Mạt Thế Tái Khởi Động

Chương 33: Chương 33

Mới vừa mở cửa, một thân thể mềm mại đã nhào ngay vào lòng anh.

Nét lạnh lùng trên gương mặt Lâm Siêu lập tức ấm lên đôi chút, có vẻ hơi dịu dàng, anh mỉm cười nói: “Đừng lo lắng, em sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

“Ừm!” Lâm Thi Vũ nằm trong lòng anh, gật đầu một cái thật mạnh, không rõ là đồng tình với câu này hay là mong câu này luôn luôn linh nghiệm.

Lâm Siêu ngẩng đầu nhìn Phạm Hương Ngữ trong phòng, sắc mặt lại lạnh lùng trở lại, nói: “Trong khoảng thời gian này có làm chuyện ngu ngốc gì không vậy?”

Chuyện ngu ngốc...

Phạm Hương Ngữ thầm rơi lệ trong lòng, quả nhiên người đàn ông này đã tính sẵn rồi.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1.

Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia

2.

Ái Thật Lâu Bằng Hữu

3.

Cuộc Sống Mỗi Người

4.

Thành Phố Của Những Cơn Mưa Vô Tận

=====================================

Lâm Thi Vũ ngẩng đầu, cười nói: “Cô ấy rất ngoan.”

Nghe Lâm Thi Vũ nói vậy, Phạm Hương Ngữ lập tức thở phào nhẹ nhõm, gật đầu lia lịa: “Ừm ừm, tôi rất tốt với chị gái anh mà, tối qua có một đám xác thối tới, tôi đã đuổi đi hết, đúng không chị Tiểu Vũ?”

Lâm Thi Vũ liếc cô ta một cái tỏ ý cảnh cáo, ra hiệu cô ta đừng nói quá lời rán sành ra mỡ.

Phạm Hương Ngữ lập tức ngượng ngùng im lặng.

Lâm Siêu vào phòng ngồi xuống ghế sô pha, móc con quái vật cỏ trong túi ra, con quái vật cỏ đã thoi thóp rồi, Lâm Siêu nhỏ cho nó vài giọt nước, lá xanh xỉn màu trên thân nó lập tức trở nên xanh biếc, hơi giãn ra một chút, khôi phục một ít sức sống.

“Thực vật biết cử động?” Lâm Thi Vũ và Phạm Hương Ngữ ngạc nhiên vây quanh xem.

Lâm Siêu gật đầu nói: “Đây là biến dị quái vật hệ thực vật, cực kỳ hiếm thấy, thân thể của nó rất bổ, nếu bị vết thương nhỏ thì ăn một chiếc lá của nó là có thể chữa lành.”

“Thần kỳ vậy sao!” Lâm Thi Vũ lập tức đẩy kính mắt, xích lại gần dây leo của quái vật cỏ, móc một chiếc kính lúp ra quan sát.

“Nếu trúng độc thì nó có chữa được không?” Phạm Hương Ngữ xoay tròng mắt hỏi.

Lâm Siêu lườm cô ta một cái, nói: “Cô thử xem.”

“Thế, thì thôi vậy.” Phạm Hương Ngữ hậm hực nói.

Lâm Thi Vũ tò mò hỏi: “Em định nuôi nó à?”

Lâm Siêu lắc đầu, nói: “Chờ em tìm được công cụ, em sẽ ăn sạch nó, ăn nó có thể tăng cương được một chút sức mạnh.”

Vù! Con quái vật cỏ đang nằm cực kỳ yếu ớt trong lòng bàn tay anh bỗng co chặt lại, dây leo xúc tua run nhè nhẹ, dường như bị dọa sợ.

Lâm Thi Vũ bật cười nói: “Không ngờ nó hiểu được chúng ta nói gì, thật khó tin.”

Lâm Siêu bình tĩnh nói: “Chứng tỏ nó từng ăn thịt người.”

Lâm Thi Vũ bỗng chốc không cười nổi nữa, chị gật đầu thật mạnh: “Vậy phải ăn sạch nó.”

Con quái vật cỏ co chặt hơn nữa, thân mình run lẩy bẩy.

Phạm Hương Ngữ bỗng nhiên ngẩn ra, cô ta chần chờ nói: “Vừa rồi hình như tôi cảm nhận được sóng điện sinh học của nó, nó đang cầu xin anh.”

“Sóng điện sinh học của sinh mệnh thực vật mà cô cũng cảm ứng được à?” Lâm Siêu hơi kinh ngạc.

Phạm Hương Ngữ tươi cười ra mặt, nói: “Mặc dù có phần khó khăn, tiếp thu không được chuẩn xác cho lắm nhưng tôi có thể hiểu được thông tin đại khái, nó nói chỉ cần cho nó đất, nó có thể mọc ra trái cây, cho anh số trái cây đó.”

Lâm Siêu gật đầu nói: “Tôi biết, quả của nó gọi là “quả sinh mệnh”, mặc dù có giá trị rất lớn nhưng thời gian sinh trưởng quá lâu, hơn nữa chúng ta không có đất đặc biệt để nuôi nhốt, hai người cũng không thể canh chừng nó 24/24.

Một khi mọi người lơ là, nó sẽ lập tức bỏ chạy.”

Phạm Hương Ngữ hơi ngẩn ra, cô ta phải nói chuyện với quái vật cỏ mới biết được những điều này còn rõ ràng, Lâm Siêu không thể nói chuyện với nó nhưng còn hiểu rõ hơn cả cô ta, rốt cuộc là có gì anh ta không biết không? Trong lòng cô ta rất kiêng dè Lâm Siêu, cẩn thận nhìn anh một hồi rồi chần chừ hỏi: “Nếu tôi có thể kiểm soát nó thì có tính là lập công không?”

