Nàng Dâu Thời Hiện Đại

Chương 24

Có tiếng bước chân rồi cánh cửa được mở, người con trai ấy bước vào với nụ cười mừng rỡ, tôi không dám nghĩ rằng đó là một chữ duyên..

- - Tỉnh rồi hả?

- - Đây là..?

- - Nhà tôi, em thấy trong người sao, còn mệt lắm không? Bác sĩ nói em bị cảm lạnh, cần nghỉ ngơi, tôi nhờ giúp việc nấu cháo tía tô rồi, để tôi xuống múc lên cho em.

- -Hùng, mấy giờ rồi? Tôi phải về, để ba mẹ tôi mong.

Tôi vén chăn ra, ôi mẹ ơi, tôi mặc cái quái gì đây?

- - Cái gì đây? Đồ tôi đâu? Đừng nói là anh thay cho tôi nghe.

Hùng nói nhẹ tênh:

- - Ừ.

- - Hả, anh thay. Tôi giết anh..

Hùng bật cười:

- - Tôi đùa, tôi đùa, là dì thay cho em đó.. Chưa có sự cho phép, tôi đâu dám manh động.

Tôi nghe thế mới thở phào.. Liếc anh ta, làm tôi hoảng hồn hà.

Hùng hai tay đút trong túi quần, đến bây giờ tôi mới có dịp nhìn kỹ anh ta, người khá cao, gương mặt cũng có thể nói là đẹp.

- - Giờ là chiều rồi, tôi đã gọi cho hai bác, nói là em ở lại đây chơi một hôm, em định về để hai bác thấy bộ dạng của em như vậy sao?

Tôi gục đầu, cười nhạt, không hiểu vì sao nước mắt lại rơi:

- - Hùng? Anh đã yêu ai thật lòng chưa?anh có thể nói cho tôi biết có phải đàn ông vốn rất vô tình?

Hùng từ từ nhàn nhã ngồi xuống cái ghế cạnh giường, rồi tự nhiên mà đưa tay tém những sợi tóc của tôi đã từ lâu không vào nếp.. Tôi theo phản xạ rút người lại, hành động này của Hùng, tôi thật không quen..

- - Không có người đàn ông xấu, chỉ là họ chưa gặp đúng người.. Và tôi cũng thế, từ khi tiếp xúc với em, tôi biết mình phải dừng bước phiêu lưu, Hiền, tôi không nói mình là thằng đàng hoàng, nói thẳng ra là một thằng ăn chơi, hư đốn, không có cuộc vui nào mà tôi từ chối, nhưng khi cùng em trải qua những ngày tháng ngắn ngủi, tim tôi thật sự lỗi nhịp.tôi hứa bằng những gì có thể, tôi sẽ cho em một cuộc đời an nhàn nhất, vui vẻ nhất... Cho tôi một cơ hội bước vào tim em, chữa lành vết thương được không? Tôi.. thật sự đã yêu em?

Tôi há hốc, khó tin lời Hùng nói.

- - Có thể em chưa tin nhưng tôi thật sự nghiêm túc. Cũng không cần trả lời vội, ngày tháng còn dài…

Nói rồi Hùng đứng lên quay bước đi như không cho tôi cơ hội trả lời.. Mà lúc này đây, tôi đang thấy mơ hồ lắm. Việc ly hôn với Tuấn đã là một cú sốc với tôi, giờ Hùng đường đột thế này, tôi cứ như càng rối rắm.

Cánh cửa được mở một lần nữa, nhưng là giúp việc của nhà Hùng, cũng là người phụ nữ mà tôi đã gặp lúc đến đây vì chuyện con Tú. Bà ấy trên tay bưng một bát cháo.

- - Cô ăn cháo này..

- - Dì để đó đi ạ, cháu cảm ơn.

- - Không có gì đâu, nhiệm vụ của tôi mà.. Cô Ăn đi cho nóng..

Tôi húp những muỗng đầu tiên, sao miệng nhạt nhẽo quá.

- - Sao vậy? Không vừa miệng hả cô?

- - Dạ không ạ? Dì có làm gì thì làm đi, ăn rồi cháu tự dẹp cũng được.

Dì giúp việc cười nhẹ:

_- Cậu Hùng dặn tôi ở đây với cô coi cô có cần gì không, cậu ấy ra ngoài tí nữa sẽ về ngay.. Mà cô tên Hiền phải không?

- - Dạ, cháu tên Hiền.

- - Ừm, lần trước gặp tôi không nghĩ là cậu Hùng lại có tình cảm với cô như vậy, ông bà chủ mà biết chắc sẽ mừng lắm, mà hai người khi nào cưới?

Tôi xém sặc, cái gì mà khi nào cưới.

- - Dì hiểu lầm rồi ạ, cháu với Hùng chỉ là bạn bình thường thôi. Không có quan hệ xa hơn đâu.

- - Tôi ở nhà này từ hồi cậu Hùng còn trong bụng bà chủ, nên cậu ấy sao hiểu hết, cậu ấy thích cô thật đấy, nhìn những việc cậu ấy làm, tôi biết ngay ấy mà.. Như cái vụ cô Linh làm với cô, cậu Hùng giận tới mức tát cô Linh hai cái, tôi nhìn còn đau dùm.

Tôi thắc mắc:

- - Là sao dì, dì nói rõ giúp cháu đi..

- - Ủa, cậu Hùng chưa nói cô nghe hả?

