[Mạt Thế] Hồi Sinh

Chương 8: Trạm xăng (1)

Mạt thế đến được một tháng, toàn nhân loại cũng đã thoát khỏi giấc mộng, thừa nhận việc mạt thế đã đến. Ào ạt dọn đồ, tích trữ lương thực.

Mọi người lại đón tới một đợt ngất đi. Trong đợt thứ hai tỉnh dậy, một số người phát hiện bản thân có dị năng như trong phim truyền hình, cũng có một số người biến thành tang thi, mãi không tỉnh dậy.

Có lẽ đây là sự công bằng của thiên nhiên. Đem mạt thế đến rồi lại ban cho con người sức mạnh để chóng chọi.

Các khu quân sự trở thành khu căn cứ người sống sót, trong đó lớn mạnh nhất là khu căn cứ nằm tại Z thị, mục tiêu hướng tới của mọi người.

Mạt thế, một ổ bánh mì còn quý hơn cả tính mệnh của con người, tiền bạc trở thành thứ vô dụng nhất. Sự tàn bạo của mạt thế dần dần hiện ra.

Một số nhà khoa học ở các khu căn cứ bắt tay nghiên cứu, tìm được nhiều thông tin trọng yếu, bắt đầu tuyên truyền cách sử dụng và thăng cấp dị năng.

Theo đó dị năng bình thường được chia theo năm hệ: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.

Trong đó dị năng thuộc về tấn công là hỏa, vừa đánh vừa phòng là kim, thổ, dị năng thuộc về dạng ôn hòa là mộc cùng với thủy.

Ngoài ra dị năng thuộc về dạng quý hiếm được xếp vào loại dị năng biến dị là: lôi, phong, băng.

Trong đó mạnh nhất liền là lôi.

Nếu như lấy dị năng của Tô Chu ra xét thì dị năng của cô thuộc loại lôi biến dị, còn có biến dị lực lượng cùng với tốc độ, so với lôi biến dị và biến dị cơ thể bình thường thì nó còn trâu bò hơn nhiều lần, ngay cả về quy lực hay là về cấp bậc. Tô Chu nghĩ có lẽ là do tố chất cơ thể ảnh hưởng.

Ngoài dị năng còn có các loại biến dị thể chất như: biến dị lực lượng, biến dị tốc độ, biến dị thị giác, thính giác,...

Tô Chu nghĩ bản thân như vậy cũng không thuộc loại thiên chi kiêu tử gì, vì vậy nhanh chóng biến cường là việc đầu tiên cần làm, còn A thị.... Chắc chắn cô phải đi nhưng không phải bây giờ.

.......

Trời trưa ánh nắng gắt gao như muốn xuyên thủng da thịt con người.

Đầu đường lại có một chiếc ôtô nổ tung, thu hút không ít tang thi hướng tới.

Phía sau xuất hiện một đoàn xe gồm bảy chiếc, đoàn xe cũng buộc phải dừng lại dọn đường.

Trên xe nhanh chóng bước xuống vài người, trong đó hai người dẫn đầu thu dọn tang thi là hai thanh niên trẻ tuổi, dáng vóc phi phàm. Cả hai đều có dị năng, một người hỏa, một người mộc.

Dị năng nhanh chóng xuất ra, tuy là không thành thục nhưng thanh lý tang thi xung quanh vẫn là có thể. Những người phía sau dùng súng, dao nhanh chóng giải quyết những con lọt lưới, cố gắng bảo vệ hai thanh niên đi đầu.

Biến dị người luôn sẽ được đãi ngộ tốt hơn người bình thương, đó là điều đương nhiên.

Có chút chật vật đánh đuổi tang thi xong, mọi người nhanh chóng trở lại xe di chuyển khỏi phạm vi vừa mới chiến này, chỉ sợ động tĩnh bên này dẫn thêm càng nhiều tang thi, bọn chúng đối với tiếng động và mùi phi thường mẫn cảm. Vì vậy không ai phát hiện một chiếc Việt Dã lặng lẽ không tiếng động du nhập đoàn xe.

Tô Chu có chút hứng thú nhìn đoàn xe phía trước, là một đoàn xe có chút thực lực nha.

Tuy sử dụng dị năng chưa thành thục nhưng ngược lại đoàn xe có tổ chức rất tốt. Cô cũng 'tạm thời chấp nhận' du nhập đoàn xe này đi.

Một tay điều khiển xe chạy theo đoàn xe, một tay mở nhạc.

Trên bàn tay những mạch máu đen đã mờ đi nhiều, Tô Chu nghĩ nếu cô lên đến cấp năm thì những mạch máu đen sẽ hoàn toàn biến mất. Đến lúc đó cô có thể thoát khỏi lớp áo choàng màu đen này rồi.

Hiện tại Tô Chu đã là cấp ba đỉnh, chỉ cần đột phá tấm màng mỏng manh này thì cô có thể lên cấp! Nhưng đó không phải chuyện dễ dàng.

Lại không nghĩ nữa Tô Chu nheo mắt ngã đầu ra sao lưng ghế dựa, cũng không để ý bản thân đang lái xe, miệng ngân nga theo điệu nhạc.

Cô khôi phục giọng nói khi lên cấp hai, ngược lại cảm thấy không quen cho lắm, nói năng vẫn chưa thành thạo cũng không có ai cùng cô nói, chẳng lẽ lại đi nói  chuyện với tang thi? Đừng đùa, bọn chúng chỉ biết rống thôi.... Vì vậy Tô Chu cũng chỉ có thể thông qua nghe nhạc để luyện một chút.

Đoàn xe di chuyển đến xập tối quyết định dừng chân tại một trạm xăng dầu. Xung quanh im lìm ngay cả bóng một con tang thi cũng không có.

Mọi người không vì vậy mà cảm thấy may mắn, ngược lại còn cảm thấy kì dị đến đáng sợ.

Một thanh niên trên chiếc xe dẫn đầu bước xuống, là người sử dụng hỏa dị năng. Thấy hắn xuống xe mọi người cũng lục đục theo sau, già có trẻ có, đa số họ là những người bình thường lánh nạn, tất cả đều mang theo vẻ mỏi mệt.

Thanh niên dẫn đầu dường như hơi do dự nhưng cũng đẩy cửa bước vào.

Cánh cửa lung lay như xắp đổ mở ra, tất cả đều hút một ngụm khí lạnh, thần sắc đều vô cùng kinh sợ.Đây là....

Địa ngục nhân gian?