Thím hai của Tê Thiên tên Vương Tùng Phượng liếc mắt nhìn Văn Tố Hoa, giọng điệu không tốt: "Em nói này chị dâu, lời này của chị quá ích kỷ đó! Người một nhà mà sao chẳng biết chia sẻ gì thế! Hơn nữa, căn nhà này để trống đấy thì được tích sự gì. Tê Thiên nhà các chị là thằng tù tội, tìm một công việc cũng khó chứ đừng nói là kết hôn, sao nào, các chị không dùng đến, chẳng lẽ cũng không muốn cho người ta xài sao?"
"Đúng vậy bác gái, nhà bác lại không dùng đến, cứ để cháu dùng tạm trước thì có làm sao?" Tê Châu cũng lên tiếng: "Hơn nữa, nhà bác cũng không thiệt thòi gì, cháu tìm người, dựa vào. quan hệ tìm một công việc giúp Tê Thiên, hai bác phải biết kẻ từng ngồi tù khó kiếm việc làm lắm"Văn Tố Hoa nghe thế thì sửng cồ: “Chúng tôi chẳng những. làm việc cho ông chủ của tập đoàn Văn Tôn, mà còn từng nói chuyện với ông ấy rồi cơl"Vương Tùng Phượng cười nhạo.Tê Châu cũng bĩu môi: "Bác gái, nhà ai thế nào, mọi người đều biết, có mấy câu khoác lác không nên dùng đâu ạ, bác biết ông chủ lớn của chúng cháu là nhân vật thế nào không? Tê Thiên còn làm cho ông ấy, các bác còn nói chuyện với ông ấy à? Ha ha ha.”Sự châm chọc trên khuôn mặt của Tê Châu không hề che dấu. Đúng lúc này, cửa nhà mở ra, Tê Thiên xách theo hai túi hoa quả vào nhà.Vừa mới vào cửa, Tê Thiên đã nhìn thấy cả nhà chú hai của mình.Tê Thiên nhíu nhíu mày, cách đối nhân xử thế của cả nhà chú hai như thế nào, Tề Thiên vẫn luôn rất rõ.“Chà, đây không phải là Tê Thiên sao!” Ánh mắt Vương Tùng Phượng chĩa về phía anh: "Tê Thiên, cuộc sống cũng không tệ nhỉ, mới vừa ra khỏi tù đã có người cấp nhà ở cho. cháu rồi?"Tuy Tê Thiên không quá thích nhà chú hai, nhưng anh vẫn rất lễ phép chào hỏi bề trên, sau đó trả lời câu hỏi của Vương Tùng Phượng: "May mẫn thôi."“May mảắn? Ha ha” Tê Châu cười lạnh một tiếng: "Nghe nói anh làm việc tại tập đoàn Văn Tôn, lại còn làm công cho ông chủ lớn? Trùng hợp thật, em cũng làm việc tại tập đoàn Văn Tôn, có thời rảnh thì hai ta trao đổi giao lưu thêm nhé. Em làm ở bộ phận hậu cần, anh có viết bộ phận hậu cần không? Là bộ phận mà người khác muốn vào cũng khó đó, tiền lương cao nhất tập đoàn!”Tê Thiên gật đầu: "Biết một chút.”Tê Châu thấy bộ dạng này của Tê Thiên thì không chịu buông tha: "Còn anh thì sao? Làm ở bộ phận nào?”Tê Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Một bộ phận đặc biệt."“Bộ phận đặc biệt?” Hai tay Tê Châu khoanh trước ngực: "Sao em chưa từng nghe nói trong tập đoàn có bộ phận đặc biệt vậy? Nói ra cho em mở mang tầm mắt đi? Làm công việc gì”Tê Thiên trầm ngâm một phen rồi lắc đầu: "Khó nói lắm.”Tê Thiên đúng là không biết nên nói như thế nào, cũng không thể nói là mình chỉ mang mác làm việc ở tập đoàn Văn Tôn để cưới Thẩm Thu Thủy - cô gái đẹp nhất Thiên Ngân nhỉ?“Ha ha ha ha!" Tê Châu cười to ra tiếng: "Đúng đúng đúng, khó nói mà.”Vương Tùng Phượng liếc mắt một cái: "Thím nói này Tê Thiên, đến cả việc nói dối mà cháu cũng không biết luôn à, còn bộ phận đặc biệt nữa cơ, khó nói hay là không có công việc, nói thẳng xem nào!"Thấy bầu không khí ngày càng căng thẳng, Tê Đông Thịnh mở miệng: "Được rồi, ăn cơm trước đi, chú hai, nếu như nhà các người bận gì thì làm đi, chuyện khác bàn saul"Tê Đông Thịnh đã hạ lệnh đuổi khách rồi. Nhưng mà cả nhà Tê Đông Lâm cũng không có ý định rời đi. Lần này bọn họ tới là để giành cho bằng được căn nhà cũ, không đạt được mục đích thì làm sao dễ dàng rời đi?Tê Đông Lâm cười nói: "Đã lâu không ăn cơm chị dâu nấu, hôm nay xem như có lộc ăn rồi, anh cả, không ngại thêm đôi đũa chứ?". Chương mới nhất tại { t𝗋u mt𝗋uy𝙚n﹒𝚟n }Rất nhanh, hai gia đình, tổng cộng sáu người ngồi ở trên bàn ăn. Nhưng mà ngoại trừ Tê Đông Lâm thỉnh thoảng gắp một miếng đồ ăn để làm dáng, hai người Vương Tùng Phượng và Tê Châu đều không động đũa. Ngược lại Tê Thiên ăn rất ngon miệng, miệng dính đầy dầu mỡ. Qua hơn mười phút, Vương Tùng Phượng không nhịn được mà mở miệng: "Anh cả, anh cứ nói thẳng đi, có đồng ý cho bọn em căn nhà này hay không! Nếu như không đồng ý, vậy thì bọn em sẽ về quê bàn bạc lại với ông cụ!”