Mẹ thiên tài,Con bác học

Chương 3: Tiểu thiếu gia lại phá phách rồi

Sau khi Dương Thiên Ý qua Úc, Dương Hạ Vũ sống tại Dương gia. Ngày ngày chẳng mấy khi ra ngoài mà chỉ ở trong phòng online trên một trang mạng do cậu bé thiết lập ra.

Ánh sáng xanh trắng của máy tính hắt lên khuôn mặt non nớt lạnh lùng của Tiểu Vũ,đôi môi nhỏ khẽ kéo lên thành một đường cong tuyệt đẹp,đôi mắt phản chiếu lại những dòng trên màn hình.

Vũ Vũ thiếu gia cập nhật trạng thái:

[ Mami nhà ta đi công tác rồi,mami bỏ ta lại ở nhà rồi! ]

Hacker mặt lỗ đã thích trạng thái của bạn

Răng cá mập đã thích trạng thái của bạn

....

Liên hoa Hacker đã thích trạng thái của bạn

Ông trùm: [ Tiểu Vũ Vũ, nhóc muốn mẹ về bên nhóc thì hack luôn máy tính của bên đối tác đi!]

Vũ Vũ thiếu gia: [ Người ta là trẻ con,người ta không biết hack, Ông trùm lo bán sắt vụn đi ]

Hacker mặt lỗ: [ Lão đại à,bớt chém cho chúng sinh nó sống ]

Ông trùm:[ Ha ha,lô hàng ta bán đi rồi. Còn phải cảm ơn Tiểu Vũ Vũ yêu dấu đã giúp sức ấy chứ]

Vũ Vũ thiếu gia:[ Có gì đâu #Ông trùm]

Vũ Vũ thiếu gia:[ Người ta là trẻ con,người ta không được phép cầm đao #Hacker mặt lỗ ]

Hacker mặt lỗ :[ Lão đại à,sống thật,sống thật!]

Vũ Vũ thiếu gia:[ sticker mặt cười ]

...

Thật ra thì trang web mà Tiểu Vũ tạo ra cũng tương tự những trang mạng xã hội khác,chỉ có điều là khác ở thành phần. Trang web chỉ bao gồm mấy tay hacker có hạng và cả buôn bán sắt vụn...ý lộn,là buôn bán vũ khí.

Tiểu Vũ kích ẩn trang web ấy đi, mở trang mạng nội bộ của tập đoàn Lãng Thăng tìm kiếm thông tin về đối tác của mami yêu dấu. Chẳng qua,khác với mấy trang nội bộ trước đây, trang nội bộ của Lãng Thăng có độ bảo mật cao, chứng tỏ người lập ra nó cũng không hề dễ đối phó tí nào. Khóe môi Tiểu Vũ khẽ nhếch lên thành một nụ cười lạnh lùng, mấy ngón tay lướt trên bàn phím,chỉ mất độ vài phút cậu nhóc thành công thâm nhập vào mạng nội bộ tập đoàn Lãng Thăng. Lúc đi qua đống tài liệu cậu tiện tay sửa vài thứ,không quên để lại vài con virus để làm quà.

** Tập đoàn Lãng Thăng,phòng chủ tịch **

Điện thoại của Tề Hạo liên tục nhấp nháy thông báo

Web nội bộ xuất hiện một ID lạ

Hệ thống nội bộ thông báo: bạn đã chỉnh sửa dữ liệu thành công

Hệ thống nội bộ thông báo: trang web của bạn đã có siêu virus,để bảo vệ dữ liệu,hãy diệt virus

Tề thiếu tứ nhìn mấy dòng thông báo, đôi mắt lạnh lùng bỗng trở nên âm trầm. Tay ngày càng siết chặt điện thoại,các khớp ngón tay nổi lên,nghe đâu đây vài tiếng răng rắc. Lúc điện thoại tưởng như đi đời thì có người gọi đến,hai chữ Lăng Nghiêu đập thẳng vào mắt Tề thiếu tứ,rất nhanh đã bắt máy:

-Nói!

[ Tề Hạo,cậu chết xó xỉnh nào vậy?Đã đắc tội với ai vậy? Cái ID đấy tôi không tra được,cũng không diệt được virus,cậu tự xử đi ] Đầu dây bên kia Lăng Nghiêu than khóc không ngừng.

-Vô dụng!

[ Mẹ kiếp,tôi không phải thánh,cứ giúp cậu giải quyết hacker mà không được đồng lương nào! ] Bị gọi là tên vô dụng,Lăng Nghiêu bật ra tiếng chửi thề.

-Ra là Lăng thiếu của tập đoàn Lăng thị không đủ tiền để ăn chơi hả?

Tề Hạo hừ lạnh một tiếng rồi hỏi lại,trong lời nói có một phần coi thường và ba phần dễu cợt.

[ Cậu còn biết tôi còn có Lăng thị à? Chuyện của tôi còn rất nhiều,cứ suốt ngày kêu tôi giải quyết nắm hacker cho cậu...]

-Nói nhiều? Tôi sẽ cho người gửi cậu đến Châu Phi đào than!

[ Shit! Cậu tự xử đi,lão tử mặc kệ!]

Nói xong, Lăng Nghiêu liền cúp máy.

Tề Hạo ném điện thoại sang một bên, đôi môi mím lại thành một đường thẳng,đôi mắt sâu thẳm không ẽo hỉ nộ ái lạc,tay với lấy laptop kéo về trước mặt. Bắt đầu quá trình diệt virus và xử lý hacker.

** Phòng của Tiểu Vũ **

Một tiếng ting vang lên,khuôn mặt lạnh lùng non nớt thoáng ngỡ ngàng. Không ngờ có người lại gỡ được virus và sửa dữ liệu mà cậu để lại nhanh như vậy. Một tia thích thú lướt qua mắt,cậu lại hack. Lại có tiếng ting vang lên sau đó. Lại hack. Tiếng ting lại vang lên. Hack hack hack. Liên tiếp ba tiếng ting vang lên ngay lập tức. Khóe môi khẽ cong lên thành một nụ cười,một tin nhắn hiện ra ngay trước mặt,về cơ bản là không có chỗ để đóng.

[ Chơi đủ chưa? Rốt cuộc thâm nhập mạng nội bộ của ta là có mục đích gì?]

Cậu rất nhanh nhắn lại một chữ:[Chơi]

[ Hiện tại ta không rảnh,muốn chơi để tối cùng chơi với cậu!]

Khóe môi được kéo lên cao hơn,Tiểu Vũ gõ lạch cạch vào bàn phím

[ Được!]

Song,cậu cũng không hack nữa,chỉ lẳng lặng vào tìm thông tin của Tề thiếu tứ. Khuôn mặt hiện ra trên góc màn hình,Tiểu Vũ khẽ nhíu mày,so với khuôn mặt này, Tiểu Vũ có đến 8-9/10 phần giống.

Tiểu Vũ đóng trang mạng nội bộ lại,quay lại trang web do mình tạo ra,tay lướt trên bàn phím

[ Liên hoa,ta triệu hoán ngươi]

Liên hoa Hacker:[ Lão đại có gì giao phó?]

Vũ Vũ thiếu gia:[ Đặt vé máy bay qua thành phố A nước Úc cho tôi ]

Liên hoa Hacker:[ Ok]