[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 1)

Chương 29: Diễn biến xấu

Nakroth sao khi qua sông anh đã khẩn trương chạy vào khu rừng già trước mặt. Khu rừng này khác hẳn vs khu rừng yêu quái. Nó mang sự sống và yên bình...

Các tia nắng đan xen nhau trong gió. Tiếng chim ca làm tưng bừng một góc trời. Dòng nước từ thượng nguồn trong xanh, lấp lánh các hạt sương trên mặt nước. Các loài hoa đua nhau khoe sắc dưới các tán cây già. Nakroth như bị chìm vào một thế giới thần tiên không lối thoát. Anh lặng lẽ, khẽ nhẹ nhàng đi qua các bụi cỏ xanh ngát. Không hay biết rằng mình đang ở đâu...

Nakroth : Không ... không được...mình phải đi tìm con tuần lộc. Không có thời gian ngắm cảnh đâu...

Nói rồi anh gạt bỏ khu rừng sang một bên và tiếp tục đi tìm...

=====================

Tại chỗ của Kanou.

Aleistet : Ngươi bị gì thế này ? - Đang đọc sách.

Kanou : Hự...- Anh cố với tay tới Aleister nhưng do mất nhiều máu quá nên ngất đi. Trước khi ngất anh còn nghe Aleister gọi...-Kanou ! Kanou !

____

*Mở mắt*

Aleister : Ngươi không sao chứ ? - Lại đọc sách =_=

Kanou : Ai...da !

Aleister : Khôn hồn thì ngươi nên nằm yên đấy. Miệng vết thương mà hở ra thì khốn.

Kanou : Ừ...m

Aleister : Ai chém ngươi vậy ?

Kanou : Tại ta bất cẩn bị sói tấn công thôi đừng lo.

Aleister : Đi đâu mà lại bị sói tấn công ?

Kanou : Thì...ta muốn tìm thêm độc dược mới, ta hết kim gây mê rồi.

Aleister : Vậy ngươi nghỉ ngơi đi.

Kanou : ừm...

===============================

Nakroth : Thứ ánh sáng gì thế ? - Tiến lại gần.

Trước mắt Nak là một con tuần lộc đang ăn cỏ. Nak tiến lại gần...

Nakroth : Ta tìm thấy nó rồi ! - Định hái nhánh cỏ.

Nakroth với tay lấy thì...

Nak bị con tuần lộc húc văng vào gốc cây ngã sml...:)

Nakroth : Cái con tuần lộc hỗn xược này. - Đứng lên và rút vũ khí ra.

Nak phi cây song đao của mình đến chỗ con vật. Nó hầu như không quan tâm và tiếp tục ăn cỏ. Song đao bay đến. Trúng vào vùng lưng. Nó không hề hắn gì. Ngược lại, cây song đao của Nak dội lại anh. May thay anh né được.

Nakroth :"C...Cái gì ? Lớp lông của nó thật chắc chắn...Ta phải làm sao đây ?"

Nakroth chưa kịp rút cây song đao đang dính ở thân cây thì con tuần lộc chạy đến, hòng định hút anh thêm lần nữa, Nakroth đã nhanh chóng né được và nhảy vọt lên cành cây.

Nakroth : "Nó quả là không tầm thường mà ! Lông thì cứng, nó dùng làm áo giáp, cặp sừng làm vũ khí tấn công...Vậy thì nhân lúc nó không tập trung, phải lấy cho bằng được nhánh cỏ thuần khuyết. Tay ta vẫn còn bị thương, ta làm sao đây ?"

=================================

Tại chỗ Butt

Lauriel : Bọn họ lâu quá đi. - Sốt ruột.

Alice : Cô đừng lo lắng quá, con nghĩ hai người họ sẽ không sao đâu.

Lauriel : Nhưng cô ấy đang...-Nhìn Butterfly đang nằm trên giường băng.

__Lúc này trong tiềm thức của Butterfly__

Butter đang bị trói bởi một dây xích ma thuật. Cô không thể cử động được và hầu như nơi đó chỉ có bóng tối bao trùm, Butterfly không còn tia hy vọng nào nữa. cô phải chống chọi với tà khí đang bao quanh mình, sự đau đớn tột cùng...

Trong bóng tối vĩnh hằng, Butterfly thều thào.

Butterfly : Chẳng lẽ cuộc đời ta chỉ như vậy thôi sao, chết ? - Cô cười dài trong hàng nước mắt.

=============================================

__Quay lại Chỗ của Kanou__

Kanou : Ngài không có cách nào loại bỏ ma thuật trong người Butterfly à ?

Aleister : Để làm gì ? 

Kanou : Ta thấy ngài đang lạm dụng sức mạnh của bản thân thôi. Ta thấy kế hoạch của Trip là một ý tồi.

Aleister : Đó là lệnh của Maloch, ta không muốn làm trái lệnh đâu. Mà sao ngươi quan tâm thế ?

Kanou : Chỉ là...ta là người đem Butterfly đến cho ngươi, cô ấy vô tội, ta cảm thấy khó chịu khi...

Aleister : Hừm.

Kanou : Mà mấy ngày nay có chuyện gì xảy ra ở đây à ?

Aleister : À không, chỉ là cái chết của Veera thôi. Ả chết cũng đáng, đâu có chịu quan tâm tới ai, ta ả còn không biết là ai nữa mà.

Kanou : ...