Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 36

Quả nhiên không sai biệt lắm với những tính toán của Long Quân Dao. Chỉ cách một tuần sau khi cô quay trở về hoàng cung, trong lúc Lãnh Viêm vẫn phải thượng triều như thường lệ, thì một vị thái giám đã vội vàng chạy vào cấp báo rằng, hai vị tướng của Long gia bấy lâu nay luôn chinh chiến trên sa trường đã giương cao ngọn cờ chiến thắng quay về.

Và ngay trong ngày hôm đấy tên Lãnh Viêm đã cao hứng ra lệnh sẽ tổ chức đại yến tiệc tẩy trần cho hai vị Long tướng quân vừa thắng trận trở về.

Chỉ vừa quay về không bao lâu, sau khi đã diện kiến hoàng thượng thì cả hai vị tướng quân đã nhanh chân đến Phượng Hoàng cung tìm người.

Long lão tướng quân gặp được đứa con gái cưng thì liền mừng rỡ ôm chầm lấy nó. Còn Long tướng quân, anh trai của nguyên chủ thì chỉ có thể đứng chờ đến lượt mình.

Sau khi đã gặp được người mà mình muốn gặp thì Long lão gia cùng Long thiếu gia cũng quay trở về phủ tướng quân để chuẩn bị cho đại yến tiệc đêm nay.

Màn đêm cũng dần buông xuống, cả ngày hôm nay tất cả người trong hoàng cung từ nô tỳ đến thái giám và luôn cả thị vệ đều trở nên bận rộn vô cùng.

Để chuẩn bị cho bữa yến tiệc tẩy trần cho phụ thân và đại ca, Long Quân Dao chọn một bộ y phục có thể tôn lên được ngôi vị của mình.

Bộ y phục được may từ tơ lụa tốt nhất, nó mang theo sắc vàng kim và trên đến thêu phượng hoàng trông vô cùng quyền lực.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Vào đúng giờ khắc chuẩn bị bắt đầu yến tiệc, các vị đại quần thần và các phi tần cũng đã có mặt đầy đủ. Thậm chí, tất cả công chính và thụ chính cũng đã có mặt.

Long Quân Dao ăn vận y phục lộng lẫy đứng cạnh Lãnh Viêm khiến cho biết bao nhiêu ánh nhìn đều đổ dồn vào cô.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của kẻ nào đó đang nhìn mình say sưa, Long Quân Dao chỉ vừa đảo mắt thì liền trông thấy tên công chính Lãnh Hàn đang nhìn cô một cách chăm chú.

Vị thụ chính đứng cạnh công chính Lãnh Viêm nên tất cả ánh mắt của Lãnh Hàn đều bị y thu vào mắt.

Tuy nói thụ chính cũng đứng cùng một nơi với công chính và Long Quân Dao nhưng y lại hoàn toàn trở nên mờ nhạt trước khí thế của cô.

Còn những vị đại thần khác thì cũng chẳng thấy có gì là lạ khi thấy y đứng cùng hoàng thượng và hoàng hậu, vì cả kinh thành này ai mà chẳng biết hoàng thượng mê đắm tên nam sủng ấy đến mức nào.

Duy nhất chỉ có Long lão tướng quân cùng Long Thần Vũ là cảm thấy kỳ lạ và bất mãn, bởi vì trong suốt những năm qua không có mặt ở kinh thành nên cả hai cũng không biết được những việc ấy.

Còn về Long Thần Vũ đại ca của Long Quân Dao thì hình như không có chú ý nhiều đến vị thụ chính Tiểu Ngư cho lắm so với nguyên tác. Có lẽ là do tất cả sự chú ý của hắn đều bị tiểu muội của chính mình thu hút mất.

