Editor: Nguyetmai
Hôm nay chắc chắn không phải một ngày bình thường!
Bị kích thích bởi cái chết của Yêu Hoa, Cửu Vĩ Hồ hoàn toàn mất kiểm soát, chẳng những tức giận tàn sát hàng vạn người chơi xung quanh, mà còn phá hủy thôn Tiên Hồ, xông vào huyện Vu Hồ, đi đến đâu là cảnh vật hoang tàn đổ nát đến đấy!
Những binh lính và tướng sĩ bảo vệ Vu Hồ hoàn toàn không phải đối thủ của Cửu Vĩ Yêu Hồ, thậm chí còn không bằng những người chơi thông thường. Họ chưa tới gần thì đã bị lưỡi kiếm xé tan, hoặc bị đè dưới đống gạch ngói đổ vỡ của bức tường thành, chẳng rõ sống chết.
Những đòn sát thương từ xa như cung tên, ám khí hoàn toàn không có tác dụng gì đối với Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Mặc dù đã vào ma đạo, nhưng thần trí của Cửu Vĩ Yêu Hồ vẫn còn, nội lực của nó tạo thành một lớp phòng ngự, dễ dàng ngăn cản cung tên và ám khí ở ngoài, không bị tổn thương chút nào. Vô số người chơi hoảng sợ, hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ giết Cửu Vĩ Yêu Hồ, nhìn thấy bóng dáng của nó từ xa là đã chạy khỏi đường đi của nó bằng tốc độ nhanh nhất.
Thế nhưng, Cửu Vĩ Yêu Hồ không đi theo một hướng cố định nào cả, thỉnh thoảng nó sẽ đi về phía có nhiều người, tàn sát đẫm máu ở khu vực đông người nhất. Tiếng gào thét bén nhọn, những căn phòng đổ nát là dấu hiệu của những nơi sẽ đẫm máu tiếp theo.
Chỉ sau một tiếng ngắn ngủi, gần một phần năm những căn nhà ở Vu Hồ bị đánh sập, nhìn từ trên xuống dưới, thành Vu Hồ hoang tàn đổ nát khắp nơi, khói lửa bay lên bốn phía.
Thế nhưng, trong thảm họa lần này, Cửu Vĩ Yêu Hồ chỉ là một trong số đó.
Trong thành, chỉ cần là khu vực có nhiều người chết thì sẽ có vô số người để mắt đến. Họ đứng ngóng nhìn từ xa, một khi Cửu Vĩ Yêu Hồ đi xa là sẽ bay ra như ong vỡ tổ, cướp đoạt những tài nguyên khác nhau.
Bởi vì dưới mỗi một thi thể đều là một số tiền tài, nếu may mắn thì còn có thể lấy được một vài trang bị, dù tốt hay kém. Rất nhiều bang phái và tổ chức để mắt tới những khu vực có nhiều thi thể, người nào có tính cách nóng nảy còn cảnh cáo những người khác ngay từ xa.
Cũng vì thế nên sau khi Cửu Vĩ Yêu Hồ rời đi, Vu Hồ càng hỗn loạn hơn.
Những bang phái và tổ chức thường xuyên ra tay đánh nhau để tranh giành một món trang bị tốt hoặc một nguồn tài nguyên nào đó, vì thế những vết máu chưa khô trên mặt đất lại được nhuốm thêm màu máu đỏ tươi.
Có những người còn xui xẻo hơn, bởi vì quá vội vàng cướp đoạt nên Cửu Vĩ Yêu Hồ chưa đi xa thì đã đánh nhau rồi, kết quả là Cửu Vĩ Yêu Hồ quay đầu lại nhìn, khiến những thi thể trên mặt đất lại tăng lên gấp đôi…
Thế nhưng, như vậy vẫn chưa đủ để ngăn cản việc người chơi tranh đoạt của cải trong ngoài thành. Tóm lại chỉ cần mình không chết thì lại lập tức xông vào những cuộc tranh đoạt, thu hoạch tiền tài trong tai nạn một cách trắng trợn.
