Editor: Lãnh Sam.
Mở máy tính, đánh một phần thanh minh, rồi sau đó truyền cho cấp dưới. Về việc thanh minh viết cái gì. Rất đơn giản. Là cô muốn cùng Hứa phụ đoạn tuyệt quan hệ cha con. Đến nỗi vì sao muốn làm như vậy, tin tưởng quần chúng ăn dưa đều có thể nhìn ra, là bởi vì sự kiện Hứa Thanh Thanh mà đối với cha ruột tuyệt vọng. Rốt cuộc, có người cha nào đối với con gái thân sinh một chút quan tâm cũng không có, ngược lại đi quan tâm cháu gái? Thậm chí, vì cháu gái, không màng đến sống chết của con gái ruột? Ách, đúng thật làm người thất vọng buồn lòng. Sau khi vì việc này lấy lại công đạo xong. Ngôn Linh ngước mắt nhìn lướt qua. Lúc đó, Phong Lâm đang đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn xem phong cảnh phía dưới. Từ góc độ của cô xem qua, hình dáng của hắn hoàn mỹ vô cùng, sườn mặt đẹp đến mức tinh xảo. Chỉ có biểu tình, hình như có chút hoảng hốt. Cô nhìn ra được, cảm xúc của hắn thực phức tạp thâm chí có chút rối rắm. A, văn phòng này trước kia hẳn là của hắn. Ngôn Linh tay chống cằm, khuỷu tay đặt ở trên mặt bàn, ánh mắt không chút để ý dừng ở trên người Phong Lâm. Phong Lâm nhìn phong cảnh, mà cô, đem cả cảnh cùng hắn thu vào đáy mắt. Bầu không khí trong văn phòng, phá lệ an tĩnh hòa hợp. Không biết qua bao lâu, Ngôn Linh lên tiếng đánh gãy phần yên tĩnh này. " Thời Thượng truyền thông thiếu vị phó tổng, anh có muốn thử một chút không?" Ừm, Cái này hẳn là có thể thêm độ hảo cảm. Âm thanh của cô thật nhu hòa, mơ hồ còn kèm theo vài phần ý ngọt. Phong Lâm quay đầu lại. Sắc mặt ôn hòa nhìn cô, " Nếu tôi nhớ không lầm, công ty đã có một vị phó tổng." Lời nói dối của Ngôn Linh bị vạch trần, cũng bất luận không có cái gì xấu hổ, ngược lại đúng lý hợp tình nói, " Tôi nói thiếu phó tổng, vậy chính là thiếu phó tổng." Công ty đều là của ta, ta thêm cái phó tổng thì như thế nào? Có ý kiến? Có ý kiến cũng nghẹn lại! Phong Lâm nghe vậy, ngũ quan tinh xảo tràn ngập ý cười nhàn nhạt. Hắn chậm rãi đi lên phía trước, " Tôi không nghĩ muốn làm phó tổng." Ngôn Linh giật mình, con ngươi xinh đẹp hiện lên một tia kinh ngạc, " Chẳng lẽ anh muốn đoạt vị trí của tôi?" "......" Có thể để cho hắn nói hết câu sao? Hắn muốn nói chính là...... " Anh muốn làm boss cũng không phải không được, chẳng qua......" Độ hảo cảm của anh còn không có tới 100. " Chẳng qua tôi cảm thấy bây giờ còn chưa quá thích hợp, chờ đến khi nào anh đối với tôi có hảo cảm, tôi......" Lại đem công ty cho anh. Nga, không đúng, còn phải hắc hóa. Cô ngước mắt, nghiêm trang nhìn hắn. " Anh nên từ bỏ ý nghĩ này đi, tôi đem công ty tặng người khác, cũng sẽ không cho anh!" Hắc hóa đi! Tôi chính là không cho anh! ...... Hệ thống vô lực phun tào. Mạch não của ký chủ...... Cô dùng loại phương pháp này làm hắn hắc hóa? Xác định không phải là làm độ hảo cảm của hắn giảm xuống sao? Vô cùng phiền muộn. Phong Lâm đối mặt với ánh mắt của cô, cười khẽ ra tiếng. " Cô hiểu lầm, tôi không phải muốn đoạt vị trí của cô, đến nỗi công ty, đưa cho ai cũng đều không sao cả, chỉ cần cô vui vẻ là được, tôi muốn nói chính là, tôi có thể hay không làm trợ lý đặc biệt cho cô, tùy thời chờ ở bên cạnh cô. Cứ như vậy, cho dù có người hoài nghi quan hệ của chúng ta, chỉ cần nói tôi là đặc trợ của cô." Ngôn Linh cái hiểu cái không, " Chúng ta là cái quan hệ gì?" Phong Lâm khóe miệng trừu trừu. Nhanh chóng đi về phía trước vài bước, trực tiếp đi đến bên người Ngôn Linh. Hắn duỗi tay xoay ghế dựa một chút, đẩy về phía sau, lưng ghế chống lại cái bàn, hắn nhanh chóng duỗi tay đem người trên ghế đối diện ở trước mắt mình. " Tôi đều là của em, em nói chúng ta có quan hệ gì? Hứa tổng, em không chịu trách nhiệm, là không tốt lắm đâu. Uổng cho tôi hy sinh thanh danh của mình, làm trợ lý đặc biệt cho em để dấu tai mắt mọi người. _____ Tác giả: Sách mới cầu che chở. Các thiên sứ nhớ khen ngợi năm sao cùng với đầu phiếu phiếu, moah moah~