Người dịch: Băng Ngư
“Hết hôm nay đến rạng sáng mai, tổng cộng vừa tăng thêm 35 ca bệnh. Biểu hiện bệnh trạng đều là toàn thân vô lực, liên tục sốt cao đồng thời ý thức mơ hồ. Theo các chuyên gia, đây là một loại virus cảm cúm mới, được gọi là…”
Mặc Ly tắt TV, không quan tâm đến chuyên gia đang thao thao bất tuyệt giới thiệu về loại virus cảm cúm mới. Từ đầu tháng nay, khắp nơi trên thế giới không ngừng xuất hiện các ca bệnh cảm như vậy. Nhưng tỉnh N. nơi cô đang ở không có. Giống năm đó dịch SARS hay cúm gia cầm, mặc dù cả thế giới đều sợ hãi, nhưng không ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.
Nhưng Mặc Ly lại cảm thấy cuộc sống như vậy không thú vị chút nào.
Bình bình thường thường thi vào đại học, bình bình thường thường học tập, từng yêu đương một lần nhưng không kéo dài quá 2 tháng. Lên sẵn thời gian biểu, ngày nào cũng lặp lại học tập, ăn rồi ngủ… Mình đã chán ghét cảm giác này…
Mặc Ly tự xưng là trạch hủ song tu, nhưng cô lại thích xem phim kinh dị. Thích nhất là “Resident Evil”, không ngừng xem đi xem lại.
Bóc một bao khoai tây chiên ăn vài miếng, thiếu nữ cảm thấy vị thịt nướng hơi chán miệng. Cô ném nó sang một bên cầm lên điện thoại di động, vui vẻ cắt đầy hoa quả trong “Ninja Fruit”.
Đang chơi, đột nhiên điện thoại di động của Mặc Ly rung lên. Ngón tay cắt hoa quả lệch sang một chút, cắt trúng một trái Bomb. Màu đỏ lan tràn cùng với dòng chữ “Game Over” làm Mặc Ly không vui bĩu môi. Cô mở hòm thư, thấy mình thu được một tin nhắn vô cùng khả nghi, giống như tin rác.
“Đây là một trò chơi tử vong. Bạn đã chuẩn bị xong chưa?”
Cái không khí y chang trong ‘Vô Hạn Khủng Bố’ này là thế nào?
Mặc Ly vừa bực mình vừa buồn cười muốn xóa tin nhắn, lại đột nhiên phát hiện địa chỉ gửi tin là… 20126666. Khi nào thì Trung Quốc có số di động quỷ dị như vậy? Chẳng nhẽ đây là một tin nhắn lừa đảo được ngụy trang tỉ mỉ sao?
Dường như ma xui quỷ khiến, Mặc Ly lại mở tin nhắn ra, ngón tay do dự giữa hai ký tự “Yes” và “No”. Có khi chọn “Yes”, cả cuộc đời của mình có thể thay đổi…
Có lẽ cuộc đời nhàm chán của mình sẽ vì vậy mà thay đổi.
Mặc Ly nghĩ vậy, ngón tay vuốt ve gần sát “Yes”. Điện thoại của cô trừ lên mạng cùng chơi trò chơi ra thì không có thứ gì quan trọng lưu giữ bên trong. Trong tài khoản vẫn còn hơn 1000 đồng. Cho dù nhiễm virus cũng không sao, coi như dùng 1000 đó để mua khôn cũng được.
Nghĩ vậy, Mặc Ly liền nhấn vào chữ “Yes”.
Vừa chạm vào, Mặc Ly cảm giác trời đất xoay chuyển. Cảm giác đáng ghét giống như khi phát tác tụt huyết áp. Sau đó hoàn toàn mất tri giác.
Lúc này Mặc Ly còn chưa biết, sự lựa chọn khinh xuất này thực sự thay đổi cuộc đời cô.
…
Mùi tanh hôi gay mũi cùng cảm giác âm lãnh kích thích tế bào thần kinh. Trong khoảnh khắc khôi phục ý thức, đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng… Thực sự là trúng thưởng? Chẳng lẽ mình xuyên tới nơi nào đó kỳ lạ sao?
Đột nhiên ngồi xuống mặt đất, Mặc Ly mờ mịt hoảng sợ ngắm nhìn bốn phía. Gió lạnh quát đau gò má, bầu trời xanh thẳm không có một chút tạp chất, không gian bốn phía nhỏ hẹp bị bao quanh bởi một lớp hàng rào bảo vệ… Dường như mình đang ngồi trên mái nhà.