Ngay cả người trong ba bang phái lớn, đã có những tổn thất trong vụ tranh đoạt hỗn loạn lần này, vẫn lao vào hòng cướp đoạt những món tài sản vô chủ! Sau khi không còn sức uy hiếp đến từ triều đình nữa, Vu Hồ hoàn toàn biến thành một thế giới hỗn loạn và u ám!
Giờ khắc này, Cửu Vĩ Yêu Hồ mang theo hai đại thần khí và một quyển võ công tuyệt thế lại không được người ta để ý đến. Ai cũng cầu nguyện trong lòng là đừng có gặp phải tên ác ma này.
Cuối cùng, một người chơi chủ động tung video lên trang chủ game: Trong video, sau khi rời khỏi Vu Hồ, Cửu Vĩ Yêu Hồ tới một tòa thành gần đó, hai bổ khoái mặc quần áo màu đen trắng được may riêng cho Lục Phiến Môn đã chặn nó lại ở ngoài thành. Sau một hồi chiến đấu, hai bên đều bị thương, cuối cùng biến mất trong video.
"Chậc chậc, thật là nguy hiểm!"
"May mà Cửu Vĩ Hồ không xông vào, ta đang ở ngay trong tòa thành này…"
Bình luận đó nhanh chóng bị người ta chửi mắng là không khôn ngoan:
"Dốt thế! Xông vào mới hay chứ, chúng ta chỉ cần offline đừng để bị chết là được, đến khi online lại thì sẽ phát tài ngay!"
"Ớ…"
Tai nạn trước nay chưa từng có này lại trở thành mối hay để phát tài trong mắt vô số người chơi, họ chửi mắng hai bổ khoái của Lục Phiến Môn một trận, nói là làm họ mất đi cơ hội tốt để phát tài.
"Đám người này phát điên lên vì tiền rồi."
Trần Phàm bật cười đứng dậy, rời khỏi bàn máy tính, đúng lúc gặp phải Khai Tâm vừa thoát game, cậu ta hơi nghệt ra: "Đúng rồi, hình như đợt này cậu cũng ở Vu Hồ…"
Khai Tâm thở dài một hơi mệt mỏi rồi gật đầu.
Trần Phàm lập tức dừng lại, sau đó trở nên căng thẳng: "Cậu không sao chứ?"
"Cậu đang nói đến Cửu Vĩ Hồ à?" Khai Tâm gãi cánh tay.
Thấy Khai Tâm biết Cửu Vĩ Hồ, Trần Phàm càng căng thẳng hơn, cậu ta vội vàng vọt tới: "Cậu không sao chứ hả?"
"Cậu mới sao ấy, nhìn tôi giống người bị làm sao lắm không?"
"Ha, tôi cứ tưởng cậu gặp phải Cửu Vĩ Yêu Hồ cơ." Trần Phàm thở dài một hơi như trút được gánh nặng rồi giải thích: "Bây giờ mà chết thì lợi bất cập hại mất, mấy hôm nay Thải Y Môn đang bàn bạc với nhau mời cậu tới làm nhiệm vụ ẩn của môn phái đấy."
"Nhiệm vụ ẩn của môn phái?" Nghe xong, Khai Tâm tỏ vẻ quan tâm ngay: "Quy mô thế nào?"
Nhiệm vụ ẩn của môn phái rất khó kích hoạt, trừ khi người kích hoạt có danh vọng hơn người, hoặc là may mắn kích hoạt được, nếu không thì một người khó có thể kích hoạt được một nhiệm vụ ra hồn trong suốt một năm.
