[Mau Xuyên] Mạt Thế Chi Ta Là Đóa Kì Hoa

Chương 51: Ân oán tình thù (2)

" Châu Châu, em làm gì ở đây vậy?"

Bên ngoài Thánh tháp, thiếu nữ một thân bạch y đứng giữa rừng hoa nguyệt quý, tay ôm bó nguyệt quý trắng muốt, từng đóa hoa rung rinh trước gió trông vô cùng vui mắt, nàng nhìn như nữ thần bước xuống từ trên chín tầng trời.

Vạn Kì quay đầu, mái tóc đen bồng bềnh ánh lên sắc vàng của nắng, làn da trắng nõn oánh bạch như tản ra ánh sáng nhu hòa.

Vãn Chiêu nhìn thiếu nữ, anh gần như đã miễn dịch với vẻ bề ngoài của cô rồi. Anh kiên nhẫn nhắc lại câu hỏi của mình:" Em đang làm gì ở đây vậy?"

Vạn ì ôm bó nguyệt quý từ từ bước ra khỏi cánh đồng trồng hoa nguyệt quý của Thần điện, vừa đi vừa đáp:" Thánh quân bảo em đi hái hoa cho ông để ông tế Thần."

Nguyệt quý là loài hoa thần yêu thích nhất, đó là lý do trong thần điện lại có cả một cánh đồng trồng riêng mỗi nguyệt quý mà thôi.

Vãn Chiêu đưa tay đón lấy bó hoa trong tay Vạn Kì, cùng cô sóng vai đi về tế đàn Thần điện.

" Ngày mai em có rảnh không?" Vãn Chiêu đột nhiên đặt câu hỏi.

Vàn Kì gật đầu:" Em không bận gì cả."

Vãn Chiêu cùi xuống nhìn Vạn Kì, cô bé chỉ cao tới bụng anh. Gương mặt nhỏ nhắn luôn lạnh như tiền hôm nay dường như trở nên nhu hòa hẳn đi, hay tại góc nhìn của anh nhỉ? Có lẽ vậy, ngày thưởng chỉ có trước mặt Thánh quân cô ấy mới trở nên giống như một đứa trẻ.

Tự chìm đắm vào suy nghĩ của mình, Vãn Chiêu dần ngẩn cả người ra.

" A Chiêu, trước mặt anh là Thánh quân." Giọng nói không chứa chút cảm xúc nào của Vạn Kì vang lên ở phía trước khiến Vãn Chiêu giật mình hồi thần.

" Thánh quân!"

Nhìn phản ứng trì độn đến đang yêu của Vãn Chiêu, Vạn Kì máy móc nở nụ cười như đang diễn trò.

" Anh thật ngốc." Âm thanh mang theo giọng cười thanh thúy của Vạn Kì khiến Vãn Chiêu ngượng ngùng vô cùng, anh lại bị cô trêu chọc rồi.

Bận ngượng ngùng, Vãn Chiêu không chú ý tới đôi mắt vô cảm của Vạn Kì. 

Thực sự sự là... trống rỗng.

Chút ngượng ngùng qua đi, Vãn Chiêu quay lại chủ đề chính. Anh hỏi:" Cùng anh tới tinh linh tộc phân phát Thánh thủy được không?"

" được."

Trong kí ức của nguyên chủ, lần này cô ấy không đi vì phải tham gia tế lễ với Thành quân, đây cũng là lần đầu tiên Vãn Chiêu gặp cô Thánh nữ có thể nói là nữ chính kia.

...

Thời gian thấm thoát thoai đưa, chẳng mấy chốc đã tới ngày phân phát Thánh thủy.

" Châu Châu, em xong chưa?" Vãn Chiêu vận Thánh bào có đính không biết bao nhiêu trang sức tinh xảo quý giá, cả người sạch sẽ như trích tiên, toát lên khí chất thanh lãnh xuất trần khiến người ta không khỏi sinh lòng kính sợ.

Vạn Kì bình tĩnh để thị nữ quấn tầng tầng lớp lớp lụa là trang sức lên người, đáp vọng ra:" em còn lâu mới xong, anh cứ đi trước đi."

Vãn Chiêu không gọi nữa, anh đứng ở ngoài điện lẳng lặng chờ.

Trong điện, Vạn Kì nhìn chăm chú vào tấm gương được ngưng tụ bằng ma pháp quang hệ , qua đó quan sát người đang đứng ngoài điện bằng hình chiếu 3D hệ thống mới của cô cung cấp.

[ chị nhỏ, ta lấy được phần thưởng ở thế giới trước của chị từ tay anh Vũ Đồng rồi, chị xem này!] Âm thanh loli đáng yêu vang lên bên tai Vạn Kì.

Lần này là người thật.

Vạn Kì quay sang nhìn về phía bên cạnh, thị nữ đứng đờ ra như tượng, ngay cả Vãn Chiêu trên màn hình cũng không còn động đậy, chỉ có duy một thị nữ váy hồng vô cùng không ăn nhập với hoàn cảnh là còn di chuyển.

Khả năng của bé hệ thống này là "thời gian", đáng ra còn có cả "không gian" nữa cơ, thế nhưng hệ thống nào chẳng xuyên qua không gian được? Vì vậy khả năng này trực tiếp bị lãng quên.

Bé hệ thống một thân phấn y ôm quyển sách cổ xưa bìa ố vàng tản mát ra khí tức tang thương tiến đên bên người Vạn Kì, cười hì hì dâng quấn sách lên.

" hửm? Cái gì đây?" Vạn Kì đưa tay nhận lấy, nhìn bìa sách.

Sau đó cô quyết định giữ im lặng.

Bé hệ thống Lạc Lạc tò mò nghiêng đầu nhìn qua.

Mười ba đại tự rồng bay phượng múa lẳng lặng nằm trên bìa sách ố vàng.

Một ngàn không trăm lẻ một phương pháp tự bạo độc và lạ.

Lạc Lạc: "....."

" Thứ này tác dụng rất lớn đấy." Cầm sách, Vạn Kì vừa cất vào không gian tùy thân mà cô có được sau khi khế ước với Lạc Lạc vừa nói.

[ Tác dụng lớn?] Dùng để tự bạo chắc?

Vạn Kì xoa đầu Lạc Lạc, nhẹ nhàng đáp:" Về sau nhóc sẽ biết. Tiếp tục đi."

Dòng chảy thời gian bị lực lượng vô hình ngăn lại nay tiếp tục chuyển động.

" Được rồi." Không màng tới đám thị nữ đang vô cùng sùng bái kính cẩn trang điểm cho mình, Vạn Kì đứng lên cho lui họ.

Đồ trang sức thì toàn bạc với đá quý, trang phục thì năm mười lớp, lớp nào lớp nấy trắng tinh khôi, son môi phấn má đều là màu sáng, cô cảm thấy bản thân sắp bị đám người này biến thành mặt trời nhỏ của cả Thần điện mà phát sáng lấp lánh chiếu sáng cho muôn loài rồi đấy.