Luận Làm Thế Nào Để Chia Tay Đối Tượng 419 Trong Hòa Bình

Chương 10: “Kỹ thuật lái xe của anh quá nát.”

91.

Tui kinh ngạc.

Tui bị một gã tra nam đã có bạn trai tỏ tình.

Hơn nữa, tui đang bị hắn làm cho tức giận đến mức nhịp tim sắp siêu phụ tải rồi.

Làm sao bây giờ, online chờ, gấp lắm.

Tui móc di động, đăng ký cái tài khoản mới, mở ra diễn đàn kết bạn đồng tính cùng thành phố, bấm vào khung gõ văn tự.

Yến Thâm ngồi ở đối diện tui mở miệng: “Nếu em không thích, vậy chờ đến lúc em muốn làm quen với bạn của anh, anh sẽ mang em đi gặp họ.”

Tui đầu cũng không nâng mà cắt lời hắn: “Đợi chút, để tui vội việc này cái đã.”

Nhân tiện để tui bình tĩnh lại chút.

92.

[ lâu chủ ]:

Chuyện là như này.

Lâu chủ là thuần 1, tự chấm nhan giá trị của mình 8 điểm.

Thật sự không phải tự luyến, người thân quen đều biết rõ lâu chủ soái khí.

Mấy hôm trước, lâu chủ say rượu rồi gì gì đấy cùng một người quen biết qua công việc, tạm gọi là tra A.

Tra A cũng là 1 nhưng kỹ thuật lại tặc mẹ nó kém, lâu chủ say rượu thất thủ, bất hạnh bị đè.

Lâu chủ ngẫu nhiên biết được tra A có bạn trai, nhưng là tra A và bạn trai của hắn đều không về nhà.

Tra A cũng không có tự giác gì, ở lại nhà lâu chủ hai ngày, sau lại mang lâu chủ ra cửa đi chơi, ăn bữa cơm, thậm chí còn mang lâu chủ đi gặp bạn bè của hắn.

Lâu chủ thực khó hiểu tại sao tra A lại muốn mang mình đi gặp bạn bè hắn, kết quả tra A lại bất ngờ tỏ tình với lâu chủ!

Tỏ tình đó!

Thao, hắn quá tra đi, ăn trong chén còn ngó trong nồi!

Tui phi!

Cho nên lâu chủ ở chỗ này muốn hỏi một câu, loại nhân tra này nên thu thập thế nào?

93.

Tui một hơi đánh một đoạn văn dài, trong lòng thoải mái ít nhiều.

Trên bàn nước nóng đã nguội, độ ấm vừa phải, tui nâng lên uống một ngụm.

Giúp tui hàng hỏa.

Sau đó, tui nghiêm túc nhìn về phía Yến Thâm: “Xin lỗi, tôi không thể đưa ra bất cứ hồi đáp gì cho anh.”

Tui sợ tui vừa trả lời anh xong tui liền không kiềm được mà bẻ gãy cánh tay kỳ lân của anh luôn.

Yến Thâm thấu hiểu gật gật đầu: “Không sao, là anh quá đột ngột. Chờ em nghĩ kỹ rồi có thể trả lời anh bất cứ lúc nào, chuyện này không vội.”

Tui nhịn không được mà lén lút trợn mắt, tâm nói anh cũng biết là đột ngột hen.

Tui cảm thấy cái sự thích của Yến Thâm chắc là rẻ mạt lắm.

Trong nhà có bạn trai thơm mềm để ôm ấp rồi, vậy mà còn muốn ra ngoài lang chạ với tui.

Chẳng những tỏ vẻ không tôn trọng bạn trai mình, xét ở phương diện khác cũng là đồng dạng vũ nhục tui.

Nếu tỏ tình với tui mà còn không phải là đang dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng với bạn trai hắn, vậy thì ngó sen có muốn gãy cũng không kịp đâu!

