Ma Quân Hàn Băng Mạc

Chương 52

À, vị công thần này là đệ đệ kết nghĩa của Hàn Băng Mạc. Đệ ấy là người đã cứu mạng ta lúc xưa bị Miểu Lạc đánh lén và đẩy xuống Vong Xuyên. Và lần này thì đệ ấy đã dùng mạng sống của mình cùng Phượng Hoàng đưa ta về lại Ma Tộc để chống lại Miểu Lạc và tự biến mình thành mũi tên băng bắn xuyên qua Hoả tẩy huyết và Miểu Lạc để cứu ta. Đệ ấy là đệ đệ và cũng là ân công của ta. Đệ ấy là Hoàng Thiếu Phi, từ nay sẽ ở đây cùng ta, mong mọi người chiếu cố cho đệ ấy giống như ta vậy.

HOÀNG ÂN CÔNG!!!! HOÀNG ÂN CÔNG!!!!

BÁI KIẾN HOÀNG ÂN CÔNG!!!!BÁI KIẾN HOÀNG ÂN CÔNG!!!!

Ơ, ơ, đứng.... đứng lên hết đi ạ. Huynh, huynh nói mọi người đứng lên hết đi, đệ tổn thọ mất.

Hoàng Thiếu Phi lúng ta lúng túng vì bỗng dưng mọi người lại quỳ xuống và gọi cậu là ân công, làm cậu vừa sợ, vừa ngại vội cầu cứu Ma Tôn. Vị Ma sư của Ma Tộc bẩm báo với Ma Tôn về những vong hồn lạ xuất hiện ở Vong Xuyên thời gian gần đây sau trận bão kỳ quái trên Vong Xuyên.

Mọi người cứ tiếp tục ăn uống vui vẻ, ta sẽ đưa đệ đệ đi kiểm tra Vong Xuyên xem kẻ lạ nào xuất hiện.

Một đám vong hồn vây quanh đấm đá một hồn ma trông có vẻ không giống chúng. Lý Tử Đằng cũng không hiểu sao mình lại bị vây đánh, anh cũng chẳng biết mình đang ở đâu. Chỉ biết là khi tỉnh dậy thấy mình ở trên một bờ sông kì quái đầy vong hồn tóc dài, quần áo kì lạ bay quanh. Anh đi dọc theo bờ sông tìm kiếm anh hai và Trương Tán Siêu, mãi không thấy giờ lại bị vây đánh nên chỉ biết co người ôm lấy đầu chịu đòn. Bọn hồn ma đang vây đánh hăng say bất ngờ bị tấn công bởi một hồn ma tóc tai, ăn mặc kì dị khác xông vào. Đánh trả, cầm cự hồi lâu cuối cùng cũng chống không lại nên lao đến ôm lấy che chắn cho hồn ma đang nằm ôm đầu.

Lý Tử Đằng, sao em lại ở đây? Rõ ràng anh đã đỡ con dao đó cho em rồi mà?

Tán Siêu, cuối cùng em cũng tìm được anh rồi. Bọn chúng đông quá, anh nằm xuống dưới đi, em sẽ bảo vệ anh.

Không, em nằm im đi. Anh chịu đòn giỏi hơn em, em không chịu nổi đâu.

Hai hồn ma mãi tranh luận ai bảo vệ ai, những hồn ma hung tợn mãi đánh làm Tán Siêu gục lên người Tử Đằng nằm im lìm thì cũng vừa lúc một cơn gió băng cuốn phăng những hồn ma hung tợn bay xuống sông Vong Xuyên.

Ma Tôn Hàn Băng Mạc rút cây Vẫn Ma Xử thu 2 hồn ma đang bị thương vào và kéo đệ đệ về cung. Sau khi lo cho Thiếu Phi ăn no ngủ say thì Ma Tôn vội cầm Vẫn Ma Xử đi qua giếng tụ hồn. Thả 2 hồn ma xuống nước tụ hồn, Mạc Hàn vừa truyền Ma huyết vừa dùng Vẫn Ma Xử để giúp 2 hồn ma tụ lại hình hài cơ thể.

Ặc, ặc.... ực, ực..... Mạc Hàn, Mạc Hàn, có phải không? Sao anh lại ở đây? Đây là đâu?

Tử Đằng, cơ thể của cậu vừa mới tụ, còn yếu. Đừng cử động mạnh, nước tụ hồn sẽ giúp chữa vết thương trên người của cậu luôn.

Anh Tán Siêu, anh ấy, anh ấy sao vậy? Sao anh ấy nằm im vậy?

Không sao đâu, cậu đừng lo. Cơ thể anh ấy mới tụ còn yếu với lại bị thương khắp nơi nên cần thời gian lâu hơn để tỉnh lại. Sẽ tỉnh lại mau thôi, cậu đừng lo lắng.

Không phải tôi đã để lại cơ thể cho anh rồi sao? Sao anh lại chết và xuống đây vậy? Rồi Thiếu Phi, đệ ấy thế nào?

Tử Đằng, cậu đang ở Ma Tộc, tôi thì mới trở về đây, đúng là cậu đã chết nhưng ở Ma Tộc thì cậu giống như đang sống sau khi được tôi tụ hồn. Giờ thì cậu nghỉ ngơi ở đây cùng Tán Siêu. Sáng mai tôi sẽ cho cậu gặp một người mà cậu muốn gặp.

Mạc Hàn sau khi sắp xếp mọi việc ổn thoả thì vội vàng chạy về phòng xem đệ đệ thế nào. Không ngoài dự đoán, Hoàng Thiếu Phi đá tung mền ấm ra một góc, còn bản thân thì nằm co rút một góc vì lạnh. Mạc Hàn nhẹ nhàng đắp lại mền ấm cho bạn rồi nằm xuống cho bạn gác tay, chân đánh một giấc đến sáng tinh mơ.

Ắc xì!!!!! Tiểu Phi, đệ lại phá huynh nữa rồi.

Huynh dậy đi, sáng rồi. Đệ đói.

Đúng là Hoàng Thiếu Phi. Hễ không nhắm mắt ngủ thì thôi, nếu thức thì không phá phách cũng kêu đói.

Sao, huynh đang hối hận vì có một người bạn tri kỉ là đệ hả?

Không, cũng không hối hận lắm, À, huynh có món quà tặng đệ, đi xem quà của đệ rồi đi ăn nhé.

Mạc Hàn kéo tay Thiếu Phi đi nhanh qua dãy phòng khác, cậu léo nhéo hỏi quà gì, to không, nặng không rồi bỗng dưng im bặt nước mắt lưng tròng khi cánh cửa phòng mở ra.

Tử Đằng, Lý Tử Đằng, đúng là huynh rồi, đúng là huynh rồi.

Thiếu Phi, là đệ sao? Sao đệ lại ở đây? Huynh lo cho đệ lắm.

Nhìn 2 kẻ đang khóc lóc ôm nhau mừng mừng tủi tủi mà vị Ma Tôn thoáng chút nhăn mặt khó chịu. Còn người vừa mới tỉnh lại trên giường liếc nhìn ấm ức đau khắp người.

Ực, ực.... ực ực.

Ơ, anh Tán Siêu, anh tỉnh rồi, em mừng quá. Anh có đau nhiều không?

Anh không sao? Em cứ ôm tiếp đi, không cần lo cho anh.

Nào, em giúp anh ngồi dậy. Để em xem những vết thương của anh.

A, là anh, là anh Trương Tán Siêu. Sao 2 người lại xuất hiện ở đây nhỉ? Mạc Hàn, huynh giải thích cho đệ nghe đi.