Mã QR Năng Lượng Cao

Quyển 1 - Chương 2: Cái gọi là may mắn

Trong dị không gian này, điện thoại không có internet, có điều chức năng scan hình vẫn còn dùng được.

Hình Diệp âm thầm ghi nhớ mã QR của mình, sau đó dùng di động quét qua. Một giao diện chỉ toàn chữ nhảy ra, nội dung chính là thông tin cá nhân ban nãy khối rubik đen trắng nhắc tới.

Trong cuộc sống thường ngày, mã QR thường dùng trong thông tin, kết nối, quảng cáo, thông báo đẩy*, thanh toán trên các phương diện. Số lượng chữ có thể chứa trong đó nhiều nhất lên tới bốn năm trăm chữ. Mã QR trong điện thoại của anh là tư liệu cơ bản của người chơi ở dị không gian này, mà trong giấc mơ hồi tưởng lại thì tương tự với kết nối.

*Thông báo đẩy là những thông báo nhỏ hiện ra khi truy cập vào một trang web nào đó.

Trước mắt, nội dung Hình Diệp có thể phỏng đoán được chỉ có chừng này, còn về việc rốt cuộc chỗ này là thế giới gì, cái chết của em trai có liên quan đến nó không thì còn cần phải từ từ điều tra trong quá trình tham gia trò chơi.

Từ đầu đến cuối, anh vẫn không tin cái chết của Hình Thước là tự nhiên. Trực giác nói cho Hình Diệp biết, anh có thể điều tra được chân tướng ở đây.

Đã như vậy thì cần phải tích cực tham gia trò chơi. Hình Diệp chuyển ánh mắt từ điện thoại sang khối rubik, hỏi: “Vừa nãy có nhắc đến phe, phải chăng muốn nói hình thức tiến hành trò chơi là PvP?”

Rubik đen trắng đáp lời: “Đúng, tất cả thế giới đều có hình thức đối chiến. Căn cứ vào nguyên tắc bảo vệ người mới, thế giới thứ nhất là thế giới sơ cấp, số lượng người tham gia giới hạn 4 người.”

Dứt lời, khối rubik không cho Hình Diệp cơ hội tiếp tục hỏi thăm, mà trên mình nó xuất hiện mấy dòng chữ:

Nội dung trò chơi: Sửa đổi kết cục đã định

Nhân vật người chơi: Người chấp hành

Số người tham dự: 3 người bên he phục mệnh, 1 người phe nghịch mệnh 

Cách thức chiến thắng: Người chơi chia thành người thao túng và người chấp hành. Người thao túng thiết kế kết cục của câu chuyện, người chấp hành là nhân vật chính của chuyện. Nếu kết cục cuối cùng tuân theo cái mà người thao túng đã đặt ra trước đó thì người thao túng thắng, ngược lại là người chấp hành

Nội dung thưởng phạt: Mỗi người chiến thắng trong thế giới này sẽ nhận được 100 tích phân, người thất bại trừ 50% tích phân. Người thắng có thể nhận được một mã QR đặc thù

Chú thích: Số người tham dự và lập trường phe phái đều do hệ thống rút ngẫu nhiên. Nếu có dị nghị, thì xin hãy oán hận giá trị may mắn của mình nhé!

Hình Diệp chỉ kịp nhìn qua tin tức cơ bản thì cơ thể đã bị một lực mạnh hút ra khỏi không gian đen trắng, ý thức xuất hiện chừng 0.1 – 0.3 giây trống rỗng. Chờ lần nữa tập trung ý thức, anh đã đi tới một ngôi làng chưa từng thấy qua.

Phong cảnh chỗ này rất đẹp, cây cối um tùm, không khí trong lành, còn đẹp hơn khu nghỉ dưỡng thiên nhiên mà Hình Diệp đã từng tới.

Nhưng nhà cửa ở đây đơn sơ và thưa thớt. Công cụ lao động trong sân căn nhà Hình Diệp đang ở cực kỳ lạc hậu, xem ra còn dừng ở thời đại nông nghiệp năng suất thấp.

Cửa nhà gỗ đang mở, không có dấu vết ở của những người khác, có lẽ thân phận trước mắt của anh sống một mình.

Hình Diệp đi vào căn phòng cũ nát gió lùa tơi tả, sau khi xem xét một vòng, anh lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là “Nhà chỉ có bốn vách tường”.

Trong cả căn nhà chỉ có một chậu gỗ và thùng gỗ, một chiếc giường xếp đầy cỏ khô, trên đầu giường có đặt nửa ổ bánh mì đen khô cứng.

