuẩn bị bữa tối,dù nấu ăn hơi thảm họa nhưng ít ra cũng không đến nổi nào,vừa ở trong bếp chuẩn bị thực phẩm vừa lắng nghe ca khúc mới của Tống Hàm Nghi,nàng dù bận rộn nhưng vẫn muốn thể hiện tình cảm với lão công,ca khúc lãng mạn này cũng là do nàng sáng tác và thể hiện,khi nghe ca khúc này thì Liêu Kính Hàn rất cảm động vì biết đây là tình cảm lão bà dành cho mình,đối với nàng thì điều này tuyệt vời hơn bất cứ lễ vật nào khác,hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của hai người,năm ngoái cả hai đi du lịch brazil tổ chức ngày kỷ niệm này.
Năm nay Liêu Kính Hàn muốn ở nhà tổ chức,có lẽ năm sau sẽ đi paris hay bolivia,đến tất cả những nơi mà Tống Hàm Nghi muốn đi,còn cả một tương lai phía trước,mỗi năm trải qua ngày kỷ niệm này dù không quá đặc biệt nhưng vui vẻ là tốt rồi,trước khi nấu ăn phải chuẩn bị những thứ khác,nàng đi trở về phòng lấy mấy cái bong bóng màu hồng bơm đầy khí hydro rồi để nó tự do bay lên trần nhà,khi mở đèn ngủ thì ánh sáng phản chiếu rất xinh đẹp,chỉ qua lát sau căn phòng ngập tràn bóng bay,lần này nàng không tặng Tống Hàm Nghi những trang sức xinh đẹp như mọi khi nữa,mà tặng cho đối phương chiếc du thuyền,Tống Hàm Nghi thích ngắm nhìn biển,ngôi nhà lại nằm cạnh bãi biển,khi rảnh cũng có thể ra khơi dạo chơi,hưởng thụ không gian lãng mạn dưới ánh nến và một chiếc mềm nằm trên thuyền ngắm nhìn bầu trời đầy sao,điều đó đã là rất tuyệt đối với Tống Hàm Nghi.Gần đây Tống Hàm Nghi phải đến miami quay ngoại cảnh cho bộ phim mới,nghe nói hôm nay nàng sẽ trở lại,Liêu Kính Hàn đang muốn gọi điện cho Tống Hàm Nghi thì quản gia đến thông báo có một ký giả muốn tìm,nàng không muốn tiếp đám ký giả đó làm gì,bọn họ túc trực gần nhà để chờ đợi thời cơ chụp được ảnh của Tống Hàm Nghi,làm cho bây giờ muốn có không gian tự do « yêu đương » ngoài trời cũng phải đề phòng,nghe quản gia nói có liên quan đến Tống Hàm Nghi nên nàng đi xuống lầu xem thế nào,Chung Dũng mỉm cười lịch sự đưa phong thư cho nàng.« Liêu tổng,vật này ta muốn bán cho ngươi,không biết ngươi có hứng thú muốn mua hay không »Liêu Kính Hàn mở phong thư ra xem xong không có biểu tình gì,chỉ cảm giác được trong lòng đau ê ẩm,số ảnh này là do Chung Dũng mới chụp được cách đây khoản mười mấy tiếng,hắn và một đồng nghiệp khác chuyên phụ trách việc đi theo dõi Tống Hàm Nghi chụp được,bên trong là hình ảnh Tống Hàm Nghi đi cùng một nam minh tinh khác vào khách sạn,nhân viên trong đoàn làm phim đều ở khách sạn,chụp được ảnh cũng không gì lạ,điều đáng nói là chụp được cảnh họ hôn nhau,hắn nghĩ đem số hình này về công ty thì sẽ được lão tổng khen thưởng,nhưng so ra không xứng với cái giá hắn đổi lấy,nên muốn mang đến đây bán cho Liêu Kính Hàn,nàng là tổng tài của một tập đoàn lớn thì mất một số tiền nhỏ có đáng là gì,hắn thấy nàng im lặng liền nói tiếp.