Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

Chương 195: Nhìn phòng ở của chúng ta…

Editor: Ken Le

Beta: Rosaline

Tang thi ăn tinh hạch là tin tức không biết thật giả, nhưng nhớ rõ lúc trước có biến dị thực vật bên ngoài căn cứ nên mọi người phỏng đoán, cho dù đám tang thi không đào tinh hạch đồng loại để ăn thì cũng khó nói biến dị thực vật mai phục bên ngoài căn cứ không thừa dịp loạn đào tinh hạch.

Lại thêm mọi người trước khi về tới căn cứ đã gặp biến dị thực vật lớn kia… Nghe nói cây thực đó đột nhiên xuất hiện, ngày hôm trước bỗng có người cảm thấy mặt đất rung chuyển, qua ngày hôm sau phát hiện trên đường cao tốc hướng Nam xuất hiện một cây biến dị lớn.

Bây giờ, cây thực vật này lại biến mất thần bí, mọi người đều bàn tán xôn xao phỏng đoán có phải cây thực vật đó lén lút lẩn trốn dưới đất hay không? Hoặc là đã rời đi chỗ khác.

Những người biết chuyện không ai nói gì, bởi vì mặc dù bọn họ thấy cây biến bị kia lảo đảo lăn đi, nhưng lại không biết vì sao nó lại đi…

Người trong căn cứ rất có hứng thú với đội ngũ toàn là dị năng giả cấp ba bọn họ, liền lần lượt đến hỏi thăm bọn họ làm sao thăng cấp nhanh như vậy?

Vì thế mọi người lại lấy cách làm này đổi lấy một tin tức khác – “Ngươi là nói, trong căn cứ có người đã hấp thu ít nhất mấy vạn tinh hạch cấp một, cấp hai, nhưng vẫn không thể thăng lên cấp ba?” Diêm Tân kinh ngạc nhìn về phía Hạ Tử Trọng, Hạ Tử Trọng cũng đầy mặt buồn bực tỏ vẻ khó hiểu, rõ ràng hấp thu nhiều như vậy, tại sao lại không thăng?

Dọc theo đường đi, sau khi mỗi người kích phát dị năng đều được tính toán, hấp thụ khoảng 500 viên tinh hạch cấp một sẽ thăng lên cấp hai, sau đó hấp thu chừng 5000 viên cấp một, hoặc hai ba trăm viên cấp hai cùng hệ thì có thể thăng lên cấp ba, còn muốn lên cấp bốn thì trước mắt chưa biết được. Theo dự đoán thì hấp thu khoảng một hai vạn tinh hạch cấp một có lẽ sẽ có tác dụng, người này hấp thu tinh hạch nhiều như vậy sao lại không có phản ứng gì?

“Đúng vậy, nghe nói bây giờ những người đó vẫn luôn thu mua tinh hạch, nhưng vẫn không thăng lên được. Hơn nữa quan trọng là – bọn họ cho dù trong tay có tinh hạch cấp ba cũng không hấp thu được! Chỉ có thể hấp thu tinh hạch cùng hệ, hoặc cấp thấp!” Tiểu binh phụ trách thăm dò tin tức xòe tay: “Chúng ta hình như chưa gặp vấn đề này?”

Mọi người sau khi nghe đều hai mặt nhìn nhau, khi bọn họ thăng cấp đều rất đơn giản, sau khi hấp thu tinh hạch đến một lúc nhất định sẽ có cảm giác muốn “Thăng cấp”, đến lúc đó cầm tinh hạch cấp ba đồng hệ đã chuẩn bị trước hấp thu một chút liền qua. Đương nhiên, cũng có người ngẫu nhiên sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tỷ như vài người của bộ hậu cần phải thử hai, ba lần, tiêu phí hai ba viên tinh hạch cấp ba mới có thể thành công.

