Sau khi Murad và Airi nhảy xuống vực, có lẽ đó là chuyện đau khổ nhất của đội vệ binh. Dù Murad là kẻ trộm báu vật nhưng anh đã từng cống hiến cuộc đời cho đội vệ binh nên vẫn được mọi người tôn trọng làm lễ tang. Ai cũng đau lòng, Butterfly rất buồn, nhưng cô không nói ra. Khuôn mặt cô vẫn nghiêm nghị như bình thường. Miaka cũng được trao trả về ngôi đền...Lúc nhỏ, khi được sinh ra, Butterfly đã được Miaka chọn làm người bảo vệ. Theo nguyên tắc, nếu Butterfly không bảo vệ được viên đá, Butterfly sẽ phải bị tử hình. Đối với cô mà nói "Được sinh ra là kẻ bảo vệ" là một sự đày đọa. Nó khiến cô trở thành một con người tuân thủ nguyên tắc, không được phép làm sai. Cô không được vô tư như bao đứa trẻ khác, cả cuộc đời phải bảo vệ một thứ cô xem là tất cả, hơn cả bản thân mình...Cô được học kiếm thuật từ cha, ông là người khắt khe, ông luôn cố nhồi nhét vào đầu Butterfly những cách bảo vệ viên đá. Mẹ cô qua đời khi sinh cô ra, cô nghe mọi người nói mẹ cô là một phụ nữ hiền hậu, hết mình vì mọi người. Đó là điều khiến cô có nghị lực sống. Cuộc sống của kẻ bảo vệ không vô vàn màu sắc như những người khác. Cô ao ước có một ai hiểu được điều đó...