Ma Vương Ngổ Ngáo Đi Học

Chương 41: Chương 41

Hắn quay lại lặng lẽ nhìn nó,thấy nó vẫn cứ thản nhiên như không trong lòng có chút buồn bực,càng nhìn cái mặt nhởn nhơ cười cười của nó hắn càng buồn bực,tức mình hắn đứng dậy đi thẳng ra ngoài mà không nói với ai câu nào.

- Ơ...đại ca sao thế,mày lại chêu đại ca giận.hả_Khang đang cười với Di thấy hắn khuôn mặt hầm hầm đi qua thì ngạc nhiên quay xuống hỏi nó.

- Chẳng biết nữa!!!_nó nhún vai khó hiểu nhìn theo hắn,trong lòng cũng đang thắc mắc ánh mắt của hắn vừa nhìn mình là có ý gì,nhưng thôi để sau hãng tính nó lại tiếp tục quay ra ăn câu chuyện với Linh.

- Cảm ơn bạn đã nhường ình nha_nhỏ Nhi đi xuống chỗ ngồi thì thấy hắn đùng đùng đi ra ngoài hơi thất vọng nhưng rồi cũng bỏ qua,đã có chỗ ngồi cạnh anh rồi sợ gì không được anh quan tâm,rồi quay xuống khinh khỉnh nhìn nó cười thân thiện nói nhưng nó vẫn cảm nhận được trong giọng nói có chút đắc ý khinh thường.

- Có gì đâu.hôhô.chỗ ngồi thôi mà_nó cũng lịch sự cười đáp lại.

- Đúng đó,con này được cái tốt tính,ai cầu xin cái gì nếu đáp ứng được nó làm tất,như bạn thấy rồi đấy.hehe_Linh thấy thế cũng cười nói,nhỏ Nhi hiểu được bọn nó đang hạ thấp mình nhưng không làm gì được vì đang ở trong lớp nên cũng gượng cười quay lên trong lòng đầy sự thù hận với bọn nó.

- Nhường!...chỉ lần này thôi,không còn lần sau đâu.Nhớ đấy..hìhì_nó vươn lên lạnh giọng thì thầm vào tai nhỏ Nhi rồi lại ngồi xuống cười hì.Nhi ngồi trên nghe nó nói lặng thinh,tay cầm bút mà gân cốt nổi lên đầy tức giận.

Reng...Reng...Reng!!!

- Về rồi,ngồi ê cả mông...ế mà đại ca chưa về à...thế giờ sao???_Quân nghe tiếng chuông thì tỉnh dậy,vì hôm nay có nó chuyển xuống nên Linh chẳng thèm nói chuyện với Quân làm anh phải ngồi ngủ cả buổi,thấy hắn chưa về thì quay ra hỏi Thiên và Khang.

- Kệ đại ca..có khi đang feel đâu rồi đấy,cứ về đi.Tối cứ thế_Thiên mệt mỏi đứng dậy vác cặp ra về,hôm nay đã không được ngồi chém gió với nó rồi còn lại phải ngồi cạnh nhỏ Nhi luôn mồm hỏi "anh Long đi đâu lâu thế"," sao lâu về vậy","không biết có xảy ra chuyện gì không"..bla..bla khiến Thiên nhức đầu.

- Âukhây_Quân và Khang hiểu ý cũng không nói thêm gì.

- Tối đi đâu thế???_nó và Linh chạy đến chắn trước mặt mấy anh hỏi,tò mò từ sáng mà không được biết gì thật khó chịu mà.

- Ha.ha..Có gì đâu..ố..nhìn gì kìa._Quân Khang Thiên nháy mắt nhau cùng phối hợp cái chiêu cũ rích đấy lừa bọn nó,nhưng với bản tính tò mò level max của 3 nhỏ thì cũng quay lại đằng sau nhìn xem có gì,quay lại đã thấy 3 chàng chạy được 1 đoạn mới ngớ người biết mình bị lừa.

- Yaaa..đứng lại,bọn cẩu nô tài này_Linh và nó tức giận đùng đùng đuổi theo,Di dù không hiểu gì cho lắm nhưng thấy bọn nó tức giận đi cũng ngơ ngác đi theo.

- Dừng lại...nói chuyện chút được không???_nhỏ Nhi cùng mấy đứa trong lớp đứng chắn trước mặt bọn nó hỏi.

- Không! Bận lắm!_nó đang mải đuổi theo bọn Khang nên không khách khí hất tay nhỏ Nhi ra mà phóng thẳng.

- Grừ!!! Trang...mày được lắm...giám coi thường tao à? Để xem một nhỏ thấp hèn như mày sẽ trụ được bao lâu..ha..haha..haha!_bị nó từ chối phũ phàng gân xanh nổi lên đầy tức giận,tay nhỏ nắm chặt nở nụ cười hiểm độc nhìn theo nó khiến lũ con gái bên cạnh rùng mình.Nhỏ thật khác,không còn vẻ ngoài công chúa hiền lành ban sáng nữa,không biết đâu mới là con người thật của Nhi.