Editor: Nguyetmai
"Xông vào!"
Mối nguy trong lối đi đã bị xóa sạch, mặc dù còn hai tên Ninja phi đao, nhưng đã không thể uy hiếp gì đến nhóm người này được nữa.
Dường như quên hết những gì đã gặp phải trước đó, Phi Hổ Môn, Linh Ẩn Hội và Cái Bang lại xông vào lối đi một lần nữa với thái độ khác hẳn, tốc độ cực nhanh.
Lúc đi qua thi thể của đám Ninja phi đao, rốt cuộc cả đám cũng bại lộ ra mục đích thực sự của mình!
Càn quét hết thảy!
Hơn ba mươi thi thể của Ninja phi đao bị cả đám lật ngang lật dọc, thậm chí còn suýt rút đao rút kiếm vì tranh đoạt túi Càn Khôn. Nhìn đến đây, phái Nga Mi và Thải Y Môn đều dừng lại ở sau lối đi.
Thực ra, chỉ cần là người có não thì đều đoán ra được, Ninja phi đao là Ninja cảnh giới Tạo Hóa cấp thấp nhất trong Vương Lăng, đương nhiên trên người không thể có thứ gì giá trị được. Sau một hồi tìm kiếm, Phi Hổ Môn, Cái Bang vả Linh Ẩn Hội chẳng những không thu hoạch được gì, ngược lại còn mang đến ấn tượng không tốt cho những môn phái khác.
Mặc dù vì nhiều nguyên nhân nên phái Thiếu Lâm, phái Võ Đang, phái Nga Mi và phái Hoa Sơn mới tụt lại đằng sau, không có cơ hội đi lục soát thi thể của Ninja phi đao, không thể chen lên trước được, nhưng ba môn phái kia cũng chẳng thu hoạch được bất cứ thứ gì. Ngược lại, họ còn bị bốn môn phái còn lại chất vấn, cho rằng họ đã lấy được thứ gì nhưng lại cố tình giấu đi.
Vô hình trung, bốn môn phái coi thường ba môn phái đó hơn nhiều, đồng thời đề cao cảnh giác hơn.
"Hừ!"
"Chỉ là chút lợi ích bé tí tẹo đã tranh giành đến mức này rồi, cũng chỉ đến thế mà thôi."
Trong Vương Lăng, mối quan hệ của bảy môn phái lập tức trở nên rất khó nói!
Trước đó do tình hình cấp bách nên mới phải hợp sức với nhau…
Bây giờ, sau khi đã cùng nhau vượt qua khó khăn, đứng trước việc phân chia lợi ích, nhiều người phải xem xét lại tình thế rồi mới đưa ra quyết định.
Đối với ba bang phái không hề hiểu được đạo lý gọi là chia đều này, bốn môn phái đằng sau cũng chẳng thèm tốn nước bọt nhắc nhở gì cả. Thế nhưng họ tin rằng, nếu tới đây lại gặp phải tình huống tương tự, thì chắc chắn họ sẽ không dốc hết sức như vừa rồi nữa.
…
Như có một cơn gió lốc quét qua lối đi!
Thấy ba môn phái xông thẳng về phía trước như những con cá mập ngửi thấy mùi máu tanh, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, mặc dù Thập Tam Côn Tăng và phái Võ Đang rất khinh thường, nhưng họ cũng không muốn tài nguyên trong Vương Lăng sẽ bị ba môn phái giành hết.
Sau khi bình tĩnh lại, Thập Tam Côn Tăng chắp tay với những người đằng sau và vội vàng đuổi theo.
Tiếp đó là phái Võ Đang!
Hiện tại, phái Võ Đang cũng được xem như môn phái bảo tồn thực lực khá hoàn hảo. Hơn bốn mươi người vội vàng theo sát đằng sau Thập Tam Côn Tăng của phái Thiếu Lâm, chắp tay với phái Nga Mi và Thải Y Môn rồi rời khỏi đó ngay.
Vừa rồi, có người đã chú ý tới rằng, sau khi lối đi mở ra, thông tin về bản đồ của Vương Lăng đã chính thức xuất hiện trên bản đồ của họ!
Lối đi này dài chừng một cây số, trong suốt lối đi, cứ cách một đoạn là lại có một căn phòng nhỏ, mỗi phòng khách có một ký hiệu rất rõ ràng. Vừa rồi họ đã đi qua ký hiệu đầu tiên, nơi đó có một chiếc hộp hài cốt mới bị vỡ gần đây, trên mặt đất còn có bốn thi thể của Ninja phi đao và thi thể của mấy đệ tử Phi Hổ Môn. Cảnh tượng rất bừa bộn và hỗn loạn, hiển nhiên nơi đây đã từng xảy ra một cuộc chiến ngoài ý muốn.
Mặc dù không biết trong chiếc hộp đó có thứ gì, nhưng cuộc chiến ấy, hiển nhiên không thể ngăn cản bước chân của đệ tử Phi Hổ Môn, ngược lại còn khiến đệ tử của Phi Hổ Môn tăng tốc hơn nữa.
Bởi vậy, không khó để họ đoán ra rằng, rất có thể thứ trong cái hộp này là một trong những bảo vật của Vương Lăng…
Người của phái Thiếu Lâm và phái Võ Đang đi rồi, người của phái Nga Mi và Thải Y Môn lại trở thành hai bang phái cuối cùng.
"Người của năm môn phái đã đi cả rồi."