Tui híp híp mắt, tính toán lần sau có đi bar phải bảo mấy em tiểu khả ái tui quen tránh xa hắn ra.

Đỡ cho ngày nào đó không cẩn thận lại bị kẻ trong ngoài không đồng nhất này lừa cho.

94.

Di động của tui đinh đang vang lên.

Tui đang nghĩ diễn đàn hồi đáp không có chuông báo mà, cúi đầu vừa thấy, phát hiện là Đồ Trần nhắn tin trả lời.

Chỉ một chữ vô cùng ngắn gọn sạch sẽ.

A Trần: “Ừ”

Dấu chấm câu cũng không có, ngay cả cái khẩu tự bên cạnh cũng lười bỏ vào!

Tui……

Tâm như nước lặng, bình tĩnh thật sự.

Yến Thâm nâng mí mắt: “Cái người bỏ đi hồi sáng nhắn tin cho em?”

Tui xoay di động: “Đúng vậy, mặt nóng dán mông lạnh.”

Yến Thâm nói: “Cậu ta nói em và cậu ta cảm tình rất tốt.”

Tui cười cười: “Cùng nhau lớn lên, cảm tình có thể không tốt sao?”

Yến Thâm gật gật đầu, không nói gì nữa.

Tui nghĩ, không đúng a.

Hắn vừa mới tỏ tình với tui, tui cũng đã cự tuyệt hắn, sao hắn lại có thể bình tĩnh như vậy nhỉ.

Ha, thực sự là rẻ mạt mà.

Mệt cho ba mẹ tui còn cảm thấy hắn là người tốt.

Tui ở trong lòng phỉ nhổ một phen.

Mẹ tui hay nói sợ tui bị lừa, tui thấy để ba mẹ tui ra ngoài, hai người họ mới dễ bị lừa ấy.

95.

Đồ ăn là do anh em tốt của Yến Thâm tự mình mang tới.

Hắn bưng lên đều là mấy món chiêu bài, màu sắc khả quan, tạo hình tinh xảo.

Trước khi đi, ông chủ nọ cười ha hả, vỗ vỗ cái bụng mình, nhìn về phía tui.

Tuu tui không ưa Yến Thâm, nhưng tui cũng không thể lộ ra cảm xúc mặt trái này với những người không quen được.

Tui khẽ cười cầm cái ly: “Chiều nay còn có công việc, lấy trà thay rượu, còn xin ông chủ thông cảm.”

Ông chủ cầm cái ly không rót chút nước ấm: “Cuối tuần trong quán bận bịu, Yến Thâm thằng nhóc này cũng không nói trước cho tôi một tiếng. Lần sau cậu có lại đến, tôi sẽ đóng cửa hàng đặc biệt tiếp đón cậu.”

Tui vội vàng nói không cần không cần.

Ai nói còn có lần sau? Tui bĩu môi, thôi đi.

Ai ngờ câu tiếp theo mà ông chủ nọ nói đã làm tui ngây ngốc.

“Yến Thâm không biết cách biểu đạt, nhưng thực ra thì thằng nhóc này thích cậu quá chừng luôn.”

Lão bản chế nhạo mà vỗ vai Yến Thâm: “Lúc còn đi học suốt ngày cứ nhắc tới nhắc lui, thật vất vả tới giờ mới có gan đem cậu —— ngô.”

Yến Thâm bỗng nhiên giơ tay, ngăn lại câu tiếp theo của hắn.

Ông chủ gỡ tay hắn ra, cười ha ha lên: “Nha, còn xấu hổ cái gì, tại mấy năm trước cứ xấu hổ nên mới chậm trễ tới giờ đó.”

Cuối cùng, hắn nhìn về phía tui đang há mồm sững sờ: “Tóm lại là tui với mấy anh em khác đều rất vui cho cậu ấy. Chờ lần sau có cơ hội, tui vớt tới hai thằng nhóc khác cùng ký túc xá, kính rượu chung vui với hai cậu.”

