Luật Sư Bí Ẩn Của Sở Thiếu

Chương 15: 15 Sự Thay Đổi Bất Ngờ

Nói rồi cô lập tức bước qua anh mà không nhìn lại lấy một chút.

Sở Chính Kì phía sau cũng nhíu mày nhìn theo bóng lưng nhỏ xa dần rồi biến mất.

Cô tại sao lại không có lấy một chút ghen tuông trong khi người chồng của cô đang ở bên người phụ nữ khác.

Không khí ngột ngạt cũng dần tan biến, dì Hoà theo đó cũng cùng cô đi về phòng bỏ lại anh đứng sau với ả nữ nhân còn đang chưa hiểu chuyện gì.

" Cô ta bị sao vậy? "

Anh nhíu mày khó chịu rồi quay bước ra về.

Hai người cùng bước đi trên một con đường hữu

- Tiểu Y, dì không biết là Sở Chính Kì đến đây lúc nào nên...

Trong lòng có chút áy náy khi để cô phải thấy cảnh không nên thấy.

Nhưng bất ngờ hơn là việc cô lại không ghen tuông, không lớn tiếng mà la mắng anh chỉ lạnh nhạt nhắc nhở rồi bỏ qua.

Chẳng phải cô rất yêu anh sao, trước nay đều là một lòng ái mộ anh nhưng giờ lại có biểu hiện này khiến dì có chút lo lắng hoài nghi về cuộc hôn nhân của cô.

- Không sao con không để ý đâu dì Hoà.

Cô mỉm cười quay sang chấn an dì nhưng trong tim cô sớm đã nổi bão tố từ bao giờ.

Những đợt sóng lăn tăn như những chuyện nhỏ nhặt nhưng quá nhiều đợt sóng xô đập vào bờ cũng sẽ có một ngày xảy ra bão tố.

Cả ba cùng đi vào phòng để bắt đầu dùng bữa tối.

Có lẽ do đã quá quen thuộc nên cô chẳng cần nói dì Hoà cũng biết cô muốn ăn gì.

- Con đợi một chút nhé.

Dì Hoà mỉm cười nhìn cô rồi quay ra ngoài chuẩn bị đồ ăn tối cho cô.

Nhìn bóng lưng dì khuất dần sau cánh cửa cô lại có chút chạnh lòng.

Dì luôn như vậy, luôn yêu thương cô như con gái.

Nhưng cô lại tiếc cho dì, vốn dĩ LGBT không sai nhưng tại sao dì lại bị kì thị như vậy.

Rất nhanh đồ ăn đã được mang lên, tất cả theo như thói quen của cô trước giờ đều là những món ăn mà cô thích ăn nhất.

Duệ Y nhìn bàn đồ ăn rồi cũng cố gắng quên đi chuyện vừa xảy ra mà bắt đầu bữa tối của mình.

Nhưng rồi khi vừa chạm đũa cơn buồn nôn lại ập đến khiến cô nhanh chóng buông đũa chạy ra ngoài.

Dì Hoà nhìn thấy cô chạy ra ngoài cũng hốt hoảng chạy theo phía sau cô, Vãn Hương bên cạnh mặt mũi lo sợ lại chỉ biết đứng nhìn.

Duệ Y cố gắng giữ cho bản thân ổn định vì cô biết đây chỉ là ốm nghén, vốn dĩ cả ngày nay cô ăn cũng chẳng được là bao.

Nhìn thấy cô không được ổn dì Hoà liền chạy vào trong lấy giúp cô một ly nước ấm sau đó mang ra liền đưa cho Vãn Hương đang đứng bên cạnh cô.

Vãn Hương nhận lấy ly nước ấm từ tay dì rồi vỗ nhẹ vào vai cô đỡ cô ngồi xuống.

- Chị uống chút nước ấm đi.

Cô thở dốc cầm lấy ly nước ấm cố định thần lại.

Không ngờ việc mang thai lại vất vả đến như vậy nhưng cô vẫn phải cố gắng vì đưa bé trong bụng cô, vì đó là con cô nên cô có thể chịu đựng được.

- Cảm ơn em.

Cô nhấp một ngụm nhỏ rồi thở đều sau đó mới bình ổn lại được.

Dì Hoà bên cạnh thấy vậy cũng bớt đi phần nào lo lắng nhưng vẫn để tâm đến sức khoẻ của cô.

Duệ Y vốn dĩ sinh non cơ thể lại yếu ớt, sức khoẻ không được tốt nên từ nhỏ đã được uống rất nhiều loại thuốc bổ khác nhau.

Càng lớn lên cô lại càng cố gắng cải thiện sức khoẻ bằng nhiều phương pháp khác nhau nên cũng có phần khoẻ hơn so với lúc còn nhỏ.

- Tiểu Y, con không sao chứ?

Di Hoà lúc này mới đi đến ngồi xuống bên cạnh cô hỏi han.

Cô vẫn chưa nói cho dì về việc cô mang thai, ngoài việc cô kết hôn với anh thì tất cả đều được giữ kín.