Lâm Siêu sững sờ: “Cô có thể kiểm soát nó à?”

Phạm Hương Ngữ gật đầu thật mạnh, nói: “Vừa rồi tôi có thử một chút, mặc dù không thể khống chế hoàn toàn như xác thối nhưng có thể làm nhiễu sóng điện sinh học của nó khiến nó rơi vào hôn mê.”

Mắt Lâm Siêu sáng lên, chuyện mổ gà lấy trứng quả là rất ngu ngốc, nếu có thể nuôi nó thì đương nhiên là có lợi hơn ăn thịt nó!

“Được, vậy giao cho cô làm!” Lâm Siêu đưa con quái vật cỏ yếu ớt trong tay cho cô ta, tâm trạng rất vui vẻ, nói: “Để khen thưởng, tôi có thể đồng ý một yêu cầu không quá đáng của cô, cô muốn gì?”

Phạm Hương Ngữ mừng thầm, vội vàng nói: “Tôi muốn tiến hóa!”

Lâm Siêu không chút nghĩ ngợi, lắc đầu ngay, nói: “Tạm thời không được.”

Phạm Hương Ngữ cũng không để tâm, cô ta hoàn toàn không trông mong Lâm Siêu đồng ý yêu cầu này, đây chỉ là mồi nhử thôi, cô ta lập tức nói ra nguyện vọng chân chính, nói: “Vậy cho tôi mười con xác thối, phải là xác thối đặc biệt đã tiến hóa!”

Lâm Siêu sờ cằm, nói: “Tôi rất vội, không rảnh bắt xác thối giúp cô, cho dù bắt được thì tôi cũng để tôi dùng, có điều tôi có thể cho phép cô có mười con xác thối đặc biệt, còn tự cô nghĩ cách đi bắt nhé.”

Phạm Hương Ngữ rất mừng nói: “Được!”

Có mười con xác thối đặc biệt thì thực lực tổng hợp của cô ta sẽ tăng gấp hai, ba lần, mặc dù 10 con xác thối đặc biệt không thể đánh đổ sự thống trị của Lâm Siêu với cô ta nhưng đây chỉ là bước đầu tiên của kế hoạch, có 10 con xác thối đặc biệt rồi, cô ta có thể lén lút bồi dưỡng sức mạnh của mình.

Đợi góp nhặt tới một trình độ nhất định thì tới lúc đó cô ta sẽ trở thành chủ!

Nghĩ tới chuyện này, trong lòng cô ta lập tức đắc ý.

Tít tít!

Đúng lúc này, cổ tay Lâm Siêu vang lên âm báo điện tử.

Lâm Siêu ngẩn ra một lát, máy dò sinh vật trên cổ tay anh đang rung nhè nhẹ, trên màn hình xuất hiện một chấm nhỏ màu đỏ, dựa vào phương hướng trên trục tọa độ trên màn hình, chấm nhỏ đỏ này ở phía dưới, bên tay trái, cách chỗ này khá gần.

“Có xác thối đặc biệt à?” Lâm Siêu không ngờ mình vừa về đã gặp ngay phải xác thối đặc biệt, anh đứng ngay dậy, dặn dò Lâm Thi Vũ mấy câu, sau đó ra khỏi nhà, dẫn theo chó hoàng kim đi xuống dưới tầng.

Gâu gâu!

Chó hoàng kim vừa xuống tới dưới tầng, lập tức sủa inh ỏi về phía một chiếc xe cháy rụi cách họ không xa.

Lâm Siêu nhìn về hướng đó thấy có một con xác thối chầm chậm đi ra từ đằng sau xe, cái cổ nghiêng nghiêng vặn vẹo, mắt trắng dã, máu thịt thối gần như sắp bong ra thành tảng, dựa vào trang phục thì chắc là một người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi, trên cà vạt âu phục có dính một đám máu lớn đã khô cong.

Con xác thối này trông thấy Lâm Siêu xong lập tức gào lên lao tới, tốc độ nhanh đến giật mình, mấy chục mét nó chỉ chạy hết chưa đầy hai giây đã tới nơi.

Grào!

Xác thối trung niên há miệng gào lên, nước bọt trên răng nanh tóe lên chớp điện “xèo xèo”.

“Xác thối hệ điện?” Lâm Siêu chợt nghĩ, lập tức sẵn sàng tấn công.

Với anh hiện tại thì xác thối đặc biệt chỉ có thể chất mạnh gấp 5 lần hoàn toàn không có gì đáng chú ý, chỉ dựa vào thể chất cơ bản anh đã có thể hạ đo ván nó.

Ầm!

Tung ra một quyền.

Nắm đấm như cây búa sắt, nện thật mạnh vào mặt con xác thối, thịt rữa trên mặt nó bong mất một tảng to, lộ ra xương mặt trắng hếu.

Sức mạnh của cú đấm này không đánh rụng đầu nó nhưng cũng làm người nó rung lên ngả ngửa về phía sau, Lâm Siêu bước một bước, nện một quyền vào cổ họng nó!

Phịch!

Thịt thối ở phần cổ như đống bùn bị đánh trúng, bắn tung tóe ra khắp nơi, xương cổ bị đấm gãy, cái đầu của người trung niên xác thối văng ra ngoài.

Lâm Siêu rút dao găm ra, nhanh chóng mổ phanh ngực nó.

Ở chỗ trái tim, có một viên tinh thể màu xanh da trời nhạt lẫn trong đống thịt, giống như một viên đá quý đẹp..