[Mạt thế] Hoàn Lam Anh

Chương 35: Nhóm Người (2)

NHÓM NGƯỜI (2)

*

Nhóm người trẻ này mười người có hết chín người là học sinh sinh viên, có lẽ gần đây có một hai trường học gì đó.

Họ đi không xa, cho nên mới có thể nhanh nhất kịp thời chạy về. Quần áo lộn xộn không đồng nhất, tóc tai nhìn chỉnh thể vẫn gọn gàng. Nhìn qua thì mỗi người chắc chắn cũng đã từng giết qua tang thi, ai nấy cũng cầm vũ khí.

Vừa về thấy tiệm thuốc bị nhiều tang thi vây quanh như vậy, nhóm người đều bị hù dọa. Hình như người bên trong thông qua khe cửa sổ nhìn thấy họ, liền bất chấp mở cửa ra thét cầu cứu.

Tang thi đàn nghe thấy âm thanh nhanh chóng xúm lại.

Điều Lam Anh kinh ngạc là trong đó cũng có người biến dị thị giác.

Bởi vì...

Một người dẫn đầu nhanh chóng quan sát bầy tang thi, quay đầu lại định phân phó cho mọi người tiến lên ứng cứu, thì khóe mắt bỗng nhìn thấy Lam Anh đang nấp.

Lam Anh hơi bị kinh hãi.

Người nam sinh kia quay phắt lại chỉ tay về hướng cô:

"Ai ở đó? Ra đây đi!"

Âm thanh khiến vài tang thi di chuyển đôi chân về phía họ. Lam Anh nhìn thấy nhóm sinh viên kia nhanh nhẹn dễ dàng giải quyết năm sáu tang thi, hơn nữa họ còn có dị năng trong vài người. Lam Anh mím môi, nhấc chân bước ra.

Người bên kia nghi ngờ hỏi: "Là cô dẫn zombie tới?"

"Không có". Lam Anh lắc đầu.

Người dẫn đầu kia cũng chỉ thuận miệng, liền dứt khoát nói:

"Cô lên cùng bọn tôi giết chúng".

Lam Anh gật đầu, trong lòng có chút không đồng ý. Nhưng dù sao người ta đông thế mạnh như vậy thì cô cũng không nên ngang ngược. Cũng là bản thân cô không thận trọng.

Họ liền phân phó đánh giết tang thi.

Người dẫn dụ phân tán.

Kẻ dùng dị năng đánh qua. Lại dùng vũ khí đâm chết những con lẻ tẻ lọt lưới.

Tất cả có mười một người cộng thêm Lam Anh, khi tang thi bị phân tán ra theo từng con hoặc từng cặp thì những người như sinh viên bọn họ giải quyết rất dễ dàng.

Tuy nhiên, lại có hai con tang thi biến dị mang dị năng.

Một con tang thi vừa vung đôi vuốt sắc nhọn dài một mét ra, nhóm người trẻ liền kinh hãi lùi lại.

Lam Anh khá hơn, hình như bọn họ chưa đụng độ cận thiểm thực giả, nên biểu cảm đa số rất kinh ngạc và sợ hãi.

"Cái...!"

"Trời ơi quái vật!"

"A... bên đây cũng có!"

"A!"

!

Vừa thất thần trong phút chốc, bên cạnh liền vụt lên tiếng xé gió, một nam sinh ngã rạp xuống đất co giật.

Giữa ngực người nọ có một sợi roi mây màu lục đậm sền sệt đâm thủng. Sợi roi như một con rết lấy mắt thường có thể thấy hút máu của người kia. Mà đáng sợ hơn chính là, sợi roi mây xanh kia dài ra từ mấy ngón tay của một tang thi miệng đầy máu và dịch nhớt đứng cách hai mét.

Mọi người hít một hơi trợn to mắt.

"Trời..."!!!

Ngay lặp tức có mấy người hãi hùng khiếp vía hét lên, kinh hoàng nấp sau lưng đồng bọn.

Nhóm người đang đánh giết hăng say trong phút chốc có lỗ hổng, tang thi như thủy triều ùa tới, phút chốc lại có thêm một người bị xé nát.