96.

Cửa bị đóng lại.

Tui sắp xếp lại những lời lúc nãy, có chút không dám tin: “Ông chủ Yến, nói tóm lại là anh vốn đã biết tôi rồi?”

Yến Thâm không được tự nhiên mà rũ mắt, nâng đũa lên cũng không nhúc nhích.

Tui thế nhưng bỗng sinh ra chút cảm tình với bạn cùng trường, giá trị ác cảm về hắn cũng giảm đi nhiều: “Sao tôi lại không có ấn tượng gì cả, chúng ta có từng nói chuyện với nhau không?”

Yến Thâm lắc đầu phủ nhận: “Không có.”

Tui đây lại buồn bực, chưa từng nói chuyện, vậy thì sao có thể thích tui quá chừng được.

Tui nghĩ rồi lại nghĩ.

Mấy cô cậu PUA không phải hay tự biên tự diễn vai tình thâm sao?

Cái gì mà tôi dõi theo anh/em thật nhiều năm, nhưng là anh/em lại không có cảm tình với tôi, tôi cũng chỉ có thể phó thác tình cảm của bản thân với một người khác—— nhưng đến cuối người tôi yêu vẫn là anh/em.

Nghĩ đến đây, tui lại nhìn sang Yến Thâm.

Tui đột nhiên đoán ra được một vài thâm ý ở trong mắt hắn.

Tui sờ sờ cánh tay đang nổi da gà, yên lặng rùng mình một cái.

97.

Tui cho rằng ăn tối chính là hoạt động cuối cùng hôm nay của tui và Yến Thâm, nhưng không nghĩ tới sau khi ăn xong hắn lại hỏi tui muốn đi xem phim không.

Tui giật giật khóe miệng, nhìn thấy trên cửa sổ xe phản chiếu gương mặt mang đầy vẻ trào phúng của mình.

Được thôi, anh muốn đóng phim tình thâm thì tui đây sẽ đóng với anh.

Để xem rốt cuộc là anh thành công lừa được tui trước hay là tui làm anh ghê tởm trước.

Vì thế, tui tự nhiên mà cầm di động mở APP, quyết đoán chọn bộ phim điện ảnh thanh xuân tình yêu đau trứng được chấm 5.8 điểm.

Thật sự, 5.8.

Số điểm này tui cũng đã nhiều năm không thấy ở phim điện ảnh rồi.

Tui chọn xong rồi tự nhiên lại bắt đầu chờ mong.

Tui muốn xem thử, bộ phim này rốt cuộc là nát tới cỡ nào mới bị chấm điểm không đạt tiêu chuẩn như vậy.

98.

Yến Thâm nhìn tên phim tui chọn xong lại nhìn tui: “Anh cho rằng em sẽ muốn xem phim đề tài tội phạm đang hot gần đây chứ.”

Hắn nói rất đúng, tui thực sự thích phim về đề tài tội phạm.

Nhưng tình huống hôm nay lại khác.

Tui nhẹ nhàng nâng tay đặt lên mu bàn tay hắn: “Ở bên cạnh anh, dĩ nhiên là phải xem phim tình yêu rồi, dù gì tình yêu của chúng mình nó oanh liệt đến vậy mà.”

Tay Yến Thâm cầm vô lăng hơi chuyển, xe đột ngột thay đổi hướng đi.

Tui không ngồi ổn, trực tiếp dán lên cửa xe.

Hắn mặt không đổi sắc: “Được, chúng ta đi xem thôi.”

Tui thua, anh trâu bò.

Giọng điệu đấy của tui ngay cả tui còn thấy gớm, vậy mà anh vẫn có thể ngồi đó bình tĩnh như vậy.

Nhưng thấy dáng vẻ nhẹ nhàng này của hắn, tui lại khó chịu.

