Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng . _______________________________________________________ Nó ở Italy tính ra cũng được 1 tháng và cái tên Fiction Venus cũng đã khá
nổi tiếng ở KingDom. Nó đã là hotgirl No.1 của KingDom. Rất nhiều đứa
muốn hạ bệ nó nhưng đều bị nó xử đẹp. Nó là hotgirl không biết cười,
chưa ai trừ Ken và Dark thấy được nụ cười của nó. Biết bao nhiêu hotboy
đã tỏ tình với nó nhưng đều bị nó thẳng thừng từ chối. Nó bây giờ được
coi như là 1 playgirl chính hiệu. Ở trường là vậy, khi ở bang nó lao đầu vào luyện tập. Nó học bắn súng khá thành thục, có vẻ do năng khiếu. Kir không cho nó bắn vào hình nhân nữa và cho nó thực hành với đàn em. Nó
tập với 1 tên cao to bặm trợn. Súng là thật, đạn cũng là thật. Hoặc là
nó chết hoặc là tên kia chết. Cấp độ luyện tập của nó dần dần khó lên.
Có lần nó 1 chấp 10 nhưng nó vẫn không sao. Trong quá trình luyện tập
thì nó đã ăn 3 viên kẹo đồng nhưng chả hề hấn dì với nó. Sau khi được
người của bang băng bó lấy đạn xong thì nó lại lao đầu vào luyện tập. Còn về phần học võ với Ken nó cũng khá giỏi. Những cú xoay người né đòn từ
đối phương, những quyền chí tử, cách lật ngược tình thế đều được nó học. Tuy nhiên học võ đem lại cho nó rất nhiều vết thương nhưng nó vẫn kiên
trì luyện tập. Trong đầu nó vẫn nung nấu ý chí trã thù. Còn học
châm độc từ Dark thì nó hơi đoản. Nó biết pha chế tỷ lệ nhưng nó thường
xuyên làm sai. Cứ lấy công thức này làm vào công thức kia khiến cho nó
nhiều lần bị trúng độc. Trong 1 tuần ít nhất là nó trúng độc 3 lần.
Nhưng bù lại thì nó phóng kim độc rất chuẩn. Nhẹ nhàng kết liễu mạng
sống của đối phương. Nó cứ thế sáng học ở KingDom về thì ra sức
luyện tập. Khuôn mặt ngây thơ hồn nhiên của nó dần dần biến mắt thay vào đó là khuôn mặt lạnh tanh, vô cảm của 1 sát thủ máu lạnh. Từ lúc rời
khỏi nó không lúc nào nở nụ cười thật sự. Trong đầu nó nung nấu sự trã
thù. Nó không bao giờ quên được cái ngày hôm đó. Ngày mà người nó yêu
nhất đuổi nó ra khỏi nhà và đòi hủy hôn với nó, ngày mưa tầm tã, cái
ngày mà người tên Lưu Hạ Băng đã chết. Nó đã thay đổi rồi. Thay đổi đến
không ai ngờ được. ---------------------------Trở Về Việt Nam xíu--------------------------------------- Từ khi nó đi hắn trở nên lạnh lùng. Hắn chả mải may đến việc học hay quản
lý Hạo Gia. Hắn chỉ suốt ngày đến bar uống rượu, đi đua xe hoặc là đến
chỗ của bang hội khác gây sự đánh nhau. Tuệ Nhi cứ ở lại nhà hắn. Hắn
chả nói gì cũng chả phản đối. Tuệ Nhi cứ từng bước từng bước chiếm đoạt
lấy hắn. Lũ còn lại cũng chả biết làm gì ngoài việc thường xuyên đến
quan tâm hắn, nếu không có bọn Hy thì hắn đã làm ra chuyện gì tất cả
cũng không dám tưởng tượng nổi. ---------------------------------------------------------------------------- Phòng V.I.P 1 bar Win Lady. - Hạ Băng cỡ này sao rồi chồng? - Jen hỏi. - Anh cũng không biết nữa, có lần anh hỏi Ken nhưng anh ấy không trã lời. - Trung Hiếu. - Chả nhẽ chuyện của Hạ Băng và anh 2 em chấm dứt như vậy sao? - Hy. - Chả biết phải làm thế nào. Tất cả tại mụ Tuệ Nhi hết. - Chio. - Cũng 1 phần lỗi do thằng Thiên. - Thế Huy. - Mong mọi chuyện sẽ sớm được giải quyết. - Vĩnh Kỳ. *Anh không hề nói những câu ngọt ngào Anh không hề biết đáng yêu chút nào Anh không hề không hề Không hề giống như em đã mơ Nhưng sao lại nhớ anh đến thế này Nhưng sao lại nhớ cả đêm lẫn ngày Nhưng sao lại sao lại Sao lại cứ nhắc anh mãi thôi [Soái Ca - Bảo Uyên]* Chuông điện thoại của Hy vang lên. - Alo. "..." - Cái gì? "..." - Rồi! Tao biết rồi. Tụi tao tới ngay. Nó rồi Hy cúp máy. Nghe giọng Hy có chút hốt hoảng, đám còn lại hỏi han. - Có chuyện gì vậy? - Vĩnh Kỳ. - Anh 2... đi đua xe ở đường đua Tử Thần bị tai nạn đang được đưa tới bệnh viện. - Hy hoảng. Cả đám sửng sốt, vội vã ra khỏi quán bar lấy xe phóng thẳng đến bệnh viện. ____________________________THE END______________________________