Người trẻ tuổi đứng đầu kia trắng mặt hít sâu một hơi, sau đó chỉ vào ba người trong đó có Lam Anh:

"Chiêu, Lộc, hai người đánh từ xa cản con zombie móng vuốt kia lại, cả cô nữa"

"Sáu người còn lại chia ra làm hai tiếp cận tiệm thuốc, cẩn thận để ý zombie dây mây. Nhanh!!"

Mọi người cuống quýt ổn định lại, chia ra làm ba hướng, bởi vì phía bên tiệm thuốc còn hơn mười tang thi đang bao vây, nên phải gọi ba người đến dẫn dụ chúng ra xa đánh giết.

Người dẫn đầu kia chỉ dẫn ba nam sinh còn lại đánh yểm trợ, còn mình thì diệt tang thi mộc hệ có đây mây bên đó. Năng lực của cậu ta ngoài biến dị thị giác ra thì còn là một dị năng giả hệ Thổ. Nếu trưởng thành là một đội trưởng giỏi không chừng.

Lam Anh quay lại, hai người Chiêu, Lộc gì đó đang chuyên tâm đối phó con tang thi móng vuốt mà không đề phòng đám tang thi đang bổ nhào tới.

"Cẩn thận." Cô bước qua, vung vũ khí chém vào gáy cái xác sống gần nhất, máu màu đen đỏ tanh tưởi văng ra, nguyên một cái đầu rơi xuống. Khí lực của cô đã mạnh lên nhiều, không giống như mấy ngày đầu chém một xác sống liền tê cả cánh tay.

Cô di chuyển tránh né, cố gắng tách nhóm xác sống nhắm vào những con lạc đàn.

Khi Lam Anh chém bay đầu hết ba cái xác sống, mà bên cạnh, hai nam sinh vẫn còn chưa đụng đến một góc của tang thi vuốt nhọn kia, ngược lại vô cùng chật vật. Bởi vì sợ bị cào rồi biến thành xác sống, nên họ rơi vào thế bị động phải liên tục lùi.

Một người bị dồn vào góc, tức giận tung ra năng lực.

Chỉ thấy cậu ta khép hai bàn tay lại, xoay tròn siết lại nắm đấm, từ đó có thể thấy gân xanh và cơ bắp cuồn cuộn nổi lên cả cánh tay. Lam Anh ngạc nhiên mở to mắt nhìn nắm đấm cậu ta vung ta trước mặt con tang thi, không khí giống như bị đều khiển biến thành cái búa đập mạnh vào tang thi.

Rắc...rắc..

Móng vuốt dài dính máu của tang thi nứt toạt.

Bên kia, nhóm ba người khác phân tán sự chú ý của tang thi trước cửa tiệm thuốc, mấy người trong tiệm tranh thủ chạy ra trước khi bị bao vây lần nữa.

"A___!"

Một tiếng hét bị tiếng gào thét của xác sống che lấp. Lam Anh vừa tung ra hai mũi tên nước cắm vào giữa trán hai xác sống, không để ý máu văng ra dính lên áo mà quay lại nhìn. Không hiểu sao đám người kia sợ hãi chen lấn chạy xuống bậc thềm, cũng không biết đụng cái gì xui xẻo mà bị mấy con tang thi chặn lại hai bên. Tiếng hét là của một nữ sinh đi đứng không ổn vấp ngã va vào một nữ sinh khác, thoát được móng vuốt tang thi trong gang tấc. Ngược lại cái nữ sinh bị va vào trong nháy mắt liền bị ba bốn tang thi tóm lấy xé xác.

Nhóm sinh viên sợ ngây người, mùi máu hấp dẫn tang thi vây lại, bọn họ nhanh tay lẹ mắt giết được thêm một nhóm tang thi.

"Không xong!" Âm thanh và mùi máu tươi dẫn dụ tang thi nấp trong bóng tối khập khiễng đi ra, họ dù nhiều người cũng đã bắt đầu thấm mệt.

"Mọi người nhanh lên chạy về bên kia!"

