Năm Người Chồng: Hồ Ly Dễ Thương Sắp Lấy Chồng

Chương 28: Bệnh Dịch Xuất Hiện, Chẩn Đoán Lần Đầu Cổ Độc(2)

Sau khi ra khỏi kết giới , ta vượt núi , đạp cá sấu qua sông , so với lúc mới đến lắc lư ta bây giờ ung dung, ta đã ở trên mặt đất , lúc ban đầu , xung quanh còn xanh um tươi tốt . Khi chúng ta càng tiếp cận thôn, thực vật xung quanh càng héo rũ , càng hoang vu. Ngay cả khi là mùa thu , nó cũng sẽ không như thế này a, ngay cả những cánh đồng lúa đáng lẽ đã được thu hoạch cũng không còn sức sống , ta suy đoán , đi vào thôn .

Cảnh tượng trước mắt khiến ta khiếp sợ không thôi . Cách đó vài mét trên đường phố có một người dân trong thôn đang rên rỉ với làn da thối rữa , không ngừng kêu :“ Giúp ta với , ta không muốn chết . ” hoàn toàn mất bộ dáng trước kia .

Ở đằng xa , có một phu nhân đang ôm hài tử , nàng hình như thuộc Hồ tộc , hài tử trên tay nàng giống như những người khác bị nhiễm bệnh , da không chỉ mưng mủ mà còn toát ra mùi hôi thối , khóc lớn .

Ta đi về phía trước , Viêm ca ca và Ngân Thiên đồng thời giữ ta lại : “ Ta đi ! ” Ta nhún vai và kéo tay họ ra

“ Hai người không hiểu dược lý . ” Vừa nói vừa chạy đến đó, ngửi thấy một cỗ tanh tưởi . Mùi hôi thối khiến ta nhíu mày nhưng vẫn lấy trong túi Bách Bảo ra một chuỗi mứt quả mỉm cười đưa cho đứa nhỏ.

Nàng ta ngẩng đầu lên thì thấy một tỷ tỷ vô cùng xinh đẹp đang nhìn mình cười , nàng sững sờ, ta đã nhét đầy mứt quả vào tay nàng. Phu nhân bên cạnh nói : " nhanh đa tạ tỷ tỷ"

Nàng còn đang sững sờ , ta vội xua tay: “ Không cần . Nhưng mà , chuyện gì xảy ra vậy ? ”

Người phụ nữ bắt đầu nức nở : “ Hôm qua tiệc cưới nhà họ Trương , người trong thôn đến chúc mừng , mọi người ăn uống rất vui vẻ . Nhưng ngày hôm sau khi tỉnh dậy , nhiều người bắt đầu bị lở loét ngoài da và vô cùng khát nước , chỉ thấy sông ngừng chảy , nước giếng bốc ra mùi hôi thối , gia cầm chết ở trong . Cánh đồng lúa trong một đêm cũng bị hủy. Điều kinh hoàng hơn là một nhà Trương gia vô thanh vô tức chết thảm , đều là những xác chết không đầu . Trong vòng một đêm, cả ngôi làng tràn ngập tử khí . "

Ta nghĩ rằng điều này rất kỳ lạ , nhìn về phía hai người bọn họ : "các ngươi thấy thế nào ? "

Viêm ca ca suy nghĩ sâu xa : " tiệc cưới của nhà họ Trương , cả nhà đều chết thảm , còn có nhiều nghi vấn về những cái xác không đầu . "

Ngân Thiên cũng nói : " Cả thôn xuất hiện bệnh dịch sau tiệc cưới và nguồn nước bị tắc nghẽn . Đích thị có người thao túng . "

Ta nghĩ cả hai đều có lý, nhìn đứa trẻ : " muội muội , đưa tay cho ta . "

"Không được , không được , ta bẩn , ta sẽ làm dơ tỷ tỷ. " nàng kháng cự .

" Long ngạo kiều , hỗ trợ . "

Hắn nghe ta nói, có chút không tình nguyện : “ chỉ biết hô ta . ” Nhưng tay hắn vẫn là bắt đầu chuyển động , thủy cầu bao lấy đứa trẻ , nàng có chút sợ hãi , hơn nữa nhìn thấy nước trong mắt lóe kim quang , muốn uống thủy cầu kia . Nhưng thủy linh lực cùng nước bất đồng, nước do thủy linh lực hình thành thì không thể uống được .

Ta nhìn qua : ” Nhanh lên . "

Hai tay hắn kết ấn , thủy cầu càng lăn càng lớn , nhưng là sức lực thỏa đáng, mười giây sau , thủy cầu tản ra , ta vận khởi linh lực hỏa nhẹ nhàng hong khô nàng . Ta lấy y phục lúc năm tuổi trong Bách Bảo túi ra và mặc cho nàng , lúc này ta mới nhìn rõ vẻ ngoài của nàng