Duẫn Đông bỗng nhiên đẩy mắt kính nói: “Mấy người không thể thăng cấp dị năng có phải lúc bình thường không ra khỏi căn cứ hay không, dựa vào vật tư trong tay cùng nhân mạch trong căn cứ thu thập tinh hạch thăng cấp?”

Tiểu binh há miệng, nghiêng đầu tự hỏi một chút: “Có lẽ đi? Tôi nghe nói đa số đều là lão đại có thế lực, trong đó có một thế lực thật ra là quân đội của căn cứ, lúc trước làm công tác văn chức, lúc căn cứ gặp chuyện không may thượng cấp của hắn bỏ chạy sau đó hắn mới thượng vị.”

Khóe miệng Duẫn Đông cong lên đầy châm chọc: “Ta nghĩ là, người bình thường có kinh nghiệm chiến đấu càng ít, lại càng khó thăng cấp.” Nói xong, ánh mắt thông qua mắt kính khiến người ta sợ hãi nhìn về phía mấy người của bộ hậu cần khó khăn lắm mới thăng lên được cấp ba: “Bình thường, người càng ít dùng dị năng chiến đấu, chỉ sợ càng khó thăng lên cấp ba.”

Cho nên bọn ta tuy rằng dùng súng, vũ khí đánh tang thi, nhưng dùng dị năng chiến đấu cùng rèn luyện quá ít nên mỗi lần cho dù chuẩn bị tốt mấy tinh hạch cao cấp cùng hệ, có thể thăng cấp hay không cũng do vận may sao?

Mấy người bức bách tiêu phí hai viên tinh hạch cấp hai, hai mắt đẫm lệ uông uông cắn tay.

“Cũng có khả năng này.” Diêm Tân đồng ý với quan điểm của Duẫn Đông: “Có lẽ đây là quy tắc đào thải của thế giới bây giờ.” Có lẽ thế giới này chỉ chấp nhận những người cường đại bằng chính sức lực của mình, những người này có thể càng cường đại, mấy người chỉ dựa vào ưu thế gia đình mà không phải tự thân vận động thì không thể vượt qua.

Điều này, đối với loại người luôn ở bên ngoài chém giết như bọn họ mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt.

“Chỉ có chiến đấu bên ngoài mới có thể nhanh chóng thăng cấp.” Duẫn Đông hai tay mở ra, trên mặt mang theo tươi cười không có hảo ý nói với mấy người đang vây quanh: “Mọi người sau này có gặp ai hỏi thăm thăng cấp như thế nào thì không cần khách khí, trực tiếp nói ra số lượng cùng cấp tinh hạch cần để thăng cấp, đương nhiên, dùng tin tức tốt nhất này đổi về một ít chuyện chúng ta cần hỏi thăm, rất có giá trị tin tức.”

Dù sao có nói ra thì một vài tên ỷ thế hiếp người cũng không có biện pháp thăng cấp, bọn họ đương nhiên không cần lo lắng.

Chuyện này sau khi nói xong Diêm Tân liền dặn Duẫn Đông: “Ngày mai ngươi mang hai người đi nhà máy của bọn họ, nghe nói bọn họ đã tìm ra nguyên vật liệu có thể thay thế cho bao của vũ trụ thực phẩm, nhớ kỹ mấy cái đó, sau khi trở về chúng ta cũng sẽ bận rộn.”

“Không thành vấn đề.” Duẫn Đông đẩy đẩy mắt kính, khẽ gật đầu.

Căn cứ đã tìm ra bao thay thế cho bao thực phẩm trước tận thế, có thể bắt đầu đưa vào sản xuất. Nghe nói chiếc xe tải của Tống gia không đợi lái tới nhà Tống gia đã biến mất không thấy tăm hơi. Cuối dùng là do nhà nào làm, mặc dù có chút tiếng gió, nhưng không có ai nói đến, Diêm Tân cũng làm bộ như không biết.