"Nọa Mễ, các bạn học của muội định làm gì tiếp? Hiện tại, trong bảy môn phái lớn, Thải Y Môn của bọn muội có thực lực mạnh nhất đó, bọn muội định nhường hết tài nguyên trong Vương Lăng cho bọn họ sao?" Một "sư thái" có dáng vẻ xinh đẹp và quyến rũ trong phái Nga Mi cười nhìn Nọa Mễ cùng những thanh niên nam nữ trước mặt.
Nói thật, thực lực mà đội ngũ này thể hiện ra khiến họ rất giật mình! Từ cảnh giới, trang bị đến võ học thượng thừa! Đặc biệt là Nhất Đồng, cậu ta nổi bật hết phần người khác, bây giờ đang bị đám đông đẩy về đằng sau và trêu đùa.
Điều làm họ cảm thấy lạ hơn là, nhóm người có thực lực hơn người như thế lại vô cùng tỉnh táo, không hề dâng trào nhiệt huyết mà vọt lên đi đầu sau pha nổi bật vừa rồi!
Nghe vậy, Phượng Vũ Thải Y – môn chủ của Thải Y Môn cười đáp: "Bọn muội đã từng được học cái gọi là "súng bắn chim đầu đàn" trong sách vở rồi, hơn nữa Vương Lăng rất lớn, nhường cho bọn họ chút tài nguyên cũng chẳng sao. Nơi này rất nguy hiểm, ngay ải thứ nhất đã tổn thất hơn hai trăm người rồi, đủ để thấy là không dễ chơi, cho họ đi dò đường cũng hay… Chẳng phải các tỷ tỷ cũng nghĩ như vậy hay sao?"
Vừa dứt lời, nhóm sư thái xinh đẹp của phái Nga Mi lập tức nhao nhao:
"Đúng, đúng, nói đúng lắm, để những tên đàn ông xấu xa đó đi nộp mạng là được rồi."
"Người cùng lý tưởng… Tên của muội muội là gì? Môn phái nào vậy, hay là gia nhập vào phái Nga Mi bọn ta đi."
"Đúng thế, dáng vẻ cầm Ngân Giác Côn của muội muội vừa rồi thật là oai phong, tỷ tỷ thích!"
"…"
Nhóm sinh viên nam nữ của Thải Y Môn suýt thì ngã ngửa.
Nọa Mễ đầy vẻ lúng túng, không biết phải làm sao khi các sư tỷ trong sư môn của mình lại muốn lôi kéo thủ lĩnh của mình đi.
Thế những, trong Thải Y Môn cũng có rất nhiều người ăn nói khéo léo, đại mỹ nữ Tiểu Dao của hội kỷ luật luôn im lặng nãy giờ, nghe vậy bèn vô thức đáp: "Môn chủ của bọn muội có sư môn rồi, nếu các tỷ thích thì chi bằng gia nhập vào Thải Y Môn bọn muội đi, như vậy ngày nào cũng sẽ được gặp Phượng Vũ tỷ của bọn muội."
"Ừm, ừm!"
"Nói không sai, gia nhập vào Thải Y Môn đi!"
Nghe thấy lời đề nghị của Hứa Dao, đôi mắt của nhóm sinh vật giống đực nhất thời sáng lên, họ gật đầu lia lịa, tạm tha cho anh chàng Nhất Đồng đáng thương.
Ai cũng nhìn ra được những sư tỷ phái Nga Mi này của Nọa Mễ đều có chút thực lực, nhưng quan trọng nhất là ngoại hình của họ. Nếu cả một tập thể này gia nhập vào Thải Y Môn, tuy không làm võ lâm chấn động được, nhưng chắc chắn sẽ khiến vô số đàn ông phải ghen ghét.
"Đám nhóc thối này." Nhóm sư thái của phái Nga Mi đồng loạt xem thường: "Muốn tỷ muội bọn ta gia nhập hết vào Thải Y Môn thì chút thực lực ấy vẫn chưa đủ đâu."
Sư thái dẫn đầu cười tươi như hoa: "Tỷ muội bọn ta từng nhận được lời mời của rất nhiều bang phái lớn, nhưng chưa từng nhận lời ai cả, trong đó còn bao gồm cả Hiệp Nghĩa Môn, Lăng Tiêu Cung…"
Những sinh viên của Thải Y Môn nghe thấy tên của hai bang phái này đều hít sâu một hơi, cảm thấy kinh ngạc và khó hiểu!
Đương nhiên họ không lạ gì tên của hai bang phái này cả!
Nhưng họ không ngờ rằng Hiệp Nghĩa Môn và Lăng Tiêu Cung lại có ý định mời mọc những sư thái xinh đẹp này của phái Nga Mi! Chẳng lẽ là vì hai bang phái đó nhiều đàn ông quá?
Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Nọa Mễ.
Nọa Mễ ngoan ngoãn gật đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc: "Chuyện này là thật đấy, thực lực của các sư tỷ còn mạnh hơn Nọa Mễ nữa. Họ không muốn chia ra, nghe nói là định thành lập một bang phái của riêng phái Nga Mi?" Nói đến câu sau, cô nhìn sang những sư tỷ để xác nhận lại.
"Đúng thế, nhưng còn thiếu chút tài nguyên. Nếu nhiệm vụ lần này mà thành công thì sau khi rời khỏi đây có thể xây dựng bang phái rồi, đặt tên là Ánh Nguyệt Am."
Vừa dứt lời, nơi lối đi bỗng trở nên rất ồn ào!
Những tiếng bước chân lộn xộn, như thể có vô số người đang chạy về phía ấy.
Sắc mặt của mọi người đều thay đổi!
Xem ra, đúng là trong đó lại xảy ra chuyện thật rồi…