– Này, người tỉnh lại cuối cùng, nghiêm túc nghe tôi nói đây! – Giọng nam bất mãn truyền ra từ sau lưng Mặc Ly. Cô quay lại, nhìn thấy một người đàn ông mặt chữ quốc ngậm thuốc lá, mặc quần áo chống đạn, vẻ mặt phiền chán nhìn mình.
Mình có làm chuyện gì khiến anh ta bất mãn sao? Tại sao anh ta lại dùng ánh mắt uể oải lười biếng như vậy nhìn mình?… Người tỉnh lại cuối cùng… Nếu như dựa theo định luật người tư chất tốt tỉnh lại trước, có phải mình là người tệ nhất không?
Mặc Ly cắn môi, trong lòng có vô vàn nghi vấn. Sợ hãi, buồn bã, bất lực… đan vào một chỗ. Hà, đây chính là kích thích mà mình theo đuổi! Chẳng qua còn chưa bắt đầu trò chơi tử vong, mình đã cảm thấy hối hận.
Trong đầu Mặc Ly đột nhiên xuất hiện rất nhiều tin tức.
“Đây là không gian thí luyện do Thần, hoặc các người có thể gọi hắn ta là Ác Ma, sáng tạo ra. Theo tiên đoán của ‘Thần’, nhân loại đang dần dần hướng tới diệt vong. Vì cứu vớt nhân loại, những người may mắn được lựa chọn, hoặc những kẻ xui xẻo, ở chỗ này, các người nhất định phải sống sót qua thời gian quy định trong từng trò chơi, bộ phim khủng bố gọi là phó bản. Sau đó không ngừng mạnh mẽ lên, có đủ thực lực phá tan không gian thí luyện của ‘Thần’, trở về thế giới thật.”
– Bốn lính mới nghe kỹ đây! Câm mồm trong lúc tôi đang nói, không được phép xen vào! Đây không phải là trò chơi cũng không phải xuyên việt. Có trách thì trách lúc đó các người ngứa tay ấn vào chữ “Yes”. Hãy lặp lại trong đầu “Bảng nhiệm vụ”. Một màn điện tử hơi mờ sẽ xuất hiện trước mặt các người. Đương nhiên — chỉ có các người mới nhìn thấy nó!
Bảng nhiệm vụ!
Mặc Ly không nói gì, làm theo chỉ thị của người đàn ông. Ít nhất cô có thể xác định tạm thời mình không có nguy hiểm gì. Ít nhất hắn ta còn giảng giải cho đám người không hiểu một chút gì này.
Một màn hình điện tử hơi mờ hiện ra trước mặt cô.
Thế giới: Left 4 Dead
Yêu cầu nhiệm vụ chính: Sống sót trong vòng 5h trong thế giới này. Phần thưởng: 1000 điểm tích lũy.
Ghi chú: Đánh chết Zombie bình thường được 1 điểm tích lũy; Bommer (Bom ma) 25 điểm tích lũy; Hunter (Thợ săn) 50 điểm tích lũy; Smoker (Kẻ nghiện thuốc) 100 điểm tích lũy; Tank (Xe tăng) 250 điểm tích lũy; Witch (Phù thủy) 500 điểm tích lũy và 1 huy hiệu vinh dự cấp D (Người mới trải qua phó bản khủng bố đầu tiên có phần thưởng thêm).
– Đây là cái gì? Trò chơi sao? Chúng ta có thể đánh quái thăng cấp ở đây, sau đó dùng phần thưởng điểm tích lũy đổi năng lực? – Một thiếu niên đeo kính, thoạt nhìn như học sinh trung học dò hỏi. Mặc Ly có thể nghe thấy giọng nói của cậu ta có… hưng phấn.
– Trò chơi? – Người đàn ông cười nhạo lặp lại, hắn ta phất phất khẩu súng trong tay, bắn xuống mặt đất.
“Phanh—”
Một lỗ nhỏ màu đen xuất hiện trên mặt đất. Vị trí của nó ngay bên chân thiếu niên. Thiếu niên mấp máy môi một lúc, một giọt mồ hôi lạnh trượt từ trên trán tới cằm, treo lơ lửng ở đó.
– Nhóc con, nhìn cho kỹ đi, mở to hai mắt ra! Đây là phó bản cải biên từ trò chơi và phim kinh dị. Trên điện thoại di động hoặc máy tính của mày không phải viết rõ ràng “Đây là trò chơi tử vong” sao? – Người đàn ông càng nói càng kích động, máu dồn lên làm khuôn mặt đỏ bừng, họng súng lướt qua bốn lính mới. Bốn người đều ngậm miệng không dám nói một lời.
Một người đàn ông trung niên không biết xuất hiện từ đâu, mặc áo choàng màu vàng nhạt, bình tĩnh hòa nhã vỗ vai người đàn ông kích động. Hắn ta hít vào một hơi thật sâu, lại khôi phục bình tĩnh ban đầu.
