Mùa Hạ Không Mưa.

Chương 8: Đợi ai đó bắt em ra pháp trường.

Do buổi tối thức khuya và sáng lại phải dậy sớm nên mới học bài được một xíu nó đã không cưỡng lại được mà lên giường ngủ đến tận 5h chiều. Đến lúc dậy thì đi tắm và vào ăn cơm thôi, mẹ đã dọn ra sẵn rồi.

Ngồi vào bàn học mà tự dưng nó lại lên cơn chán chẳng muốn học nữa. Thế thôi nó tự thưởng cho nó nửa tiếng lướt facebook 🤗🤗.

Linh đăng hình tụi nó đi trà sữa buổi sáng rồi nè, tận mấy trăm like, thích thế. Nó vào zoom từng tấm hình lên rồi tự cười thỏa mãn vì cảm thấy bản thân mình quá xinh đi chứ. Lướt xuống phần bình luận thì toàn người quen thôi, nó lặng lẽ thả tym những người khen nó xinh. Nó lựa trong một loạt hình mà Linh gửi tìm ra tấm đẹp nhất, thật so deep để làm ảnh đại diện. Thêm một câu cap thật hay ‘Đợi ai đó tới bắt em ra pháp trường.’

Mới đăng được mấy giây mà thấy Linh đã thả haha vào ảnh của nó rồi. Còn cmt ‘Không ai bắt em ra pháp trường đâu em ơi’. Xem có chán không chứ, bạn với chả bè. Ngồi đọc bình luận của mọi người mà ai cũng toàn nói về cái cap, không thèm khen gì hết chơn, xí, giận. Không đọc cmt nữa mà đọc truyện, tác giả vừa ra chap mới.

Ting…

‘Gia Huy đã thích bài viết của bạn’

Uả, chấp nhận lời mời của mình rồi á, hmmm, thấy người ta xinh như thế thì biết thương hoa tiếc ngọc xíu đi nhá trời.

Đọc được nửa chap thì thấy thông báo rằng mẹ đã thả tym ảnh của nó. Thôi toang, lỡ mẹ lên thì sao, thôi học bài nhanh.

Làm xong 5 dạng lí và bài tập môn tiếng anh cho ngày mai thì cũng đã 11h, nên nó quyết định đi ngủ sớm. Ngày mai lại là một ngày dài khi sáng học Lí chiều học Anh, bao lâu nữa thì được giải thoát đây.

Buổi sáng được em trai yêu dấu gọi dậy sớm một lần nữa chỉ vì em trai bận đi đá bóng. Nhật Hạ cáu em nó thật sự, nhưng thằng em đã mau chóng chạy ra khỏi nhà. Nằm lướt điện thoại một xíu rồi đi gội đầu, hè nóng nực mà lúc nào cũng thả tóc nên rất nhanh bị bết. Ước gì tai nó bình thường như mọi người, nghĩ đến lại buồn.

Mẹ đi vắng, lần nữa lại ăn mì, vừa tranh thủ xem lại mấy công thức Lí, nghĩ đến là thấy ám ảnh với anh Huy. Đúng là ông bà dạy chẳng có sai, vừa học vừa ăn nên học cứ bị chỗ này lộn qua chỗ kia. Nhật Hạ thở dài rồi nghĩ đến việc trốn học, bảo là đau bụng, hay đau đầu, dù sao mẹ cũng chẳng có ở nhà. Nó cũng chỉ là học ké theo em họ anh Huy thôi mà, có quan trọng gì mình đâu. Ngẫm lại mà thôi, vì mục tiêu đỗ chuyên nên đi học. Nó dọn tô mì xuống bếp rồi ngồi tiếp tục nghiền ngẫm công thức Lí.

Nó canh giờ hết cả rồi mà đến khi qua nhà anh hàng xóm thì Linh vẫn chưa đến. Tính đứng ở ngoài đợi Linh tới rồi vào nhưng ai ngờ đâu mẹ anh Huy ra khỏi nhà đi làm vào lúc đó. Cô thì rất niềm nở kêu nó vào nhà, nó chỉ biết gật đầu mà nghe lời. Nó ngồi vào bàn ở phòng khách giở sách ra làm bài tập Lí.

‘Chào buổi sáng Hạ, Linh chưa đến luôn á?’ Gia Huy đi từ trên lầu xuống.

‘À, chắc là sắp đến rồi đấy anh.’

Vừa nói xong thì nghe tiếng nhấn chuông cửa, còn ai khác ngoài Gia Linh nhà ta.

‘Hôm nay học một dạng nâng cao nhé, rồi làm đề!.’ Anh Huy phát giấy cho tụi nó.

Nói rồi anh lấy một bài làm ví dụ cho tụi nó. Nó đang phải căng não ra mà hiểu đây, rốt cuộc là anh nói cái quái gì thế. Đề thi mà ra dạng khó nhằn vầy thì ai mà giải được, trêu học sinh à. Nhật Hạ đang suy nghĩ xem có phải anh Gia Huy đang giảng bài lớp 10 cho tụi nó hay không?

‘Hôm qua mẹ giảng cho em dạng này rồi, giờ em làm bài tập nhé.’

Anh Gia Huy chợt khựng lại mất vài giây, rồi lại hỏi lại một câu vô nghĩa.

‘Mẹ dạy rồi á.’

‘Mẹ kêu dạng này khó nên mẹ giảng cho em hiểu.’

Anh Huy nhìn sang nó. Nó trưng ra bộ mặt cún con đáng thương, gì vậy, nó còn chưa hiểu mà. Chắc là anh ưu tiên cho Linh rồi, em họ anh mà, nó là cái gì đâu chứ.

‘Thôi Linh làm bài tập đi, có gì không hiểu thì hỏi, còn anh giảng bài cho Hạ. Có gì Hạ về làm bài tập nhé!.’

Vâng, bây giờ là còn mỗi nó với anh Huy, căng thẳng 3000, run sợ. Anh giảng cho nó và nó cũng cố mà hiểu. Đang nói tự dưng anh dừng lại.

‘Có hiểu anh nói gì không đấy?’

Thôi thì đành trả lời thật.

‘bài 2 chưa hiểu lắm 😓😓 '

Anh giảng lại cho nó kĩ và đi chậm hơn. Thật may là cuối cùng nó cũng đã hiểu.

Nhưng mà từ đoạn hiểu bài với sang làm bài tập là hai việc hoàn toàn khác nhau, nó cứ bị nhầm lẫn. Lâu lâu lại cứ phải khều Linh nhờ chỉ hộ. May mà lúc đó anh ra ngoài lấy bưu phẩm, chứ không thì nó ngại lắm í.

Vì Linh làm xong bài tập phần đó rồi nên anh dặn nó về nhà làm bài tập, có gì cứ nhắn tin hỏi anh. Sau đó thì tụi nó làm đề.

Vì áp lực dạng vừa nãy nên nó làm bài không được tốt lắm, rốt cuộc vẫn thua điểm Linh.

Nhật Hạ buồn thực sự, một Nhật Hạ không quan trọng điểm số ở đâu rồi, sao bây giờ lại cảm thấy mệt mỏi thế này. Nó nghĩ nó thật ích kỉ khi lúc nãy ganh tị vì Linh có mẹ là giáo viên dạy Lí cấp 3