Cha con Tống gia gần đây không có bất cứ tin tức nào truyền ra, tựa hồ như cùng chiếc xe biến mất, ngược lại thế lực nguyên bản thuộc về Tống gia hôm nay đang tích cực tiếp xúc ngầm với Diêm Tân.

Hai người Hạ Tử Trọng giúp kiến tạo tân cứ điểm, cũng không để ý tới chuyện Diêm Tân chuẩn bị làm. Bọn Diêm Tân tựa hồ cũng rõ ràng, hai người này tuy giá trị vũ lực rất cao nhưng bản thân lại hoàn toàn không có bất cứ dã tâm, vô luận là lúc trước hay bây giờ đều không chớp mắt chỉ yên lặng cùng người khác hợp tác, chỉ cần cho hai người họ đúng thời gian, đúng số lượng, như vậy nhiệm vụ giao cho hai người họ đều sẽ hoàn thành một cách hoàn mỹ.

Đây là hai thanh đao vô cùng sắc bén, hơn nữa lại là hai thanh đao hoàn toàn không cần hắn nghĩ biện pháp mài dủa, cho nên Diêm Tân vui vẻ để bọn họ thoải mái tự tại làm chuyện bọn họ muốn làm, chỉ cần đôi lúc dùng khí thế của bọn họ nhưng không không lấn áp của mình là được, bình thường bọn họ cho dù ngày nào cũng ngủ đến mặt trời lên cao hắn cũng sẽ không nói gì.

Vì thế, hai người sau khi hoàn thành công việc thì thoải mái đi ra ngoài, đến biệt thự của bọn họ tìm hiểu tình huống – nhà của bọn họ khác với những người còn lại, ít nhất trên danh nghĩa nó thuộc về Hạ Tử Trọng, hơn nữa là từ trước tận thế… Khụ khụ, được rồi, là lúc vừa tận thế đã thuộc về Hạ Tử Trọng trên danh nghĩa, nhưng cũng không thể tiện nghi người khác như vậy!

Hai người lấy ra kỵ sĩ mười lăm nhà mình – xe này đã lâu không xài, lúc mới lên Hạ Tử Trọng thậm chí còn không quen tay. Tóm lại, lấy xe ra, chạy đến cổng biệt thự nhà hắn, vài người canh giữ ở tầng một của biệt thự liền lảo đảo bò lết chạy lên lầu hai, kéo lão đại nhà mình đang ngủ ngon trên giường xuống.

Chiếc kỵ sĩ mười lăm trước khi bọn Hạ Tử Trọng ra khỏi căn cứ cũng đã nổi danh, phàm là người có tin tức linh thông đều biết xe này cùng biệt thự này là thuộc về cùng một chủ nhân. Một vài đội ngũ đã theo dõi hai căn biệt thự này khi họ rời đi căn cứ làm nhiệm vụ, đừng nói là xe, ngay cả những thứ khác cũng chưa thấy qua! Trời biết bọn họ đem xe giấu ở nơi nào? Hay là nói không gian dị năng giả nào lại lớn như vậy? Có thể chứa nhiều xe như vậy?

Xe của Hạ Tử Trọng cùng xe của Quách Binh sau khi ở thương trường mới chính thức lấy ra. Mấy xe kia tuy rằng bọn họ ngồi đủ, nhưng dù sao mấy chiếc xe này cũng rắn chắc an toàn hơn, ngoài ra còn rất thoải mái, Diêm Tân sau khi biết cũng không lấy việc công làm việc tư chiếm mấy chiếc xe này, mà là ngầm thừa nhận như trước để Quách Binh điều khiển, chỉ là lúc cần thì để đội ngũ mượn dùng.

Hiện tại, nhóm người Diêm Tân dẫn dắt còn chưa đặt tên, nhưng trong căn cứ hầu như ai cũng biết bọn họ. Trong miệng bọn họ đều gọi nhóm này thành “Đội ngũ đó”. Nghe như tên chương trình “WWHO” vậy, khiến bọn Quách Binh nghe xong đều không biết nói gì.