– Phó bản này được cải biên từ trò chơi “Left 4 Dead”. Như mọi người thấy, nhiệm vụ rất đơn giản, sống sót qua 5 giờ, còn có ghi chú có thể giết Zombie gì đó đạt điểm tích lũy. Nhưng tôi tốt bụng nhắc mọi người, đừng chọc tới Witch. Bộ phim kinh dị trận trước “Zombie lấy ra khỏi lồng hấp”, chỉ một con Zombie bình thường cũng khiến cho đội ngũ 13 người của chúng tôi suýt nữa toàn diệt. Hiện tại chỉ còn lại 3 Người Từng Trải, cộng thêm 4 con chim non các người nữa là 7. Phó bản khủng bố nếu có càng nhiều người tham dự thì khó khăn càng lớn. Phó bản 7 người coi như tương đối dễ dàng.
– Xin hỏi các phó bản chúng ta sẽ trải qua đều là kiểu Zombie sao? – Một cô gái xấp xỉ Mặc Ly lên tiếng.
Có lẽ là cách nói chuyện của cô ấy tương đối hiền hòa, không biểu hiện hành vi quá mức kích động, người đàn ông cũng vui vẻ đáp lời:
– Chọn trúng phó bản Zombie thì thật là may mắn. Ông chú trung niên này là người có tư cách lão lạt nhất đội ngũ chúng ta. Trước kia ông ấy đã trải qua một vài bộ phim kinh dị khó hiểu như “Phố Elm”, “Giầy múa màu đỏ”… Đương nhiên nếu cô có thể sống qua trận phim kinh dị đó, có thể dùng điểm tích lũy để cường hóa cao hơn một chút. Không chừng còn có thể gặp gỡ một loại phó bản khủng bố như “Alien” hay “Starship Troopers”… Nhưng sau này cô sẽ nhận ra có thể chết ở chỗ này coi như kết cục tốt nhất.
Sắc mặt cô gái hơi trắng bệch, nhưng vẫn cố gắng tự điều chỉnh, hít thở thật sâu, cười nói:
– Tôi sẽ cố gắng sốt sót.
– Hà. Tuy cô là người đầu tiên tỉnh lại, tư chất rất tốt, nhưng không nhất định sẽ là người sống cuối cùng. Hãy chuẩn bị tâm lý đi! – Người đàn ông cười nói, cố ý vô tình liếc mắt nhìn Mặc Ly cố gắng trấn định.
Người tỉnh lại cuối cùng = Tư chất tệ nhất = Có khả năng tử vong nhất = Chỉ đáng làm bia đỡ đạn trong mắt Người Từng Trải.
Trong đầu Mặc Ly không ngừng quanh quẩn công thức này — Cô không cam lòng! Cô còn chưa muốn chết! Cô từng xem phim về Zombie suốt một năm, cách hướng dẫn sống sót trong tận thế cũng xem không ít, tuy bản thân là trạch nữ, nhưng nhìn thấy Zombie cũng không dễ kinh hoàng như vậy! Nhất định mình sẽ có cơ hội sống sót!
– Chờ chút, nếu như chúng ta chết ở đây, có nghĩa là “Tử vong thật sự” sao? – Thiếu niên vừa rồi bị dọa cẩn thận dè dặt hỏi.
– Bingo! Cơ thể chúng ta đều ở trong phó bản khủng bố này đấy. Điều đó có nghĩa là không thể giống như trong game, tùy ý xông lên, hoặc là có một mục sư đứng sau lưng thêm đầy máu cho mày. Chết — có nghĩa là chết! – Người đàn ông cười lạnh – Nếu mày muốn trở về thế giới thật, không phải là không thể. Chỉ cần mày vượt qua 50 phó bản khủng bố!
50 phó bản, không phải đồng nghĩa với chết ở đây sao? Mặc Ly cười khổ.
– Chó má “Trò chơi tử vong”! Ông nói cho mày biết, đừng tưởng chụp thuốc mê ông rồi mang lên trên mái nhà là có thể lừa được ông mày! – Một gã béo bụng bia đột nhiên đứng dậy, cầm điện thoại di động đi đến cửa cầu thang thông xuống dưới, đặt tay lên lan can – Nói cho chúng mày biết, bố của ông là cục trưởng XX, ông mày phải…
– Ngốc! Lần nào cũng có loại lính mới này! – Người đàn ông nói thầm, nhưng không ngăn cản gã bụng bia vừa đòi rời đi vừa kêu gào “Gọi cảnh sát tới bắt chúng mày”.
Xin mọi người chú ý. Thời gian 10 phút bảo vệ sắp kết thúc. Bắt đầu khởi động phó bản…
Thanh âm điện tử giọng nữ đầy nghiêm túc trang trọng vang lên trong đầu Mặc Ly.
