Một Mình Tôi Chấp Hết

Chương 33: Chương 33

_ " Tâm Lan.

Em đi học bài đi Không thì đi luyện võ đi.

Để đồ ăn vào tủ lạnh lát nữa Vương An nguyên 5 cậu ấy tới giờ sẽ nấu đồ ăn tối.

Em đừng lo chuyện đó ".

Tiêu Nhã kỳ nhìn Vương Tâm Lan nói.

 

 

_" ừm.....!Em biết rồi ".

Vương Tâm Lan nói.

Tiêu Nhã kỳ gật đầu rồi nhìn 5 người Triệu Tử Long nói.

 

 

_" Tôi nói trước.

Tâm Lan là khách của tôi chứ không phải là người giúp việc trong nhà này.

Không ai được phép sai cô ấy làm việc.

Tâm Lan nếu 5 người sai em làm việc hoặc bắt ép em làm việc.

Thì 1 lần làm việc lấy 5 triệu em mới làm biết không.

Không thể làm không công cho 5 người bọn họ biết chưa.

Nếu bọn họ ăn hiếp em thì cho tôi biết ".

Tiêu Nhã kỳ nói.

 

 

_ " 1 lần 5 triệu.

Giáo sư Tiêu cô còn hơn ăn cướp nữa.....!".

Bạch Thiên Tuyệt nói.

 

 

_" Phải đó.

Cô xem chúng tôi là máy rút tiền tự động sao.....? ".

Lý Minh Triết nói.

Hàn Thần, Vương An nguyên, Triệu Tử Long nhìn chằm chằm vào Tiêu Nhã kỳ.

 

 

_" Hừ......!Không có tiền thì đừng sai em ấy làm.

5 người có quyền lựa chọn mà.

Tôi không có ép đúng không.

Quyết định vậy đi ".

Tiêu Nhã kỳ cười nói.

 

 

_" Giáo sư Tiêu.

Tôi phải đi quay MV ca nhạc mới rồi cho tôi miễn buổi chiều được không.

Cô cũng biết tôi là người của công chúng mà....!lịch trình của tôi rất bận.

Được không ".

Hàn Thần nhìn cô nói.

 

 

_" Được thôi.....!tôi làm người không phải là người không biết nói lý.....!miễn sai vặt cho cậu cũng được.

Nhưng cậu phải làm quảng cáo cho phòng khám nam khoa của tôi đầu tuần sau khai trương.

Trị các bệnh nam khoa.

Mà cậu sẽ làm người đại diện độc quyền cho phòng khám của tôi mới được ".

Tiêu Nhã kỳ đi lại Hàn Thần cười nói.

 

 

_" Cái gì.......".

5 người Hàn Thần, Vương An nguyên, Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết, Triệu Tử Long đều đồng thanh hét lên.

 

 

_" 5 người hét lớn như vậy làm gì.

Tôi lại không điếc.

Hàn Thần thế nào.

Tôi cho cậu hết ngày hôm nay suy nghĩ rồi nói cho tôi biết......!".

Tiêu Nhã kỳ cười nói.

Rồi nhìn sang cái răng chó đeo trên cổ Triệu Tử Long.

" đúng là trên người cậu ta có cái răng chó thật.

Không lẽ những lời ông Triệu Hoàng nói là thật sao.

Mà mặc kệ thật hay giả.

Giờ thời đại nào rồi còn hôn với chả ước.

Mà với ai cũng được lại với cái tên ôn dịch luôn chóng đối mình Triệu Tử Long này.

Có chết mình cũng không thèm nghe vụ sắp đặt này.

Nhìn tới nhìn lui cậu ta chẳng có chỗ nào tốt hết.

Chỉ được cái mạ ngoài đẹp trai, cơ bắp 6 múi ".

Tiêu Nhã kỳ thầm nói 1 câu.

 

 

_" Tiêu Nhã kỳ cô làm gì nhìn tôi bằng ánh mắt đó.....".

Triệu Tử Long thấy Tiêu Nhã kỳ cứ nhìn mình thì lên tiếng.

Trong lòng anh còn lo lắng bổ sung thêm một câu.