Nam sinh dẫn đầu cùng hai người khác thành công tiêu diệt được tang thi biến dị còn lại, không kịp làm gì liền nói. Hướng là đến lỗ hổng mà ba người Lam Anh tạo ra được, nơi đó vòng vây tang thi là ít nhất, chỉ còn lác đác vài con. Mọi người nghe theo nhanh chóng chạy qua, tang thi cản đường và đuổi theo liền bị họ hợp lực giết, giết, giết.

Chạy một đường hai trăm mét, liền vừa thoát khỏi hang cọp lại va vào miệng sói.

VÒNG VÂY NGẮN NGỦI

*

Một nhóm người lớn chặn lại con đường mà họ bắt buộc phải chạy qua.

Hơn mười người đàn ông to con, bộ dạng có chút hung hăng, cố ý chặn lại bọn họ. Phía sau là một đám tang thi sắp đuổi đến nơi, nhóm học sinh sinh viên đang mỏi mệt rơi vào thế bị kẹp.

Lam Anh thấy không ổn, thành thật đứng yên không nhúc nhích.

Một nam sinh quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ mấy mươi bước nữa họ sẽ trở thành miếng thịt trong miệng của tang thi, cậu ta tức giận lớn tiếng chất vấn:

"Mấy người phía trước, có ý gì? Mau tránh đường!"

Hai bên đều là nhà cửa và công trình bỏ dở, khiến họ vô cùng sốt ruột. Tiếng tang thi gào thét như ma âm vang lên phía sau. Nữ sinh trong nhóm sợ run rẩy, trắng bệch mặt mũi muốn khóc. Nam sinh dẫn đầu bước lên, cậu ta bình tĩnh nói:

"Mọi người có ý gì thì hẵn đợi sau khi cùng diệt hết zombie phía sau được không? Chúng tôi nhất định..."

"Im." Cậu ta chưa nói hết thì một người đàn ông vứt điếu thuốc lá trên tay xuống, vươn lưỡi dao dài trong tay chỉ về phía bọn họ, hắn ta hung hăng quát:

"Có ý gì? Chính là để bọn nhóc chúng mày làm đệm thịt đó. Còn không mau quay lại giết chúng!"

Người đàn ông nói vậy khiến bọn họ tái mét mặt.

"Các người đừng quá đáng!" Một nữ sinh đứng chếch phía trước Lam Anh dậm chân, mắng to: "Có còn tính người hay không hả??"

Một gã khác hừ lạnh, phất phất tay:

"Giết hết chúng nó. Nếu không thì bọn mày cũng đừng nghĩ vượt qua được chỗ này, cứ ở đó trở thành bãi thịt vụn đi thôi."

"Sau đó chúng tao sẽ nhân cơ hội zombie bị tụi mày thu hút mà đi nơi khác!"

"Đại ca! Trong đó còn có mấy nữ sinh..." Một gã nhỏ tuổi hơn bỉ ổi xoa tay, giọng nói cũng cố ý hơi lớn để phía kia nghe được.

"Nếu tụi mày dám chạy thì chúng tao vẫn sẽ bắt lại! Ném vào chúng nó." Gã kia nhìn hai bên nhà cửa nói.

Nhóm sinh viên nhịn không được lùi lại mấy bước, họ chỉ là học sinh chưa trải sự đời, tin nhất pháp luật và đạo đức. Khó lắm mới tiếp nhận được việc giết xác sống, làm sao có thể chấp nhận được có người giữa ban ngày ban mặt công khai hại chết họ. Vì vậy nhịn không được kinh ngạc và sợ hãi.

Nam sinh dẫn đầu có tâm lí khá tốt, mắt cậu ta thấy tang thi tiếp cận gần lắm rồi, liền cắn răng nhìn thẳng vào người đàn ông được vây vào chính giữa, người đó mới là đại ca chính, muốn hợp lực trước tiên giết đám tang thi.

Lam Anh bước lên kéo cậu ta lại, nghiêm mặt nói:

"Không kịp." Cũng không kịp giải thích gì, liền cùng với một số nam sinh phía sau đang tỉnh táo nhanh nhẹn giết những con tang thi vọt tới đầu tiên. Nam sinh dẫn đầu nhìn sâu vào đám người cao to trước mặt, cắn răng:

"Hợp lực mau giết zombie!"