Sau khi xác nhận cảnh vật xung quanh tạm thời an toàn, Hình Diệp bắt đầu kiểm tra đồ đạc trên người mình. Không thấy điện thoại, thay vào đó là một chiếc vòng tay bạc đã đen hơn nửa trên cổ tay. Nhìn qua thì anh không giống người giàu có đến mức có thể đeo vòng tay, món đồ trang sức này tất có vấn đề.

Hình Diệp nhìn vòng tay thật kỹ, quả nhiên phát hiện một nút bấm trong suốt. Sau khi nhấn vào, trên không xuất hiện một cái bảng.

Bên trên bảng chỉ có hai khung đang sáng, Hình Diệp nhấn cái khung đầu tiên có dòng chữ “Bối cảnh câu chuyện”.

Một âm thanh bỗng xuất hiện trong đầu anh: “Từ rất lâu trước kia có một nữ hoàng xinh đẹp. Bà là người phụ nữ đẹp nhất vương quốc, đẹp đến nỗi mỗi người nhìn thấy bà đều không nhịn được mà cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào dung mạo tuyệt trần kia.

Đáng tiếc rằng ông trời lại keo kiệt, không cho thứ tốt đẹp như vậy ở lại nhân gian. Trong một lần đi săn, nữ hoàng bị gấu cào mù mắt. Sau khi khỏi bệnh, bà tuyệt vọng phát hiện nữa gương mặt bị thương của mình đã trở nên vặn vẹo xấu xí.

Từ nay về sau, mỗi lần nhìn thấy gương, nữ hoàng sẽ điên cuồng thét to, lại tự làm mình bị thương như một kẻ điên. Bà không thể chấp nhận việc mình xấu xí, bèn đập vỡ tất cả tấm gương trong hoàng cung, thậm chí là cả nước.

Cho dù là quý tộc hay dân thường đều không được phép có gương. Một khi ai đó giấu giếm gương bị quân lính phát hiện, sẽ bị xử tử.

Claire, một cô gái bình dân, nàng chưa từng soi qua bất cứ tấm gương nào, chưa từng thấy khuôn mặt mình. Lúc biết vương quốc này đã từng có tấm gương thần kỳ như vậy qua lời kể của người già trong thôn, nàng đã vô cùng hi vọng có được một tấm gương thuộc về mình.”

Hình Diệp: “….”

Sau khi hoàn cảnh thay đổi, anh vẫn cố hết sức coi nhẹ cảm giác dị dạng trước ngực, thậm chí chưa từng cúi đầu quan sát cơ thể và cách ăn mặc này. Anh chỉ coi cảm giác trĩu nặng trước ngực là do bị sưng. Nhưng khi nghe được nhân vật chính trong câu chuyện này là con gái, anh không thể nào tiếp tục lừa gạt mình được nữa.

Hình Diệp không xác nhận giới tính của cơ thể này, mà chỉ yên lặng hồi tưởng lại bối cảnh một chút, đoạn ấn mở khung thứ hai – Nhắc nhở nhiệm vụ.

Vẫn là âm thanh nhắc nhở trong đầu như trước: “Nhiệm vụ một: Người chơi cần duy trì thiết lập của nhân vật, không được để NPC hoài nghi thân phận thực. Nhiệm vụ hai: Ngăn cản ba kết cục người thao túng đã định trước (Kết cục đã được thiết lập khi câu chuyện bắt đầu, trong quá trình tham dự người thao túng không thể thay đổi).”

Dù có bình tĩnh như Hình Diệp thì sau khi nghe nội dung nhiệm vụ của mình cũng cảm thấy chân mềm nhũn, khó mà đứng thẳng được. Anh ngồi trên chiếc giường cỏ khô, lấy tay đỡ trán, cảm thấy mình cần yên tĩnh.

Lúc lựa chọn phe nghịch mệnh Hình Diệp tuyệt đối không nghĩ quá nhiều, chỉ ra quyết định theo thói quen bình thường của mình.

Anh cảm thấy, trên đời không có bữa trưa miễn phí, thứ miễn phí chính là đắt nhất. Hết thảy sau mọi thứ không làm mà hưởng đều cất giấu cạm bẫy, cái gọi là giá trị may mắn lại càng là thứ hư vô mờ mịt, chỉ có thứ nắm giữ được trong tay, khống chế được mới khiến anh an tâm.