Việc cô mang thai, việc cả hai có hợp đồng hôn nhân hay vấn đề khác ngoài lề đều được giữ kín.

- Con không sao đâu dì Hoà đừng lo lắng quá.

Cô mỉm cười cố chấn an dì rồi lại quay trở về bàn ăn để dùng bữa.

Nhưng suốt bữa ăn cô chẳng thể ăn lấy một món nên đành phải đổi sang một bát súp dùng tạm.Thấy cô không ăn được nhiều Di Hoà cũng lo lắng, dì gói lại giúp cô chút đồ ăn rồi đến khi ra về đưa lại cho cô.

- Con cầm lấy, tối nếu đói thì lại lấy ra ăn.

Những hộp đồ ăn được xếp ngăn nắp trong túi được đưa cho cô.

Duệ Y cũng không tiện từ chối liền nhận lấy đồ của dì Hoà.

- Con cảm ơn dì.

Cô đưa đồ cho Vãn Hương cất vào trong xe chuẩn bị ra về nhưng lại chợt nhớ ra gì đó cô quay lại kéo dì Hoà sang một bên nói nhỏ.

- Chuyện hôm nay của con dì đừng nói cho ba mẹ con biết được không? Con không muốn ba mẹ lo lắng hơn nữa con lớn rồi cũng có thể tự chăm lo cho bản thân.

Dì Hoà nhìn cô có phần tiều tuỵ hơn so với trước mà không khỏi đau lòng.

Cô chỉ mới lấy chồng được vài ngày nhưng sức khoẻ lại xuống kém như vậy ai nhìn vào cũng sẽ thấy xót xa.

Một bông hoa vốn xinh đẹp bây giờ lại vùi chôn ở nơi gọi là hôn nhân, cô cũng không biết bản thân tương lai như nào nhưng cô hiện tại có lẽ sẽ cố gắng để tương lai không phải hối hận.

Nhìn cô như vậy dì cũng rất muốn giúp đỡ nhưng nếu đó là nguyện vọng của cô Di Hoà cũng muốn thực hiện nó.

Trong lòng ông cũng tin rằng cô gái nhỏ của ông sẽ vượt qua được tất cả và giải quyết mọi chuyện trong êm đẹp.

Duệ Y cũng là một cô gái khéo léo mà.

- Được rồi, dì biết rồi.

Con về đi nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé.

Dì Hoà vuốt ve mái tóc dài mượt của cô rồi lại ôm trọn lấy gương mặt thấm đẫm mệt mỏi sau một ngày dài làm việc.

Cô cũng ôm dì, đáp lại tình cảm đặc biệt mà dì dành cho cô như một người con gái.

- Vâng, con biết rồi ạ.

Cô mỉm cười quay người rời đi, chiếc xe nhanh chóng lăn bánh trở về Sở gia.

Phía sau dì Hoà vẫn cứ nhìn theo cô mãi đến khi xe của cô khuất bóng hẳn.

" Haizz, con bé cũng thật khổ.

"

Bây giờ cũng là tám giờ tối, cô nhìn ra ngoài trời với không khí mát lạnh lại vô cùng dịu nhẹ.

Dòng người lúc nào cũng tấp nập qua lại còn cô thì vẫn mãi ngồi đây ôm những hy vọng và hoài bão riêng của bản thân.

Nhìn đèn đỏ cứ chuyển xanh rồi chuyển đỏ cô chợt nghĩ nếu như cuộc sống cứ lặp lại mãi như vậy nhất định sẽ rất chán.

Không khí trong xe im lặng, Vãn Hương chỉ có thể nhìn biểu cảm gương mặt cô qua gương chiếu hậu rồi lặng lẽ chạy xe.

Đường về nhà chưa bao giờ là xa nhưng sao hôm nay cô lại chẳng mong được trở về.

Bởi lẽ nơi cô về không phải là nhà cô nữa rồi.

Sau hai mươi phút đi xe thì cuối cùng cô cũng trở về Sở gia.

Xe anh đã để ở bên ngoài sân nhưng bên trong lại thắp đèn sáng.

Hơn nữa bên cạnh xe anh còn có thêm một chiếc xe màu trắng đặc biệt mà cô chưa từng nhìn thấy trong gara của Sở gia.

Cô nhíu mày cảm thấy có chút kì lạ liền cầm lấy túi xách ở bên cạnh rồi xuống xe.

" Chẳng lẽ là của cô gái vừa nãy sao? "

Cô bán tính bán nghi nhưng trước nay đều nghe anh không gần nữ sắc bao giờ nhưng hiện tại lại thân mậy với cô gái khác thì đúng là có chút bất ổn.

Nhưng người đàn ông nào thì cũng phải đầu hàng trước phụ nữ đẹp và quyến rũ, anh không có gay nên càng dễ hiểu khi anh thích một cô gái nào đó.

Lại tiếc thay cô gái mà anh thích không phải cô.

- Em trở về cẩn thận nhé..