Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 59

Long Quân Dao rời đi để lại nhóm thú dữ ở lại trong hang động canh chừng hành động của nhóm người nam chính. Còn cô khi này để xác thực Lục Tiểu Na và Lục Tiểu Mỹ rốt cuộc ai mới là A Khiết, nên cô đã phải đi đến hồ nước mà hai người ấy đang tắm.

Nơi đầu tiên mà Long Quân Dao đến chính là hồ Lục Thạch, nơi nhóm người Lục Tiểu Mỹ và ả Tiểu Đồng cùng mấy người nữ nhân khác đang tắm.

Y như tên gọi là Lục Thạch, xung quanh hồ nước này có đầy những tảng đá to lớn bị bao phủ bởi một tầng rong rêu khiến cho nó mang theo sắc xanh lục. Ngoài ra, nước dưới hồ cũng mang theo một màu lục nhàn nhạt như trà xanh.

Nhóm người đang ngâm mình dưới hồ nước vừa trông thấy con sói lớn từ bên ngoài bước vào thì liền tỏ ra hoảng hốt rồi co người lại.

Lục Tiểu Mỹ vẫn còn chưa hết bất ngờ trước sự xuất hiện của Long Quân Dao, cô ta hai tay bắt chéo che đi phần trước ngực của bản thân rồi lấp bấp nói:

“S-sói đại ca, sao ngài lại đến đây?”

Không đáp lời nữ chính, Long Quân Dao chỉ im lặng quan sát nhóm người bọn họ một lượt.

Cô khi ấy đưa mũi hít một hơi thật sâu rồi nét mặt cũng đanh lại. Mùi của A Khiết đã không còn nữa.

Để chắc chắn hơn, Long Quân Dao từ từ tiến đến gần nơi của Lục Tiểu Mỹ hơn một chút rồi hơi cúi người xuống, cô đưa mũi sát gần bên gương mặt của cô ta rồi hít hít vài cái.

Còn nữ chính Lục Tiểu Mỹ lúc ấy bị hành động của con thú lớn làm cho cứng đờ người vì sợ hãi.

Sau khi đã chắc chắn một điều rằng trên thân thể của nữ chính Lục Tiểu Mỹ đã không lưu lại mùi hương của A Khiết nữa, thì Long Quân Dao cũng buông tha cho cô ta mà kéo giãn khoảng cách của cả hai.

Tuy trên người của nữ chính này đã không còn lưu lại mùi hương vốn có của người mình thương nữa, nhưng vẫn còn một cách khác để nhận biết. Đó chính là vết bớt hình hoa luôn nằm trước ngực trái của A Khiết cũng như là Hoa Nhi.

Ở hai thế giới trước, ở trước phần ngực trái của A Khiết lẫn Hoa Nhi đều có một vết bớt hình hoa mẫu đơn, thế nên để xác định được Lục Tiểu Mỹ và Lục Tiểu Na ai mới là A Khiết thì chỉ cần xác nhận xem ở nơi đó có vết tích nào hay không thì liền rõ ràng ngay.

Vừa nhớ đến vết bớt thì Long Quân Dao liền dùng thị giác sắc bén của một dã thú mà quan sát.

Nhìn thấy tầm mắt của hắc lang đang di chuyển xuống phần dưới ngực của chính mình thì nữ chính Lục Tiểu Mỹ liền đỏ mặt vội vàng che kín phần ngực của mình hơn.

Ả Tiểu Đồng khi này thấy Lục Tiểu Mỹ bị mắt ánh của dã lang nhìn ở nơi nhạy cảm thì liền hùng hổ lên giọng nói:

“Này, nhìn đi đâu đấy! Đừng tưởng bản thân to lớn thì hay ho lắm. Nếu ngươi còn dám nhìn thì lát ta sẽ mách lại Trình vương tử để ngài ấy dạy dỗ lại ngươi đấy.”

Ả ta vừa nói dứt lời thì con gấu đen tên A Hắc vốn luôn ở gần đấy đang ngồi bệt dưới đất từ từ đứng dậy rồi gào vào mặt của ả.

Bị A Hắc dọa một trận, ả Tiểu Đồng cả khuôn mặt trở nên trắng bệch rồi đứng luôn cả hình không dám nhúc nhích nữa.

Không thèm đôi co với ả ta, Long Quân Dao lạnh lùng quay đầu bỏ đi.

Trên ngực trái của Lục Tiểu Mỹ hoàn toàn không có vết bớt gì cả, đã thế sau khi ngâm mình dưới nước thì mùi hương của A Khiết vốn dĩ ban đầu vẫn còn nhàn nhạt ở trên người cô ta cũng biến mất.

Chỉ với nhiêu đấy cũng quá rõ để Long Quân Dao biết được nữ chính này không phải là người mà bản thân cần tìm rồi.

Và nếu như nữ chính Lục Tiểu Mỹ không phải là A Khiết, vậy thì khả năng Lục Tiểu Na là người mà Long Quân Dao cần tìm lại tăng lên cao thêm một bậc.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Sau khi rời khỏi hồ Lục Thạch, Long Quân Dao tiếp tục đi đến hồ Ngọc Lam Trai mà Lục Tiểu Na và Tiểu Bạch đang ở đấy.

Vốn dĩ hồ nước này có tên là như thế bởi vì nó một hồ nước lộ thiên có được làn nước trong veo, và khi phản chiếu với bầu trời thì mặt nước liền có màu lam đẹp mắt. Ngoài ra với những tia nắng chiếu rọi, thì cả hồ nước khi đó như phát sáng mà lấp lánh trông rất đẹp mắt.

Đến nơi, Long Quân Dao không phát ra bất kỳ tiếng động gì mà chậm rãi tiến đến gần hồ nước.

Người con gái đang thư giãn ngâm mình dưới dòng nước hình như vẫn chưa phát hiện ra sự hiện diện của hắc lang cho đến khi Tiểu Bạch ở trên bờ kêu lên.

Giật mình với động tĩnh xuất phát từ con thỏ trắng, Lục Tiểu Na nhìn qua nó rồi chợt cảm thấy hình như có thứ gì đó đang nhìn chầm chầm vào mình thì liền quay đầu.

Cô nàng vừa quay đầu về sau thì ánh mắt của cô và con sói lớn giao nhau.

Long Quân Dao khi đấy tranh thủ lúc Lục Tiểu Na vẫn còn bất động vì kinh ngạc mà đưa mắt nhìn xuống phần ngực trái của cô nàng, thì ngay lập tức cô trông thấy cái vết bớt đỏ au có hình dạng của một đóa hoa nằm ở ngay đấy.

Chưa hết, bên mũi của Long Quân Dao khi đó còn ngửi thấy được mùi hương của A Khiết phát ra từ Lục Tiểu Na càng lúc càng nồng rõ hơn.

Sau một lúc đứng hình thì Lục Tiểu Na cũng hoàn hồn mà vội vã lấy tay che lấy những phần lộ ra của cơ thể.

Hắc lang khi này trong lòng chợt cảm thấy vui vẻ đến lạ thường, Long Quân Dao nhếch mép cười một cái rồi khoan thai bước đến gần hồ nước mặc cho cả gương mặt của người trước mắt đã đỏ đến mức trông chả khác gì quả cà chua chín.

Mắt thấy hắc lang có ý định bước gần đến mình, Lục Tiểu Na càng trở nên ngượng ngùng hơn, rồi trong vô thức chỉ cần Long Quân Dao tiến một bước thì cô nàng lại lùi một bước. Lục Tiểu Na lúc ấy trở nên lấp bấp mà lên tiếng thăm dò:

“S-sói đại ca?”