« Ta còn rất nhiều ảnh khác,nếu Liêu tổng không muốn mua thì ta đành đem về giao cho lão tổng »« Tất cả ta điều mua,ta không muốn nhìn thấy bất kỳ bức ảnh nào bị phát tán ra ngoài ngươi hiểu chứ ? » Liêu Kính Hàn lãnh đạm ký tấm séc đưa cho Chung Dũng,hắn mỉm cười ký tên vào bản cam kết rồi giao lại cho nàng cái thẻ nhớ chứa toàn bộ ảnh gốc,dù đây không phải ảnh nóng nhưng nếu hình ảnh này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của Tống Hàm Nghi,vì nàng đã là người có gia đình,để mọi người nhìn thấy thì hậu quả thế nào cũng đã rõ,hắn lịch sự chào tạm biệt liền ra về,hắn sớm biết Liêu Kính Hàn sẽ mua lại số ảnh này,vì nàng yêu Tống Hàm Nghi nên đâu có lý nào đứng nhìn lão bà bị mang tiếng xấu,hắn cảm thấy nàng thật đáng thương,lão bà đi vụng trộm cùng nam nhân khác,bị cắm sừng vậy mà còn phải tốn tiền che giấu việc này giúp lão bà,Liêu Kính Hàn buồn bực quăng hết đóng ảnh và thẻ nhớ vào máy cắt giấy xây nó thành mãnh vụn,tuy rằng chỉ dựa vào vài bức ảnh thì không thể nói lên được điều gì,nhưng mọi người sẽ không tin tưởng sự việc đơn giản như thế,điều đó sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Tống Hàm Nghi,nàng dĩ nhiên sẽ lựa chọn tin tưởng lão bà,Tống Hàm Nghi mà nàng yêu không phải loại người như thế,nàng đúng là tự lừa gạt chính mình,đang trầm tư thì nhận được điện thoại của Tống Hàm Nghi,ngữ khí có phần buồn bã.« Lão công đang ở nhà sao ? »« Đúng vậy,ngươi thế nào vẫn chưa về ? »« Nha...thời tiết ở đây chuyển biến xấu nên máy bay không thể cất cánh,bây giờ ta còn đang ngồi đợi chuyến bay khác,ngươi cứ việc ngủ sớm đi không cần đợi ta,lão công ta yêu ngươi »Tống Hàm Nghi nói đến đây liền vội vả cúp máy,ở trên sân bay cũng gặp phải người hâm mộ,họ vây quanh nàng để chụp ảnh,khi quay xong ngoại cảnh thì nàng đã rất muốn trở về nhà,nhưng không ngờ xảy ra tình huống này,nàng bận rộn đến quên mất hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của mình,có một mỹ nam tử đi đến giải vây cho nàng thoát khỏi những người hâm mộ,hắn chính là nam diễn viên chính đóng cặp với nàng trong bộ phim mới,cũng là người mà Chung Dũng chụp được hình ảnh cùng nàng hôn nhau,Thiệu Duy ân cần dẫn Tống Hàm Nghi đến một nơi an tĩnh để ngồi,hắn đưa cho nàng chai nước.« Ngồi ở đây còn phải đợi thêm mấy tiếng nữa,nếu mệt mõi thì chúng ta trở lại khách sạn đi,sáng mai trở về không muộn »« Sớm muộn gì cũng phải về,chờ một chút cũng không sao,hy vọng là thời tiết sẽ chuyển biến tốt »Tống Hàm Nghi yêu kiều cầm lên chai nước uống một ngụm,gần một năm qua Liêu Kính Hàn lúc nào cũng bận rộn với công việc,khi về đến nhà không bao lâu đã mệt mõi mà đi ngủ sớm,buổi sáng lại tranh thủ đi làm sớm,nàng cũng phải đi làm nên cả hai rất ít có thời gian bên nhau,đôi khi buồn cũng không biết nên tâm sự cùng ai,nàng cảm giác Liêu Kính Hàn không có yêu mình nhiều như khi mới kết hôn nữa,trong lúc cô đơn lạc lõng thì Thiệu Duy xuất hiện,hắn rất quan tâm đến nàng,thật lòng mà nói nàng đang bị hắn làm cho say nắng,khi đưa nàng trở về khách sạn thì lúc đó hắn đã chủ động hôn nàng và bày tỏ tình cảm,nàng có đáp lại nụ hôn ngọt ngào này,nhưng khi hắn chạm đến thì nàng mới nhận ra mình và hắn là không thể,nàng biết rõ loại cảm giác này chỉ là say nắng,cũng có thể là vì bị ảnh hưởng bởi vai diễn trong bộ phim hai người tham gia,hoặc là trong lúc nàng cô đơn cần người quan tâm thì hắn luôn bên cạnh ân cần chiếu cố cho mình,nhưng người mà nàng yêu vẫn luôn là Liêu Kính Hàn,chính vì vậy nên nàng đã cự tuyệt hắn,hiện giờ nàng chỉ muốn mau