" Không lẽ cô ta biết mình lấy bàn chải đánh răng của cô ta đi chà toilet rồi sao.

Nhưng cô ta vừa về thì làm sao biết được ".

Triệu Tử Long thần hồn nhát thần tính mà suy nghĩ.

 

 

_" Hừ......Cậu có cái quái gì đáng để cho tôi nhìn cơ chứ.

Chỉ được cái mã bên ngoài là coi được còn nhân cách thì chẳng có chỗ nào tôi coi được 1 chút.

Cậu đó....Ỷ giàu có kiêu căng hống hách, ích kỷ nhỏ mọn, bệnh công tử.

Người như cậu cũng mong tôi để mắt tới.

Triệu Tử Long cậu quá coi thường tôi rồi ".

Tiêu Nhã kỳ chột dạ nói.

 

 

_ " Từ giờ trở đi mình phải làm đủ mọi cách để cho cậu ta thật ghét mình.

để khi lòi cái vụ hôn ước ra thì Triệu Tử Long nhất định không chịu.

Mình cũng không chịu hôn ước này mới được ".

Tiêu Nhã kỳ ánh mắt kiên định nghĩ thầm trong bụng 1 câu.

 

 

_" Tiêu Nhã kỳ.....!Cô...!Cô.....".

Triệu Tử Long tức quá chỉ tay vào Tiêu Nhã kỳ nói không nên lời.

 

 

_" Tử Long.....".

4 người Hàn Thần nhanh chóng kéo anh lại.

Rồi 4 người nhíu mày nhìn Tiêu Nhã kỳ.

Bọn họ đều thấy cô là lạ mà không biết lạ ở chỗ nào.

 

 

_" Hừ.....!Hàn Thần nhớ giao dịch của chúng ta đó.

Tối nay trả lời cho tôi....".

Tiêu Nhã kỳ nói rồi hiên ngang bước đi.

 

 

_ " Mấy cậu kéo tôi lại làm gì chứ.

Người kiếm chuyện trước là cô ta mà ".

Triệu Tử Long đẩy 4 người Vương An nguyên ra nói.

 

 

_" Nhịn cô ta đi.

3 tháng qua nhanh thôi.

Đến lúc đó chúng ta tìm cách đi chỉnh lại cô ta vậy....".

Bạch Thiên Tuyệt nói.

 

 

_" Phải đó.

Tử Long nhịn đi ".

3 người đều lên tiếng.

 

 

_" Hừ.....!người sai là cô ta mà 4 cậu kêu tôi nhịn cái gì chứ.

Hừ.....!Tôi muốn đi chà toilet ".

Nói rồi Triệu Tử Long bực tức bỏ đi vào nhà vệ sinh.

Giờ chỉ có lấy bàn chải của Tiêu Nhã kỳ đi chà nhà vệ sinh mới làm tan đi nỗi bực bội trong lòng của anh được.

 

 

_" Cậu ta bị điên rồi à.....!chà nhà vệ sinh đến nghiện rồi sao.

Lần đầu tiên tôi mới nghe nói dọn dẹp nhà vệ sinh cũng có thể làm người ta nghiện được đó ".

Vương An nguyên nói.

 

 

_" Mặc kệ cậu ấy đi....!chỉ cần không tìm Tiêu Nhã kỳ phiền phức là được ".

Lý Minh Triết nói.

 

 

_" Hàn Thần cậu đi quay MV đi trễ rồi ".

Vương An nguyên nói.

Hàn Thần nghe vậy gật đầu nhanh chóng bước đi.

Giờ cũng không có gì làm nên ai cũng lấy xe đi dạo phố 1 vòng.

 

 

_ " Hừ......!mình phải làm sao để cậu ta thật ghét mình đây.

Không thể nghe theo hôn ước nhảm nhí gì đó.

Mình cũng đâu phải Tiêu Nhã kỳ thật sự đâu.

Làm gì phải nghe theo chuyện đó cơ chứ ".

Tiêu Nhã kỳ ngồi tựa mình trên ghế suy tư.

Vừa mới ngồi suy tư không bao lâu thì Ông Diệp kết nối với cô.

 

 

_" Nhã kỳ.

Nhiệm vụ của con hoàn thành xuất sắc lắm......!".

