Mộng Giang Nam

Chương 1: Doãn Ninh Gia

Ba mươi năm về trước, Bắc Vương muốn hòa thân, ngỏ ý gã thiên chi kiêu nữ của bản thân cho Nam Đế Thiên Tuyền. Hoàng Đế Nam Triều thủy chung với Hoàng Hậu, trước giờ không nạp thêm phi tần chuyện này triều đình muôn dân ai cũng tỏ. Nam Bắc Triều trước giờ đối nghịch, Bắc Vương ngỏ ý muốn hòa thân là chuyện tốt, không thể từ chối. Nam Đế còn đang đau đầu không biết phải làm thế nào giữa thiên hạ và thê tử thì công chúa Thừa Khanh Yến lại quyết định muốn gả cho Doãn Ninh Hầu Doãn Ninh Hoài Khanh Bắc Trấn Vương Đại Tướng Quân.

Bắc Vương cũng không hề phản đối với lựa chọn của nữ nhi. Nên biết Doãn Ninh Hầu là một đại tướng quân anh dũng thiện chiến, đánh đâu thắng đó. Doãn Ninh Hầu một chân có thể giậm chao đảo cả Nam Triều. Là thân tính trung thành nhất của Hoàng Đế, lại không có hôn phối là phu quân trong mộng. Hoàng Đế Nam Triều lại càng mừng, y cùng Hoàng Hậu nhất mực thủy chung không muốn nạp thêm phi tần gì đó. Mà nghĩa đệ của y cũng đã gần ba mươi tuổi vẫn chưa có thê tử, nếu tác hợp được hôn sự này y có thể an lòng rồi.

Doãn Ninh Hầu trước giờ một lòng trung thành với Hoàng Đế. Giúp người đánh đông dẹp tây, nay chết mai sống. Không hề có tâm tư nghĩ đến việc thích một cô nương nào đó. Nhưng trước vẽ đẹp và tài trí của Thừa Khanh Yến cũng làm cho y động lòng, chấp nhận hôn sự để Hoàng Đế tứ hôn cho hai người. Nam Bắc Triều là hai quốc gia lớn, bây giờ liên hôn trước không thân sau cũng thân trong mười năm thiên hạ thái bình cũng chẳng có thiên tai muôn dân ấm no. Điều mà vị Vua nào cũng muốn đạt được.

Hoàng Đế Nam Triều bước lên ngôi vua bằng huyết vũ tinh phong, bằng xương máu con dân. Nên đối với giấc mộng cao xa dù có tướng tài trong tay, có binh lực hùng mạnh cũng không muốn thống nhất thiên hạ gì đó. Y chỉ muốn làm một hoàng đế tốt, con dân yên ấm là được. Người không phạm ta, ta không phạm người.

Mười năm trôi qua thiên hạ yên ả, nhưng đối với người ngoài lại là một hồi bão tố mưa sa. Doãn Ninh Hầu Phu Nhân vừa hạ sinh nhi nữ thứ ba. Doãn Ninh Hầu vui mừng khôn xiết, ở ngoài thao trường huấn luyện binh mã nhận được tinh thì cười lớn hét to đến mất cả vẻ nghiêm khắc thường ngày. Liên Hôn được mười năm, Doãn Ninh Hầu có hai tiểu hài tử đến nay đã bảy tuổi. Nay lại hạ sinh được một tiểu thư mới khiến Doãn Ninh Hầu kích động như vậy.

Nhưng niềm vui vừa tới thì bi kịch cũng nối gót theo sau. Thừa Khanh Yến yêu Doãn Ninh Hoài Khanh là thật. Nhưng liên hôn lại là một mục đích khác của Bắc Vương. Bắc Vương muốn nữ nhi dụ dỗ Doãn Ninh Hầu quy thuận mình, chỉ cần Doãn Ninh Hầu gật đầu chiếm lấy gian sơn Nam Triều chẳng còn là chuyện khó.

Trước ngày đầy tháng của Doãn Ninh Phù Hy tam tiểu thư, Doãn Ninh Hầu Phu Nhân ôm con quỳ gối trước phu quân thú nhận sự thật. Nàng yêu phu quân của mình, nhưng mẫu thân lại ở trong tay Bắc Vương, chữ hiếu nàng không thể không trọn chỉ mong được chết để giữ bản thân không làm điều trái với nghĩa phu thê.

Doãn Ninh Hầu không kịp ngăn cản thê tử đoạn mệnh, dòng máu nóng từ cổ nàng bắn ra rơi lên mặt y tanh nồng. Hài nữ được ôm ấp trong lòng của mẫu thân, cảm thấy mẫu thân ngày càng lạnh dần không còn ấm áp nữa thì ré lên khóc. Tiếng khóc dường như thấu thiên thấu địa, thê lương đến rùng mình. Doãn Ninh Hầu ôm lấy thê tử đầy máu dưới sàn, nước mắt đôi dòng tuôn ra mỗi một giọt mặn tanh như máu.