Hôm nay chiếm lĩnh nhà của Hạ Tử Trọng là nhóm người của một tiểu thế lực, bọn họ không tham gia hội nghị mấy ngày trước, cũng chưa tận mắt nhìn thấy bọn người Hạ Tử Trọng. Sở dĩ bọn họ có thể ở trong biệt thự của Hạ Tử Trọng, hoàn toàn là vì xuống tay tương đối nhanh, ngôi biệt thự này cách xa bên ngoài, biệt thự càng sâu càng an toàn.

Hiện tại nghe nói người đến, đội trưởng tiểu đội nhanh chóng bò xuống lầu sau đó từ cửa sổ nhìn thấy chiếc xe việt dã cao lớn uy mãnh bên ngoài, trong lòng lại nổi lên sợ hãi, muốn xoay người quay lại trên lầu làm bộ như hắn không ở đây.

“Lão đại! Anh không thể không ra a!”

“Lão đại, căn cứ không phải đều bồi thường cho họ rồi sao? Chúng ta ở lại đây đâu có sao, sợ bọn họ làm quái gì?”

“Đúng vậy! Chúng ta không phải đã bồi thường rồi sao?” Đội trưởng vỗ ót, sống lưng thẳng tắp. Nhóm lãnh đạo đương nhiên không chịu thiệt, sau khi có được danh sách kí kết thì tự mình đến từng chỗ lấy đồ cùng vật tư, tiểu đội bọn họ cũng đã đưa ra.

Nhưng rốt cuộc mang tiếng chiếm đoạt thì trong lòng cũng không kiên định, mấy ngày nay vẫn lo lắng chuyện này, nên vừa nghe tin bọn Hạ Tử Trọng đến mới thất thố.

Cửa mở ra – khóa đã bị bạo lực phá hủy, nên chỉ có dây xích đơn giản.

Phương Hách nhìn thấy bên cạnh cửa khóa còn lưu lại một ít dấu vết bị phá hỏng, mày không khỏi nhăn lại, trong lòng càng khó chịu.

“Ách, hai vị tới là…” Lão đại tiểu đội biểu tình vặn vẹo nửa ngày, mới đứng hình mỉm cười kiểu “A dua nịnh hót”, có vẻ có chút lo lắng.

Hai người Hạ Tử Trọng đeo kính đen – hai người bọn họ sau khi bại lộ là dị năng giả cấp bốn trong đoàn xe thì dần dần không mang len nữa, sau khi trở lại căn cứ bởi vì mắt bọn họ khác với các dị năng giả cấp ba khác nên mới mang kính đen.

Mở cửa xuống xe, Hạ Tử Trọng ngước đầu nhìn về phía tường ngoài, cửa sổ trên lầu treo quần áo, nội y, trong lòng nhịn không được ghét bỏ: “Đến xem biệt thự của bọn ta.”

Lão đại sửng sốt, trên mặt tươi cười càng xấu hổ. Một người bên cạnh hắn vội vàng giải vây: “Căn cứ lúc trước cũng đã lấy vật tư của bọn ta, bây giờ biệt thự này là của…”

Hắn còn chưa nói xong liền bị Phương Hách đánh gãy: “Biệt thự này cũng không phải do bọn ta thuê, trước tận thế đã là của bọn ta.” Loại bất động sản tư nhân này cùng loại phòng ốc được thuê bằng lương thực cùng vật tư sau tận thế không giống nhau, thực chất phòng ốc vẫn thuộc về mọi người, bình thường chỉ cần giao nộp một ít phí dụng, cùng một ít phí quản lý. Căn cứ phân phối phòng ở cho người khác trên danh nghĩa là không cho phép họ lén lút cho thuê lại, nhưng Hạ Tử Trọng có cái gọi là bất động sản tư nhân lại có thể tùy ý cho thuê lại nhà của hắn.