Ông diệp cười nói.

 

 

_" Được xếp khen là con thấy vui rồi.

Không có nhiệm vụ mới nào sao sếp ".

Tiêu Nhã kỳ nói.

 

 

_" Nhiệm vụ lớn thì chưa có.

Chỉ có bạn của bác ở nước S đang điều tra 1 vụ buôn bán thuốc phiện.

Cháu thấy buồn chán thì nhận vài nhiệm vụ nhỏ nhỏ đỡ buồn cũng được ".

Ông Diệp cười nói.

 

 

_" Cũng được gửi cho cháu hồ sơ.

Cháu sẽ đi làm......!".

Tiêu Nhã kỳ gật đầu đồng ý.

 

 

_" Cháu thật giống ba cháu ở yên không được.

Lát nữa bác gửi cho cháu.

Nhưng cháu phải cẩn thận biết không.

Vì vụ án này cháu phải giả dạng người phụ nữ thường xuyên đi đến tiểu quan quán.

Tức là những chàng trai đẹp chuyên phục vụ cho mấy người phụ nữ thích của lạ.

Cháu làm khách hàng thường xuyên mới có thể điều tra được đường dây buôn bán thuốc phiện ở đó.

Cháu hiểu chưa ".

Ông Diệp lên tiếng nói.

 

 

_" Ok.

Cháu hiểu nhiệm vụ của cháu rồi.....!sếp gửi hồ sơ qua cho cháu đi.

Cháu xem hồ sơ xong sẽ quyết định ".

Tiêu Nhã kỳ cười nói rồi tắt máy.

Rồi đi ra ngoài đi vệ sinh.

 

 

_ Triệu Tử Long đang chà khí thế.

đem hết nỗi bực tức trong lòng đem ra xả hết.

Anh đang nhập tâm vừa chà vừa chửi nhỏ.

Anh còn chưa hay biết Tiêu Nhã kỳ đang đi xuống đâu.

 

 

_" Triệu Tử Long cậu đang làm gì đó.

Không phải cậu nói dọn dẹp nhà vệ sinh xong rồi sao.

Vậy cậu làm gì ở đây ".

Tiêu Nhã kỳ nheo mắt nhìn anh nói.

 

 

_" Á........!Tiêu Nhã kỳ.

Cô làm ơn đừng như bóng ma đột nhiên xuất hiện có được hay không.

Dễ làm người ta đột quỵ chết lắm đó ".

Triệu Tử Long bị giọng nói của Tiêu Nhã kỳ dọa đến nhảy dựng lên.

2 tay nhanh chóng đem dấu cái bàn chải đánh răng của Tiêu Nhã kỳ ra sau lưng.

Nó bị anh dùng sức chà đến không còn hình thù bình thường nữa rồi.

 

 

_" Triệu Tử Long có phải cậu đang làm chuyện gì trái với lương tâm phải không.

Tay của cậu dấu cái gì sau lưng.

Đưa ra đây cho tôi xem ".

Tiêu Nhã kỳ thấy Triệu Tử Long dấu cái gì đó thì nói.

 

 

_" Làm gì dấu cái gì chứ.

Tiêu Nhã kỳ cô lầm rồi.....".

Triệu Tử Long nói.

Trong lòng thầm than không ổn.

Nhanh chóng kéo lưng quần ra nhét bàn chải đánh răng của Tiêu Nhã kỳ vào cái mông của anh đem dấu đi.

 

 

_" Cậu đưa ra hay để tôi cưỡng chế lấy.....!".

Tiêu Nhã kỳ nheo mắt nguy hiểm nhìn Triệu Tử Long.

 

 

_ Triệu Tử Long dấu bàn chải đánh răng kỹ rồi mới nói.

" nè nhìn cho rõ.

Tay của tôi làm gì có cái gì đâu chứ.

Cô là đang nghi ngờ người có nhân phẩm tốt như tôi đó ".

 

 

_" Phải không.

Có cần tôi xét người cậu không......!cậu mà có nhân phẩm tốt thì làm gì ở đây bị tôi sai vặt chứ.

Ra ngoài tôi cần đi vệ sinh ".

Tiêu Nhã kỳ nói.