chống trở về nhà,không muốn tiếp tục gặp mặt hắn nữa,càng không muốn làm tổn thương đến Liêu Kính Hàn.Liêu Kính Hàn ngồi trong phòng liên tục tắt mở đèn ngủ,thất thần không biết suy nghĩ đến nơi nào rồi,nàng không thể tiếp nhận việc mình bị lừa gạt tình cảm,điều đó sẽ càng tệ hơn khi nàng vẫn yêu người đã lừa dối mình,nàng không trách Tống Hàm Nghi,chỉ trách bản thân suốt ngày lo cho công việc mà lãng quên lão bà,để cho người khác có cơ hội xen vào tình cảm giữa hai người,nhưng nếu Tống Hàm Nghi thật sự yêu Thiệu Duy thì nàng làm rõ việc này cũng không có lợi ích gì,sai lầm cũng là xuất phát từ nàng mà ra,nàng nằm trên giường trằn chọc ngủ không được,buồn bã đi ra ngoài thay đổi không khí một chút,nàng bắt đầu hoang mang không rõ cuối cùng thì trong lòng Tống Hàm Nghi còn lại bao nhiêu tình cảm với mình,hay là một chút điều không còn.Trước nay Liêu Kính Hàn không muốn vì đa nghi mà ảnh hưởng đến tình cảm của cả hai,nhưng bây giờ ngay cả hình ảnh cũng có rồi,kêu nàng giả bộ không nhìn thấy hay giả bộ không hay biết đây,tâm tình bây giờ rất phức tạp,dừng xe ở bên đường lẳng lặng nhìn dòng người qua lại,nàng sờ lên chiếc nhẫn đeo trong tay mình,ngày đó Tống Hàm Nghi đã mỉm cười hạnh phúc và đeo nó vào tay nàng,nàng không mong là có một ngày mình phải tự tay cởi đi chiếc nhẫn này,có lẽ nàng yêu Tống Hàm Nghi không đủ nhiều để khiến đối phương chỉ thủy chung yêu mình,không rõ tại sao tình cảm của một người lại có thể thay đổi nhanh chống như vậy,nhanh đến nàng không biết nên làm thế nào tiếp nhận.Sáng sớm Tống Hàm Nghi trở về nghe quản gia nói tối qua Liêu Kính Hàn không có trở về,nàng gọi điện nhưng không ai bắt máy,không rõ là đã đi đâu,khúc gỗ mục trước nay chưa có bao giờ đi ra ngoài cả đêm không về,chẳng lẽ bị nữ nhân nào làm cho quên đường về rồi sao,nàng mệt mõi trở về phòng nhìn thấy bên trong có rất nhiều bóng bay,ngoài bờ biển còn có một chiếc du thuyền mang tên Irene,nhận được món quà đặt biệt từ lão công khiến Tống Hàm Nghi khẽ thở dài,nàng bận rộn đến quên mất hôm qua là ngày kỷ niệm kết hôn,có lẽ Liêu Kính Hàn rất thất vọng,quản gia cũng không có nói cho nàng nghe chuyện Chung Dũng đến tìm,Liêu Kính Hàn đã căn dặn hắn không nên nói cho nàng biết,lần đầu tiên khi về nhà mà không nhìn thấy Liêu Kính Hàn mỉm cười vui vẻ chào đón mình trở lại,nàng nằm trên giường nhìn lên trần nhà,trong lòng thầm nói một câu xin lỗi với Liêu Kính Hàn,bộ phim mới quay cũng đã kết thúc cảnh diễn của nàng,có lẽ nàng nên nghĩ ngơi một thời gian để quan tâm đến lão công nhiều hơn,may mắn là nàng có thể dừng lại đúng lúc và nhận ra điều gì là quan trọng đối với mình.Liêu Kính Hàn tĩnh lại nhận ra mình đang ở trên xe,nàng trầm mặc lái xe về nhà,muốn chuẩn bị đi làm thì nhìn thấy Tống Hàm Nghi đang nằm ngủ say trên giường,nàng đến bên cạnh ngắm nhìn Tống Hàm Nghi thật lâu,lặng lẽ thở dài,nàng rất yêu lão bà của mình,nhưng trong lòng rất đau khi nghĩ đến chuyện Tống Hàm Nghi đã có tình cảm với người khác,nàng cần thời gian để cân bằng lại cảm xúc hỗn độn này,công việc bận rộn thật sự là kẻ thù của các đôi phu thê,đây cũng là một phần vấn đề dẫn đến chuyện các cặp đôi thường chia tay nhau.