Anh đã đoán trước được lựa chọn B sẽ khá gian nan, nhưng không ngờ chênh lệch lớn đến vậy.

Đầu tiên là số người tham dự hạn định 4 người dưới hình thức PvP. Theo lẽ thường phải là 2v2, ai ngờ số người lại do hệ thống ngẫu nhiên rút ra, giá trị may mắn thấp ở mức chót khiến anh gặp phải cục diện 1v3.

Anh không biết thân phận người thao túng, mục đích, cách tư duy, không cách nào phỏng đoán được kết cục ba người kia thiết lập như thế nào. Anh phải né tránh ba loại kết cục kia dưới tình huống hoàn toàn không biết gì.

Điều này chưa phải khó khăn nhất, thứ làm Hình Diệp nhức đầu nhất chính là mình phải đóng vai một cô gái bình dân thích ăn diện thời trung cổ, và không được để NPC khác phát hiện sự khác thường của mình.

Nghĩ đến đây, Hình Diệp không khỏi sờ sờ một bộ phận quan trọng không thể miêu tả nào đó. Dưới làn váy xám, biểu tượng đàn ông vẫn còn, điều này vừa khiến anh thở phào vừa lo lắng.

Vui chính là anh không hoàn toàn biến thành con gái, chẳng qua cơ thể chỉ nhiều thêm một bộ phận mà thôi; còn lo chính là khả năng thứ này bị người khác phát hiện quá lớn, thà rằng không có hẳn còn hơn.

Có thể nói, anh gặp phải cục diện nhất định phải thua.

Hình Diệp dựa lưng vào tường gỗ, nhắm mắt lại, nhớ đến những thứ kỳ diệu đã trải qua từ khi tỉnh mộng đến khi tiến vào trò chơi này.

Khi bạn cho rằng mình đã đến đường cùng, chỉ cần tĩnh tâm suy nghĩ sự việc lại lần nữa, nói không chừng sẽ có thu hoạch mới.

Trước mắt không nhắc đến việc rốt cuộc mã QR và khối rubik đen trắng là cái gì, hai thứ này rõ ràng đã vượt qua nhận biết của nhân loại, có cố tìm hiểu nghiên cứu cũng chỉ lãng phí tế bào não mà thôi.

Hình Diệp quyết định chỉ lấy góc độ game 3D giả lập để phân tích thiết lập, bắt đầu từ tên gọi.

Tên gọi chỉ xuất hiện một lần, là khung chat nhảy ra lúc anh quét mã QR – Người chơi Hình Thước mời bạn tham gia trò chơi khiêu chiến vận mệnh, có đồng ý không?

“Khiêu chiến vận mệnh ư?” Hình Diệp thấp giọng tự hỏi: “Nói cách khác, mục đích của trò chơi này là muốn để người chơi đối nghịch với vận mệnh, thế tại sao lại có lựa chọn A – Người được vận mệnh chiếu cố?”

Chỉ từ việc phân tích tên gọi đã thấy đây là hình thức đối chiến PvE của toàn thể người chơi với hệ thống trò chơi, nhưng bây giờ hết lần này đến lần khác lại là PvP.

Hình Diệp bừng tỉnh: “Cái gọi là được vận mệnh chiếu cố, trừ may mắn thì hẳn còn có một điều kiện ẩn giấu nữa, đó là không thể vi phạm sự bài của vận mệnh. Yêu cầu nhiệm vụ của mình là không được để những người khác hoài nghi thân phận thật, nói cách khác, chỉ cần hết thảy thay đổi phát sinh trên người mình hợp lý, thì dù có là thôn nữ biến thành nữ hoàng cũng có thể. Bởi vì mình là phe nghịch mệnh, mình không chấp nhận thân phận một cô gái thường dân mà vận mệnh đã an bài.

Nhưng nếu cam chịu, chấp nhận hết thảy những gì vận mệnh cho mình, như vậy chuyện này rất giống bối cảnh thời trung cổ. Quý tộc chính là quý tộc, nô lệ chính là nô lệ, dù người chơi có sức mạnh phi thường thì cũng không thể làm ra bất cứ thay đổi nào.”

Tôi tự do, Hình Diệp âm thầm suy nghĩ.

Vừa mới sắp xếp xong một chút dòng suy nghĩ, anh đã nghe thấy tiếng đập cửa. Một giọng nữ trẻ tuổi từ ngoài cửa truyền đến: “Claire, chị có nhà không? Chúng ta đã hẹn nhau cùng ra sông giặt quần áo.”

_______________