 

 

_" Chưa xong đâu.

cô ra ngoài đợi tôi 30 giây nữa là xong rồi.....".

Triệu Tử Long nhanh chóng nói.

Anh tính đuổi cô ra để cất lại bàn chải hủy chứng cứ.

Nhưng Tiêu Nhã kỳ làm gì cho anh làm như vậy.

 

 

_" Ra ngoài ".

Tiêu Nhã kỳ nhìn anh nói.

 

 

_" Đi thì đi.

Làm gì dữ vậy ".

Triệu Tử Long nói.

Rồi làm như bình thường bước qua Tiêu Nhã kỳ.

Có trời mới biết anh bị bàn chải đâm ngứa hết cái mông rồi.

Cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Nhã kỳ vẫn dõi theo.

Anh căn răng đi từng bước thật bình thường để cô không phát hiện ra điều gì.

 

 

_" Sao tướng đi của tên này hôm nay ngộ vậy.

Không biết lại bày trò gì nữa không biết.....!trực giác nói cho mình biết.

Tên này không tin tưởng được ".

Tiêu Nhã kỳ nói nhỏ 1 câu rồi đóng cửa lại.

cô quan sát 1 hồi cũng không thấy cái đáng nghi hết.

Hay do cô đa nghi.

 

 

_ Ở bên này Triệu Tử Long nhanh chóng lôi cái bàn chải ra rồi nhanh chóng ném cái bàn chải đánh răng của cô vào sọ rác.

" Mẹ kiếp cũng may không để cô ta bị phát hiện Nếu không mình hôm nay chết chắc.

Cũng tại mày cà tao ngứa muốn chết.

hừ......".

Ném nó đi anh nhanh chóng chạy đi tắm.

 

 

_ Tiêu Nhã kỳ về phòng thì xem xét hồ sơ 1 hồi lâu.

Thấy cũng trễ rồi cô đi xuống lầu.

Không Thấy ai ở nhà hết.

Cô lấy điện thoại ra gọi cho Vương An nguyên.

 

 

_" An nguyên cho cậu 10 phút.

Kêu hết nhóm người Bạch Thiên Tuyệt về nấu đồ ăn tối nhanh lên ".

Tiêu Nhã kỳ nói rồi cúp máy.

Rồi đi về phòng Triệu Tử Long.

Thấy anh đang ngủ cô đi lại nhìn anh.

 

 

_" Đúng là nam chính có khác không cần làm gì hết.

Chỉ cần ngủ thôi cũng đẹp như vậy.

Mắt này, mũi này, miệng này có cái nào mà không phải kiệt tác của tạo hóa đâu.

Tiêu Nhã kỳ mày lại bị sắc đẹp mê hoặc rồi ".

Thầm nghĩ 1 hơi cô đi lại vỗ lên cái mông của anh 1 cái.

 

 

_" Chát......".

1 tiếng tiếp xúc với da thịt vang lên rõ to.

 

 

_" Cô điên rồi hay sao.

Tại sao đánh người.

Không kiếm chuyện với tôi cô không chịu được sao ".

Triệu Tử Long ăn đau ngồi dậy nói còn chưa ai dám đánh vào mông của anh đâu.

 

 

_" Tôi đói rồi.

Dậy làm đồ ăn cho tôi nhanh lên.

Cho cậu 5 phút chuẩn bị đó.

Cậu lười biếng rồi xuống trễ biết tay tôi ".

Tiêu Nhã kỳ cười nói rồi đi ra.

Tay còn truyền cảm xúc lúc vỗ lên mông của anh làm Tiêu Nhã kỳ khẽ bật cười.

Thấy mình hơi biến thái nên cô thu lại nụ cười lại rồi lại bày ra phong thái uy nghiêm của 1 giáo sư nên có hiên ngang bước ra.

 

 

__" Tiêu Nhã kỳ......!".

Triệu Tử Long hét lên 1 câu.

Cái này là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng trong truyền thuyết đây sao.

" Rồi có 1 ngày tôi tính sổ hết cho cô.

Chờ đó Tiêu thúi ".

Anh nói 1 câu rồi ngồi dậy cả người tràn đầy sát khí..