Bắt đầu đếm ngược: 3 —- 2 —- …
Gã bụng bia đã mở cửa, lầm bầm tại sao không có sóng di động.
… 1—-!
– AAAAA…
Những bàn tay trắng bệch thò lên tóm chặt lấy gã bụng bia. Là Zombie!
– Cứu tôi! Cứu tôi với…! – Gã bụng bia liều mạng kêu cứu.
Zombie vừa gào thét, vừa kéo gã xuống thang lầu, chỉ để lại một bàn tay còn đang giãy dụa bên ngoài. Chốc lát sau, bàn tay béo mập liền ngừng giãy dụa. Cả cánh tay bị lực lượng xé rách khỏi cơ thể.
– Tam Mao! Hành động! – Người đàn ông gầm lên một tiếng. Một người đàn ông nhỏ gầy mặc quần áo chống đạn xuất hiện sau cánh cửa khép hờ, nhanh nhẹn ném lựu đạn vào giữa đám Zombie còn đang “dùng bữa”.
“Ầm—-!”
Thịt vụn cùng máu tươi đồng thời rơi đầy đất, trải một tầng thật dày trên mặt đất. Mùi hôi thối dày đặc tràn ngập khoang mũi. Thậm chí cô còn quên mất thét chói tai.
– Không tệ, được 17 điểm tích lũy, có khả năng trở về chữa trị thân thể rồi. – Người đàn ông bị gọi là “Tam Mao” thô tục cười hai tiếng, liếm đôi môi hơi trắng bệch.
– Trò chơi “Left 4 Dead” này không cho phép người chơi ở lại một nơi quá lâu. Nếu không sẽ có một lượng lớn Zombie tấn công. Giờ chúng ta cần làm là không ngừng tìm nơi trốn, vượt qua 5 giờ. Chỉ cần cẩn thận tránh đi Tank hoặc Witch, chúng ta có xác suất sống sót rất cao! – Người đàn ông gật đầu, đùa nghịch khẩu súng tinh mỹ trên tay, cười lạnh nhìn nhóm ba lính mới biểu tình đờ đẫn – Có thấy gì không? Đó chính là số phận cuối cùng của chúng mày!
– Nếu không muốn chết thì qua bên kia chọn vũ khí, đi theo bọn tao. Trên đường không được gây rối, tất cả phải nghe tao chỉ huy. Muốn chết thì ngay lập tức nhảy lầu cho tao. Tao cam đoan đó là kiểu chết hạnh phúc nhất!
Tuy rằng biết nghe Người Từng Trải chỉ huy là lựa chọn sáng suốt nhất, nhưng Mặc Ly vẫn mang theo địch ý cùng phản cảm đối với người đàn ông vẫn luôn khinh thường bản thân mình này. Cho dù cô biết thể chất của cô thực sự khiến người ta thất vọng cỡ nào.
– Đúng rồi, tên tao là Triệu Đông. Tên vừa ném bom là Tam Mao. Ông chú này là Địch Khải. Ba người báo tên tuổi, nếu có sở trường cũng báo luôn.
– Tên tôi là Vương Giai Tuệ, sinh viên đại học năm nhất, là sinh viên khoa thể thao, chạy 5 giờ không thành vấn đề! – Cô gái tỉnh lại đầu tiên cười hì hì giới thiệu, phảng phất không bị ảnh hưởng từ cái chết của gã bụng bia.
– La Địch, La trong La Quán Trung, Địch trong Edison (Y Địch Sâm), học sinh lớp 11. Không ngờ online cũng kích thích như vậy. Sở trường ư? Chơi game có được không? – La Địch tái mặt gãi đầu. Vừa rồi Zombie gầm rú cùng thịt nát đầy đất khiến cậu bị kích thích không nhỏ.
Cuối cùng ánh mắt mọi người tập trung tại người Mặc Ly, đang không ngừng cắn môi. Mặc Ly cười đạm, cố gắng làm cho giọng nói của mình không run rẩy quá mức.
– Mặc Ly, Mặc trong thủy mặc, Ly trong ly biệt. Cũng là sinh viên đại học năm nhất. Sở trường… Thích xem phim Zombie có được không?
Triệu Đông cười lạnh một tiếng, không thèm nói thêm. Nhưng Mặc Ly có cảm giác dường như hắn đã muốn bỏ rơi cô.
Không sao cả. Mặc Ly nắm tay, móng tay đâm vào da thịt. Thái độ của Triệu Đông ngược lại khiến cô tỉnh táo hơn.
Cô sẽ sống sót! Nghiêm túc sống sót hơn bất kỳ ai!