Ngoài ra, nhiệm vụ ẩn của môn phái cũng có những mức độ khác nhau…
Nhiệm vụ nhỏ thì sẽ do một người làm, ví dụ như đi tìm kiếm, hỏi thăm, thuộc kiểu rất lằng nhằng. Đương nhiên cuối cùng cũng có phần thưởng giá trị, nhưng loại nhiệm vụ này thì không cần đến hắn. Nhiệm vụ cần đến hắn hẳn là nhiệm vụ có quy mô lớn, cấp bậc cao, phần thưởng của nhiệm vụ rất phong phú, thậm chí có thể được truyền thừa võ công tuyệt thế.
"Quy mô khá lớn, không hạn chế số người, hơn nữa còn có thể lấy được rất nhiều danh khí, thậm chí là thần khí. Ngoài ra, nghe nói bảy môn phái lớn đều có người tham gia vào nhiệm vụ lần này, nếu chỉ là người của Thải Y Môn chúng ta thì khó mà giành được. Bọn tôi bàn với nhau rồi, nhất định lần này phải gọi cậu tới tham gia để hoàn thành nhiệm vụ!"
Lúc Trần Phàm nói đến thần khí, Khai Tâm thoáng động, nhìn cậu ta bằng đôi mắt bất ngờ: "Thần khí? Cậu chắc không?"
"Chắc!" Trần Phàm trả lời chắc như đinh đóng cột.
"Bảy môn phái lớn, chẳng lẽ là nhiệm vụ đó…"
Khai Tâm hơi nhíu mày, nhớ tới bức thư mà mình nhận được từ tiểu thư của Mộ Dung thế gia lúc gần offline, hắn không khỏi nghi ngờ hỏi: "Có phải nhiệm vụ lần này là di mộ của vương triều Đại Yên không? Vương Lăng ấy?"
"Cậu cũng biết à?" Trần Phàm tràn đầy khó tin.
Khai Tâm lườm cậu ta: "Nói thừa, Mộ Dung thế gia chính là huyết mạch của hoàng tộc vương triều Đại Yên, các cậu định tới làm việc trong mộ tổ của Mộ Dung thế gia, tôi có thể không biết được sao?"
"Vậy thì làm sao đây?"
"Tôi biết nhiệm vụ lần này, nhưng trong nhiệm vụ không nhắc tới phần thưởng là thần khí, sao các cậu lại biết tin? Người kích hoạt nhiệm vụ là ai?" Khai Tâm đầy nghi ngờ hỏi.
"À, là Hứa Dao!"
Câu trả lời của Trần Phàm khiến Khai Tâm hít vào một hơi khí lạnh.
"Là cô ta à? Cô ta ở môn phái nào?"
Trong trí nhớ của hắn, kiếp trước Hứa Dao không có năng lực kích hoạt nhiệm vụ ẩn có cấp bậc cao như thế.
"Ừm, gần đây vào phái Hoa Sơn rồi, nghe nói ở bên đó dễ tích điểm danh vọng, sư môn cũng rất để mắt đến cậu ấy. Nhưng mà phần thưởng của nhiệm vụ lần này quá phong phú, cậu ấy cảm thấy nên để lại cho Thải Y Môn, giúp Thải Y Môn phát triển."
Trần Phàm hoàn toàn không phát hiện ra rằng sắc mặt của Khai Tâm rất lạ lùng.
"Hay… Hay lắm." Khai Tâm lẩm bẩm: "Xem ra mình phải về Mộ Dung thế gia một chuyến rồi…"
Rõ ràng những chuyện xảy ra kiếp trước đã thay đổi, hình như Hứa Dao định dùng một cách khác để tới gần hắn, tất cả khiến hắn có cảm giác rất bất an.
E rằng có cao nhân nào đó chỉ bảo cho Hứa Dao về nhiệm vụ Vương Lăng này, để cô ta chủ động liên lạc với Thải Y Môn.
Vì muốn hắn bị lộ tẩy trước những người khác ư?
Lúc ra phòng ngủ, sắc mặt của Khai Tâm trở nên rất khó coi.