Nam Thần, Cách Xa Tôi 10 M

Chương 2

Tinh Nguyệt cầm sách vở trắng tinh trên tay mà không ngừng cảm phục, nguyên thân trâu bò thật, lười đến tên bài học cũng không thèm ghi. Cô lục trong hộc bàn một đống quà, chocolate đóng thành gói gắn nơ hồng đẹp đẽ, trên đó còn khuyến mãi thêm một giấy ghi chú hình trái tim" Mỗi ngày tớ đều thích cậu, Bắc Thần!"

Tinh Nguyệt cầm socola trên tay, âm thầm cười lạnh. Bản thân cô cũng sắp nôn rồi chứ đừng nói đến lúc nguyên thân tặng cái này cho nam chính. Đúng là gián tiếp khiến người ta nghẹn chết mà.

Lâm Tiếu Phi nhìn đống quà trên mặt bàn cô, ẩn ý mỉm cười:

" Lại tặng cho Lục Bắc Thần à?"

Nói rồi chưa kịp để Tinh Nguyệt phản ứng đã nhanh tay cầm lấy một hộp quà ném lên bàn của Lục Bắc Thần, lớn tiếng hô:

" Nè, Lục Bắc Thần, Tinh Tử Nguyệt lại tặng quà cho cậu nè!"

Bàn tay cầm bút của Lục Bắc Thần lập tức dừng lại, ánh mắt u ám nhìn hộp quà tua rua nơ hồng rơi trước mặt mình, anh quay người liếc Tinh Nguyệt và Lâm Tiếu Phi một cái lạnh nhạt rồi không do dự cầm nó ném lại vào thùng rác.

Cả lớp đã quá quen với việc Tinh Nguyệt tặng quà, Lục Bắc Thần ném vào thùng rác. Bọn họ cũng chỉ tiếc cho hộp quà đắt tiền kia thôi.

Tinh Nguyệt âm thầm khóc trong lòng, nam chính đại nhân, tôi chỉ muốn vứt đi thôi mà, có định tặng cho anh đâu.

Lâm Tiếu Phi không để ý ánh mắt căm hận của Tinh Nguyệt dành cho mình, vỗ vỗ vai cô, hạ giọng an ủi:

" Đừng lo lắng, mày cứ cố gắng thì sớm muộn Lục Bắc Thần cũng cảm động thôi."

Tinh Nguyệt hững hờ ờm một tiếng, lạnh lùng khoát bàn tay Lâm Tiếu Phi đặt trên vai mình, về chỗ ngồi.

Lâm Tiếu Phi cau mày nhìn bóng lưng của cô, sao cô ta lại cứ có cảm giác Tinh Nguyệt có chút chán ghét mình thế nhỉ?

.

.

.

Ánh nắng trải trên người bị che khuất, Tinh Nguyệt theo phản xạ ngước nhìn lên. Cô giật mình, suýt chút nữa ngã ngửa ra sau khiến bạn học đằng sau gần như nổi điên lên. Lục Bắc Thần thản nhiên nhìn cô, đúng chuẩn mà nam thần lãnh đạm mà nói:

" Tôi thu bài tập vật lí."

" Hả?...Bài...bài tập vật lí nào cơ?"- Cô ngơ ngác nhìn anh.

Sắc mặt Lục Bắc Thần liền trở nên u ám. Trong suy nghĩ của anh, Tinh Nguyệt này chính là đang giở trò gây sự chú ý. Nếu không phải vì bản thân phải nhiệm vụ của lớp, tuyệt nhiên không muốn lại gần con người xảo trá này một chút nào. Đương nhiên anh cũng không hi vọng gì Tinh Nguyệt này sẽ nộp bài tập.

Cô bạn ngồi cùng dãy với cô nhìn cô lâm vào tình thế khó xử, đương nhiên là có chút hả hê, nhưng vẫn tốt bụng nhắc nhở cô:

" Tinh Nguyệt, cậu dùng giấy bài tập kê bàn rồi còn gì."

Tinh Nguyệt dùng tốc độ cực nhanh nhìn xuống chân bàn, một tớ giấy lem nhem, bẩn thỉu được kê dưới chân bàn. Cô xấu hổ nhìn Lục Bắc Thần, cười giả lả;

" Xin lỗi, tôi chưa kịp làm.