Nhưng biến cố vẫn xảy ra, nữ sinh đứng trước Lam Anh vừa nãy mới nói, run sợ nhìn tang thi sắp tới gần, hai tay cô ấy sớm đã tê mỏi, lại bị đám to con kia dọa sợ. Cô ấy phẫn nộ nhìn nhóm bạn đang vội vã giết chóc, liền quay đầu chạy sang hướng khác chạy trốn.

Đoàng______!

Tiếng súng ngắn ngủi vang lên, không ai dám quay đầu lại, bởi tang thi mấy chục con đang rậm rạp sắp vòng vây tất cả bọn họ.

"Không có gì thú vị..!" Người đàn ông cầm đầu nói, sau đó mới đứng lên, lấy chân đá đi vỏ đạn trên mặt đất, nói:

"Qua đó, đừng để mấy đứa nhóc đó chết chết, nhất là mấy đứa có năng lực kỳ lạ."

"Đi!"

Rốt cuộc nhóm đàn ông kia mới nhấc chân đi qua, có mấy người cầm trên tay khẩu makarovpb k59 nổ súng về phía những con tang thi.

Áp lực bọn Lam Anh giảm xuống, nhưng vẫn có vài người bị cào, cắn mấy phát, máu tanh tưởi làm họ có chút điên cuồng_____ họ không muốn chết!

Không - muốn - chết!

"A..."

Lam Anh cũng không giữ lại thực lực, chia nhỏ năng lượng thủy hệ ra làm mũi tên bắn phá xuyên đầu óc của tang thi. Cả người cô gái dính đầy máu tanh tưởi của đám tang thi chết ngã rạp xung quanh. Cố gắng không đánh trúng người khác, nhưng vẫn bị dị năng hỏa của ai đó thiêu cháy một góc vạt áo bên eo. Đau đớn không bằng đầu, ba lần sử dụng 《lát cắt không gian》 cắt phăng bốn con tang thi khiến tinh thần cô nhoáng nhức lên, hai tay đã tê mỏi sắp mất luôn tri giác.

Xung quanh không ai dám phân tâm để ý nhìn thấy, kể cả đám đàn ông đang đi lại nổ súng. Tầm nhìn tất cả bị che bởi những vệt máu đen đỏ của tang thi.

Mỗi lần bên cạnh cô trống đi một mét lại có người chen vào, càng dẫn dụ tang thi bên cạnh lấn qua.

Áp lực của Lam Anh lớn nhất.

Trong vòng chém giết, mùi máu tanh tưởi, cảnh giết chóc thê lương và nỗi sợ hãi dần tăng của mọi người bên cạnh. Dần dần khiến đáy lòng Lam Anh sinh ra một cảm giác kì dị...

Cô chịu đựng hốt hoảng nhưng lại để ý kỹ càng đến nó...

Cảm giác như thế nào. Giết, giết. hưng phấn, hưng phấn, kích động, kích động... cảm xúc vặn vẹo dường như muốn xé nát cô.

Như thế mới có thể thỏa mãn ... mặc cho sức lực thân thể sắp cạn kiệt,

tinh thần rất rất rất mệt, năng lực dị năng sắp không chống đỡ nỗi nữa.

Trong vòng vây tiền tuyến, thiếu nữ tên Lam Anh đã diệt hết gần nữa số tang thi.

Tiếng súng "đùng đoàng" liên miên mạnh mẽ kéo thần trí Lam Anh trở lại.

Cô hoảng hồn giật mình trong giây lát liền bị một con tang thi cào rách lớp da ở eo, đau đớn có thể so với cơn đau đầu dữ dội, như một con dao kéo rách ở eo và một cái búa gõ vào óc.

__________

"Mẹ nó! Đại ca, anh thấy gì không?"

"Năng lực của mấy đứa nhóc miệng còn hôi sữa này, đúng là vượt qua dự đoán của tao."

"Đại ca, chúng ta nhặt được một nhóm bảo bối đó!!"

