Thiếu niên giống như được đại xá, hắn vội vàng khép lại y phục, đi về phía hậu viện để rời khỏi, giống như sau lưng có thú dữ, nước lũ, điều này khiến cho Tô Hòa phải nhíu đầu mày.
Không phải tự nguyên? Nguyên chủ cường bạo nam dân sao?
Chờ sau khi thiếu niên rời đi, thanh niên quỳ dưới đất đứng dậy, sau đó đứng bên người Tô Hòa.
Thanh niên mặc cả người khôi giáp màu vàng, dưới ánh đèn chập chờn, uy phong lẫm liệt, cương nghị, chính trực không thể xúc phạm.
Tô Hòa cũng chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua thanh niên, sau đó thu hồi ánh nhìn, cô thờ ơ sửa lại vạt áo.
Thừa dịp vị Quân hậu kia còn chưa tới, Tô Hòa bắt đầu tiếp thu kịch tình của vị diện này.
Chủ nhân của thân thể này tên là Thanh Châu, là Nữ Đế khai quốc của vương triều Cửu Châu.
Trước khi Cửu Châu thống nhất, Thanh Châu là thủ lĩnh của Vũ tộc.
Vũ tộc là bộ lạc mẫu hệ, địa vị của giống cái cao hơn giống đực, cho nên Thanh Châu mới là thủ lĩnh của bộ lạc này.
Có lời đồn Vũ tộc chính là tộc nhân của chiến thần Hồng Tựu ở thời thượng cổ, nhưng mà sau đó Thần tộc suy yếu, đời sau càng lúc càng không bằng đời trước.
Nhưng dù sao cũng là hậu duệ của chiến thần thượng cổ, Thanh Châu kế thừa hoàn toàn sự hung hãn, mạnh mẽ của tổ tông.
Lúc Yêu tộc càng ngày càng phồn thịnh, có ý đồ muốn xâm chiếm Cửu Châu, chiếm đoạt những bộ lạc khác, Thanh Châu dẫn theo tộc nhân của mình hăng hái đấu tranh.
Cô liên kết Vũ tộc, Cao Sơn tộc, Bàn Cổ tộc, sau đó đuổi Yêu tộc đi, thành lập vương triều Cửu Châu, trở thành Nữ Đế đầu tiên hoàn thành bá nghiệp thống nhất Cửu Châu kể từ sau khi Thần tộc suy yếu.
Có thể tưởng tượng được Thanh Châu rất lợi hại, khúc ca của thầy mo cũng tán tụng nàng là chiến thần sinh ra để ứng chiến của Cửu Châu.
Sau khi thành lập vương triều Cửu Châu, tộc nhân của Thanh Châu đổi từ Vũ tộc sang Thần tộc, cung điện nàng ở cũng gọi là Thần Vực.
Năm đó cũng bởi vì Thần tộc thượng cổ suy yếu, các tộc không có tính ngưỡng, mới để cho Yêu tộc dần dần cường đại, ngày càng lớn mạnh.
Cho nên Thanh Châu tự phong làm Thần, xây Thần miếu ở các tộc, khiến cho các tộc lấy nàng làm tín ngưỡng, dùng chuyện này để chống đỡ Yêu tộc lần nữa quay lại.
Đây chính là toàn bộ kịch tình của vị diện này.
Tô Hòa sau khi tiếp thu xong cũng không khỏi nhíu mày một cái, kịch tình hệ thống cung cấp cho cô, chính là giới thiệu sơ lược về bối cảnh của vị diện này.
Còn chuyện Thanh Châu muốn nghịch tập cái gì, cô lật lại trí nhớ trước kia, hoàn toàn không có.
Trừ giới thiệu bối cảnh, Thanh Châu chỉ để lại cho cô ba chỉ -- có thể sống!
Lời nhắn của Thanh Châu rất nhiều ý nghĩa, cái gì gọi là có thể sống?
Chẳng lẽ có người muốn giết nàng ấy?
Tô Hòa cũng hiểu được kịch tình, mạnh mẽ như Thanh Châu, ngàn năm trước là nàng ấy dùng tay không để giành được giang sơn Cửu Châu hôm nay.
Vu ca (bài hát ca ngợi của thầy mo) nói nàng ấy thuận chiến mà sống, ý chính là nói cô ấy sinh ra vì chiến tranh, đây là lời khen ngợi mạnh mẽ cho thực lực của nàng.
Nếu như bàn về đánh tay đôi, toàn bộ Cửu Châu không ai có thể đánh thắng được Thanh Châu.
Cùng lắm cũng chỉ là lúc chiến đấu với Yêu tộc, nàng ấy đấu với thủ lĩnh của Yêu tộc, bị thương một chút.
Nhưng đối phương lại bị nàng cắt mất đầu, bóp nát tim.
Thanh Châu có sức chiến đấu dũng mãnh như vậy, không thể nào có người giết nàng ấy được, trừ phi nàng bị chiến thuật biển người vây giết.
Nhưng mà Thanh Châu là Nữ Đế của Cửu Châu, nếu như nàng ấy thật sự chết theo cách đó, vậy khẳng định là có người phản bội.
Nghĩ tới đây Tô Hòa không khỏi nhìn thanh niên mặc giáp vàng kia một chút, người này tên là Uyên Liễm, là thị vệ thiếp thân của Thanh Châu, toàn bộ vệ binh ở Thần Vực là do hắn quản lý.
Tô Hòa đối với Uyên Liễm trước mặt, chỉ có sự nhận biết cơ bản nhất, biết hắn đến từ tộc Cao Sơn, là cận thần của Thanh Châu.
Còn việc Uyên Liễm làm sao tiến vào Thần Vực, tại sao lại có quyền cao chức trọng như vậy, Tô Hòa hoàn toàn không biết.
Ngày xưa sau khi Tô Hòa tiến vào vị diện, sẽ tự động tiếp thu toàn bộ trí nhớ của nguyên chủ.