Nếu nàng chết ta cũng quyết không sống một mình, cầm lấy thanh kiếm nhuốm đầy máu đỏ trong tay thê tử. Doãn Ninh Hầu cũng đưa kiếm lên cổ, một nhát đoạn mệnh. Bách tính thiên hạ đã có Hoàng Đế, ta và nàng có nhau ở suối vàng. Máu tươi nóng hổi từ cổ bắn ra rơi lên mặt, rơi lên vải bọc lấy tiểu hài nữ dưới sàn đang khóc.

Tiếng đứa trẻ khóc đến đứt từng đoạn ruột, nhưng trước khi vào Doãn Ninh Hầu Phu Nhân đã đuổi hết người trong viện đi rồi. Nếu không nhờ linh cảm của hai ca ca cảm thấy bất an muốn tìm phụ mẫu, chắc nó sẽ khóc đến chết mới thôi. Hai ca ca đã bảy tuổi, thông minh hơn người. Vừa bước vào đã nhìn đã hiểu phụ mẫu đã qua đời, nhưng lại không biết những ẩn tình bên trong gào toáng lên tìm người vào cung báo với Hoàng Đế bá bá.

Trong phủ loạn hết cả lên, hai ca ca chỉ có thể lo dỗ dành muội muội thôi khóc nữa. Dù có tài giỏi tới đâu cũng không thể đứng ra giải quyết được gì. Khi hoàng đế đến, nhìn nghĩa đệ và phu nhân của y trường bào nhuốm máu cũng làm y bước lùi mấy bước tay chân run rẩy như không tin vào mắt mình. Hoàng Đế mang ba đứa trẻ vào trong cung để Hoàng Hậu chăm sóc, chiếu cáo thiên hạ Doãn Ninh Hầu gặp thích khách minh đao dễ tránh ám tiễn khó phòng nên đã hy sinh Doãn Ninh Hầu Phu Nhân cũng vong thân theo phu quân. Bản thân Hoàng Đế làm sao tin được có thích khách nào có thể giết được Doãn Ninh Hoài Khanh, nên cho người âm thầm điều tra cái chết của hai người.

Với Bắc Vương kế hoạch mười năm coi như công cóc, đành trút giận lên mẫu phi của Thừa Khanh Yến. Hay tin nữ nhi chết, bà cũng chẳng còn gì luyến tiếc. Bà sống tiếp cũng chỉ để dành quãng đời còn lại để hối hận về cái chết của nữ nhi mà thôi. Nhưng trước khi bà tự tử Bắc Vương đã kịp ngăn lại, cái chết cầu không được chính là kết cục của bà sau này...

Doãn Ninh Hầu đã chết, Bắc Vương làm sao bỏ qua cơ hội này. Viện cớ Công Chúa hòa thân chết một cách đáng ngờ, truy binh vấn tội Nam Triều Hoàng Đế. Nam Triều Hoàng Đế lại không phải đồ ngốc, sao không nhìn ra được ẩn tình bên trong? Điều tra rõ ngọn ngành, Thiên Tuyền Hoàng Đế tự thề với lòng nhất định phải chiếm được Bắc Triều, bắt sống Bắc Vương lấy máu của y rửa mộ cho nghĩa đệ.

Thiên Tuyền Hoàng Đế lên ngôi năm năm chính là soán ngôi đoạt vị giết cha giết anh. Phụ thân của y ham mê tửu sắc, nhân dân lầm than mới để Bắc Vương lấn lướt. Huynh trưởng là người bất tài, lại mộng xa không chịu hưởng vinh hoa phú quý là lại bắt người dân tòng quân đánh giặc. Cơm còn ăn không no, hỏi sao binh lính có thể cầm đao, cầm thương lên chiến trường?

Lúc này Doãn Ninh Hầu chỉ mới là một tên vô danh, được Nhị Hoàng Tử Thiên Tuyền chú ý tới trọng dụng. Với võ học hơn người và tài trí dụng binh, trở thành thân tính của Hoàng Tử. Sau này Nhị Hoàng Tử nói với y, muốn đoạt lại ngôi vua từ phụ thân và Thái Tử. Doãn Ninh Hầu chỉ hỏi y một câu: "Sau này người sẽ trở thành một minh quân chứ". Câu trả lời chỉ là một cái gật đầu, Doãn Ninh Hầu trên chiến trận cưỡi ngựa phía trước giết địch, đỡ đao kiếm cho Hoàng Đế y mới có thể thuận lợi đăng cơ. Năm Năm gió tanh mưa máu cuối cùng Thiên Tuyền Hoàng Tử trở thành Nam Đế, tên tiểu tốt ngày nào cũng trở thành Doãn Ninh Hầu - Bắc Trấn Vương Tướng Quân Doãn Ninh Hoài Khanh.

Không phụ lại câu hỏi lúc trước, trong vòng năm năm Nam Triều cải cách được một bước tiến mới. Bách tính không còn đói nữa, người người điều không nhớ tới người năm nào còn bị cho là phản thần tặc tử giết cha giết anh, người ta chỉ nhớ đến Nam Đế Thiên Tuyền và Doãn Ninh Hầu Doãn Ninh Hoài Khanh.

Nam Đế bên ngoài ôn nhu, nhã nhặn. Nhìn có vẽ y không thích đánh đánh giết giết, nhưng nếu người phạm ta một tất ta nhất quyết lấy lại hai tấc. Mạng của nghĩa đệ y nhất định bắt cả Bắc Triều trả.