Mấy gã đàn ông như sói đang chọn cừu, trừng mắt quan sát nhìn nhóm học sinh sinh viên đuối sức ngơ ngác ngồi dưới đất.

Sau lưng là hơn năm mươi thây ma đầu lìa một nơi chân tay đứt một mảnh, máu loãng sền sệt thấm vào mặt đất, cỏ dại khô héo bốc lên trong không khí một mùi tan hoang.

Đám quạ đen tự lúc nào đã bay đến đậu trên nóc nhà cách đấy không xa, lặng thinh quan sát bãi tha ma phía dưới lớp lông vũ xơ xác.

Nam sinh dẫn đầu ánh mắt giận dữ đỏ ngầu, vì quá mệt nên cậu ta ngồi bệch trên mặt đất bẩn thỉu, nhưng món nợ này, cậu ta chắc chắn ghi nhớ kỹ, nhớ đến tàn kiếp!

Liệu sau này có lẽ còn gặp phải chuyện kinh khủng hơn nữa, nhưng cậu ta thật sự phẫn nộ ngay bây giờ, mà, vẫn chỉ có thể thật sâu nhẫn nhịn.

Trải qua vừa rồi cũng chỉ còn sáu nam  sinh và ba nữ sinh còn sức sống, Lam Anh ngồi dựa vào một cô gái nhuộm tóc đỏ. Cũng không ăn thua, Lam Anh bị cào ở eo, hai nam sinh lùn hơn bên kia thì người bị cào bị cắn, thoi thóp nằm vật nhìn trời. Xác cô gái vừa chạy đi lúc đầu bị súng bắn vào sau gáy, lẻ loi trơ trọi nằm vật, mùi máu tươi lúc chiến đấu cũng đã dẫn dụ vài ba con tang thi qua đó, cô gái đó chết không toàn thây.

Lam Anh lấy hai bàn tay dính máu của mình ôm mặt, đầu cúi gầm xuống, cố gắng kiềm chế cảm xúc sắp bùng nổ.

Cả người cô toàn máu tanh hôi thối, đám đàn ông kia cũng bày đặt không hứng thú ghét bỏ lùi chân, tập trung quan sát hai cô gái còn lại. Bởi vì vừa rồi quá hỗn tạp, Lam Anh lại ở sâu trong vòng vây chiến loạn nên họ cũng không nhìn rõ, nhận định là cả nhóm sinh viên học sinh này là mầm mống rất tốt.

"Được rồi, chia cho họ một ít đồ ăn nước uống gì đó giữ mạng đi, rồi lôi về!" Người đàn ông đứng đầu quan sát một chút, rồi cất súng lại ra lệnh cho mấy người khác.

Trước mặt hai người Lam Anh đặt một chai nước khoáng và hai túi bánh bơ sữa, xúc xích. Gã đàn ông kia chán ghét nhìn máu me dính bết trên người hai cô, nói gằng họng:

"Mau mau ăn lẹ đi! Sửa soạn lại cơ thể một chút, bẩn chết đi được!!"

"Mau lên còn đi nữa!"

Bọn họ phân công ra đến một góc cửa hàng nào đó tìm kiếm vật tư, để lại ba người đàn ông cao to canh giữa.

Mai Phương nén cơ thể đau như muốn nứt toạt ra, cố gắng từng ngụm hít thở không khí trước mặt. Cô ấy lấy tay lên lau vết máu trên trán, cười nhẹ như hết hơi:

"Đúng là..."

"Lúc trước dì ghẻ nói tâm tính tôi ác, thường xuyên lén lút chặn đường bắt nạt đánh người khác. Nhưng đúng là trời cao đất rộng mà..." Giọng cô ấy chuyển sang nộ khí, căm phẫn nhìn ba gã đàn ông đang nhàn nhã phía bên kia, rồi những người bạn đã vĩnh viễn chôn vùi cùng đám xác sống. Song, lại nhắm mắt kìm nén, nước mắt chảy xuống hoà cùng với giọt máu dính trên mặt mặn chát.

Lam Anh chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì. Trong con ngươi đen như mực có ngọn lốc xoáy cuồng nộ.

.