Long Thần Vũ cảm thấy người nữ nhân đứng cạnh Lãnh Viêm có chút xa lạ, hắn chưa từng thấy cũng như chưa bao giờ cảm nhận được khí thế khí chất của tiểu muội nhà mình lại mạnh mẽ, bức người đến như vậy. Thậm chí, đến cả khí thế của một quân vương như Lãnh Viêm cũng bị lấn áp.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Bữa yến tiệc đã được bắt đầu, Long Quân Dao chễm chệ ngồi trên phượng ỷ ánh mắt sắc bén quan sát tất cả khoảnh khắc đang diễn ra của bữa tiệc, thì bỗng ánh mắt của cô bị thu hút bởi một người.

Một đại lão râu tóc bạc phơ cứ nhìn cô chăm chú không dời mắt. Long Quân Dao khi này bỗng mơ hồ cảm thấy hình như người này đang quan sát thăm dò cô thì phải. Nhưng rồi cô cũng mặc kệ lão ta đang nhìn gì.

Bữa tiệc diễn ra đến nửa đêm mới bắt đầu tàn tiệc, tất cả quần thần cùng cha con Long lão tướng quân cũng quay trở về.

Còn Long Quân Dao thì sau khi tiệc diễn ra nửa chừng đã tìm cớ rời đi. Cô rời đi là vị ánh mắt nóng bỏng của tên công chính Lãnh Hàn cứ nhìn chăm chăm không rời khiến cho cô cảm thấy rất khó chịu.

Long Quân Dao rời tiệc, cứ nghĩ sẽ yên ổn quay trở về cung của mình để đánh một giấc no say nhưng rồi cô bị cản lại bởi một vị công chính khác là Lãnh Nam.

Vị vương gia Lãnh Nam này cả thân thể toát ra khí chất ôn hòa khiến cho người khác cảm thấy vô hại nhưng thật ra lại không phải thế.

Tên này là nếu nói về nguy hiểm thì chỉ đứng sau Lãnh Hàn và tên vô hại nhất lại chính là Lãnh Viêm mới bất ngờ.

Bị tên Lãnh Nam cản đường, Long Quân Dao khẽ nhíu mày bất mãn nhìn hắn rồi lên tiếng:

“Vương gia đây chặn đường của ta là có ý gì?”

“Hoàng hậu nương nương đừng hiểu lầm. Chỉ là thần muốn bàn chút chuyện cùng người.”

“Bàn chuyện? Ta và ngài từ khi nào thân thiết đến mức có chuyện để bàn thế?”

“Là về chuyện của Tiểu Ngư.”

“Tiểu Ngư công tử? Haha, Tiểu Ngư công tử cũng thật bản lĩnh. Ngày trước, không chỉ khiến hoàng thượng ra mặt cho hắn, mà đến cả nhiếp chính vương đại nhân cũng phải ba chân bốn cẳng đến tìm ta vì hắn. Và bây giờ đến cả vương gia ngài cũng thế.” Long Quân Dao nhếch mép cười khẩy nhìn người nam nhân trước mắt nói.

“Ý của người là gì?” Lãnh Nam híp mắt nhìn Long Quân Dao hỏi.

“Ý trên mặt chữ. Vương gia cứ từ từ mà suy ngẫm.” Long Quân Dao nói xong liền lướt qua người hắn rồi rời đi.

Người đã rời đi không còn thấy bóng dáng, nhưng Lãnh Nam vẫn còn chôn chân đứng tại chỗ. Gương mặt cùng khí chất ôn hòa đã trở nên dao động và biến lạnh từ lúc nào.

Hắn cắn chặt răng đay nghiến, nữ nhân này thật đáng ghét. Ý nàng ta chẳng phải đang ám chỉ hắn đang bị trêu đùa bởi một tên nam sủng hay sao?

 

 

Tưởng chừng sẽ có một màn công chính ra mặt dạy dỗ nữ phụ thay cho thụ chính, nhưng ngờ đâu Lãnh Nam hắn lại bị vài lời của Long Quân Dao khiến cho tất cả tâm trạng trở nên tồi tệ quay trở về vương phủ.