Vì thế, ngón tay tui vòng vài vòng, từ cánh tay hắn lướt xuống dưới, dừng lại ở khóa quần của hắn.

Tui vừa hờn dỗi vừa nổi da gà: “Ông chủ Yến nè, trên đường không có nhiều xe lắm, hay là để em giúp anh vừa lái xe vừa sung sướng chút? Anh thích em dùng tay hay dùng miệng?”

Tui vô cùng tự tin với kỹ thuật của bản thân rằng tui hoàn toàn có thể làm hắn vừa đau vừa sướng.

Yến Thâm cả người cứng còng, lập tức thắng xe dừng lại bên trạm xe buýt, làm tui suýt nữa hôn luôn kính chắn gió.

Không được……

Hình như tui bị say xe.

Muốn ói.

99.

Tui lập tức mở cửa sổ xe, gấp gáp mà hít thở mấy cái.

Yến Thâm sửng sốt: “Làm sao vậy?”

Tui miễn cưỡng xoay đầu liếc hắn một cái: “…… Kỹ thuật lái xe của anh quá nát.”

Yến Thâm nhấp nhấp môi, không nói gì, hình như biết mình đuối lý, lại giống như đang không tiếng động mà trách móc tui.

Sau đó, hắn giống như biến phép thuật mà mở ra ngăn kéo đằng trước, để lộ mấy quả quýt tròn trịa giấu bên trong.

Tui không khách khí, trực tiếp chọn trái lớn nhất.

Hương vị thanh mát khi lột vỏ quýt làm dịu dạ dày của tui, cảm giác choáng váng vừa nãy cũng biến mất.

Nhìn tui không ngừng nhấm nuốt múi quýt, Yến Thâm cởi đai an toàn, rướn người sang dựa gần tui: “Ăn ngon không?”

Tui liếc sang hắn, tự nhiên cảm thấy loại ánh mắt này của hắn giống như 800 năm chưa thấy trái quýt vậy, vẻ thèm khát sắp trào ra ngoài luôn.

Cho nên tui thuận tay đưa qua một múi quýt, vừa nhai vừa nói: “Tự anh nếm thử đi.”

Đột nhiên một bàn tay ấm áp đè lên sau cổ tui, đẩy cả người tui về trước.

Tui bất ngờ không kịp né tránh, miếng quýt ở bên miệng cũng bay mất.

100.

Dựa nhau thật gần, môi dán lên môi, tui thậm chí còn có thể nghe thấy rõ ràng thanh âm nuốt xuống của hắn.

Phần thịt quả bị tui nhai nát, trộn lẫn với nước bọt của đang bị hắn không ngừng dùng đầu lưỡi cuốn vào trong miệng, nuốt xuống bụng.

Tui trợn tròn mắt, bỗng nhiên nóng hết cả mặt.

Hắn đoạt đồ ăn trong miêng tui xong, lại thuận tay lột luôn quả còn lại, đút tui một miếng.

Sau đó lại khởi động xe một lần nữa, bình đạm mà đánh giá: “Ngọt đấy chứ.”

Giọng điệu này như thể đang nói “cảm ơn đã chiêu đãi” ấy.

Tui ngậm múi quýt, nghiêng mặt đi, kéo cửa sổ xe lên, lại lần nữa nhìn hình ảnh phản chiếu của mình.

Trên cửa kính, miệng tui hơi sưng, mặt mày đỏ bừng, dáng vẻ mọng nước như vừa được tưới tát xong.

Tui thấy biểu tình của mấy nữ sinh đứng trong trạm xe buýt rất giống tui, y như hồn vía lên mây ấy.

Tui im lặng nhắm mắt lại.

Tui giờ tuyệt vọng quá.

Vừa rồi có chuyện gì quá mức kích thích xảy ra à?

Không có, chỉ là một cái hôn bình thường đến không thể bình thường hơn thôi.

Nhưng tui lại chào cờ rồi?