Nhiều phút sau, tôi dận ga, cắn đuôi chiếc xe cảnh sát DC đang đuổi theo Paul. Tôi cảm thấy muốn cho anh ta thấy sự nhanh nhẹn của tôi. Tránh ra! Cảnh sát New York len qua đây! Paul là của tôi. Hãy xếp hàng! Đấy là người chồng lừa gạt, dối trá, giết người của tôi đang cố tẩu thoát. Chúng tôi lao qua một vùng sang trọng khác. Chúng tôi đang ở Georgetown chăng? Những ngôi nhà gạch phủ kín dây thường xuân và phục hưng kiểu Hy Lạp mờ mờ lướt qua kính chắn gió xe tôi. Paul định đi đâu? Anh ta vẫn tin là có thể thoát khỏi chuyện này? Tôi đang hình dung mọi sự thì nhận ra ngọn tháp của cây cầu sau sân bay. Nó cách nửa dặm, hiện ra lờ mờ, nổi bật trên những mái nhà lợp đá phiến bên trái tôi. Tôi ngoặt trái ở chỗ rẽ tiếp theo, vượt đèn đỏ và lao thẳng vào phố M, tăng tốc lên cầu, cắt ngang Paul nếu có thể. Tôi bấm còi lúc trượt vào chỗ đỗ - trung tâm không hoạt động ở lối vào cầu Francis Scott Key. Lúc đó, tôi nhảy ra khỏi xe và đứng trong ô cửa mở. - Dọn cái mông điên rồ ra khỏi đường đi! - Một lái xe buýt cáu kỉnh ấn còi và quát tôi. - Cô tưởng mình làm cái quái gì trên thế giới xanh của Chúa này hả? Anh tưởng tôi biết sao? Tôi thấy mình muốn nói với anh ta. Nhưng tôi không có sức lực và thời gian. Bị tắc nghẽn về phía bắc, Paul đang tới gần, còn cảnh sát DC sát theo sau. Lúc anh ta tới dòng xe, tôi lùi lại, anh ta lái chiếc Jaguar lao lên vỉa hè. Không hề do dự. Một xe bán xúc xích và một quầy báo bị khung chiếc Jaguar cuốn theo trước khi nó bắn vọt vào giao lộ. Tôi nhảy đến bên trái chiếc Taurus, choán chỗ duy nhất thích hợp với xe Paul. Người lái xe buýt hét lên lúc chiếc Jag đâm thẳng vào tôi. Tôi là thứ duy nhất chắn giữa Paul và cây cầu. Tôi đứng đó, sững sờ. Paul sẽ dừng lại. Anh ta không thể chẹt tôi. Anh ta không thể giết tôi. Song, chiếc xe vẫn lao tới. Rất nhanh. Vào giây cuối cùng, tôi lao bổ sang bên phải. Chiếc Jag bay qua tôi như một tên lửa điều khiển màu xanh sẫm. Vặn sái cả lưng, tôi quan sát Paul lao vòng quanh xe tôi và trở lại đường trên cầu. Tên khốn sắp làm bằng được việc đó. Hắn muốn chẹt chết tôi, không còn nghi ngờ gì nữa. Nhưng đúng lúc đó, bánh sau bên phải xe hắn sát vào lề đường, nổ bốp một tiếng dữ dội và chiếc xe bay tung lên. Một cảnh tượng sửng sốt. Một tiếng rắc chói tai giống như tiếng cái chai nhựa khổng lồ bị cuốn vào máy tái chế lúc chiếc Jaguar va vào trụ cầu bê tông. Kính bắn tứ tung trong không khí như những hạt bụi khi chiếc Jag bẹp rúm. Sau đó, chiếc ôtô tan nát từ đầu chí đuôi lao vun vút qua các cây ven sông trước khi nổ tung vào làn nước xanh đầy bùn của dòng sông Potomac.