Tôi lắc đầu. Dì ấy nói tiếp:

- - Tôi ở trong bếp nghe nội dung hình như là cô bị người ta đánh ghen phải không? (tôi gật đầu) rồi cô Linh nhiều lần đến đây tìm cậu Hùng nhưng cậu ấy đâu có cho vào, sao đột nhiên hôm ấy cậu ấy biểu tôi ra mở cửa, cô Linh khóc dữ lắm, van xin cậu Hùng gì đó mà tôi nghe lúc rõ lúc không. Chỉ nghe là cô ấy nhận lỗi vì đã thuê người đánh cô, cậu Hùng giận quá tát cô ấy hai cái đến chảy cả máu miệng, sau đấy đuổi ra ngoài.. Tôi nghe phong phanh cô ấy bị hư thai rồi.. Còn sự tình sao thì không được rõ cho lắm, cô muốn biết thì hỏi cậu Hùng đi..

Linh bị sảy thai sao, không lẽ Hùng đánh nó đến mức đó, không được, như vậy quá tàn nhẫn. Nó dù có phạm lỗi tày đình, dù có trăm vạn lần sai trái thì đứa bé vẫn là vô tội, không có lỗi lầm gì mà tước đoạt mạng sống của nó hết..

Ăn được một ít, tôi không ăn nổi nữa, dì giúp việc nói chuyện thêm mấy câu rồi cũng đi xuống nhà. Tôi nằm một mình suy nghĩ mọi thứ.

Nhìn xung quanh, căn phòng Hùng khá đơn giản, một tủ quần áo với vài vật dụng chứ không có gì nhiều, trên tường có một bức tranh thiếu nữ mặc chiếc áo yếm đỏ, thả dây áo hững hờ bên ao sen nở rộ..dưới góc tranh có dòng chữ nhỏ, tôi nhìn kỹ thì thấy có tên của tôi, bước qua xem thử, KIM HIỀN MẠNH HÙNG.

- - Hiền!

Tôi xoay lại, chắc Hùng cũng đoán biết tôi đã thấy những chữ đó, liền nói:

- - Em thấy rồi à?

- - Sao lại có tên tôi ở đây?

- - Tôi thích như thế.. Mà nghe dì nói em ăn ít lắm hả, không ngon hay sao để tôi nói với dì nấu cho hợp khẩu vị, tí nữa ba mẹ tôi về, mình cùng xuống ăn cơm luôn nha.

- - Tôi có chuyện muốn hỏi anh? Sao con Linh lại bị sảy thai?

Hùng nhún vai:

- - Quả báo thôi.. Tôi chưa kịp làm gì nó nữa mà..

- - Chứ không phải anh đánh nó à?

- - Em nghĩ sao mà tôi đánh nó sảy thai, nó cặp tùm lum người hết, rồi bị đánh ghen, đánh dã man lắm, còn in hình khỏa thân của nó ra rải đầy đường gần trường đại học, rồi gửi về nhà cho cha mẹ, dòng họ nhà nó nữa, cha mẹ nó hình như cũng từ mặt nó rồi, không biết ai nuôi nó ở trong bệnh viện nữa.

- - Đến mức nhập viện luôn sao?

- - Ừm, tôi tưởng nó chết luôn ấy chứ, đụng vào sư tử mà không hay, tóc tai thì bị cắt không ra gì, gãy mẹ cái mũi giả, mặt mày sưng lên, nhưng nặng nhất là vùng dưới, nó nói bọn người đó bắt nó vào nhà hoang rồi hành hạ, đánh đập, sau đó xát muối vào chỗ đó.. Cái thai cũng bị hư luôn..

Trời đất.. Tôi nghe mà rùng mình, không dám nghĩ tới cảnh tượng đó luôn, đáng sợ quá. Chắc giờ nó thê thảm lắm.

- - Sao anh biết nó bị như vậy?

- - Thì nó nhờ y tá gọi cho tôi đến đóng tiền cho nó, mẹ kiếp nó, vào nhìn nó mà tôi tưởng yêu quái phương nào xuất hiện, cái mũi giả gãy lệch một bên, nói chung nhìn ghê lắm.. cứ như em là được, không trang điểm nhìn vẫn xinh..

- - rồi anh có trả tiền cho nó k?

- - Không trả mà nó được nằm đến giờ, vốn dĩ tôi định không trả đâu, nhìn nghĩ đi nghĩ lại thế là vẫn đóng tiền cho nó. Coi như tích Đức cho con chúng ta sau này.. Hì..

Tôi lắc lắc đầu, bó tay với Hùng rồi.. Chợt nhớ cái vụ đánh ghen, nên mới hỏi:

- - sao anh biết nó thuê người đánh tôi vậy?

- - Bác gái gọi nói là tôi nghi nó làm liền. suy đoán của tôi chưa bao giờ sai cả.. Tôi định xong việc ở nhà hàng sẽ xuống nhà em chơi, rồi nói cho em với bác gái biết chuyện của Linh luôn..

- - Anh không nói sớm, hôm đó mẹ tôi cứ tưởng là con Tú làm.. Nên có nói qua nói lại với nó mấy câu.. À, anh biết Vinh giờ ở đâu không, phía công an thế nào rồi?

Hùng mở tủ quần áo, chọn một bộ đồ thể thao đưa cho tôi:

- - Hắn bỏ trốn ra nước ngoài rồi. Bên an ninh mạng cũng xác nhận đoạn clip được gửi từ email của hắn, Ly Ly cũng bị bắt, vì mua bán dâm, cô ta khai là Vinh thuê cô ta làm, đặc biệt là cô ta bị nhiễm HIV, không biết Vinh có bị lây nhiễm không nữa.. Thôi em vào thay bộ này tạm đi..

- - Quần áo tôi đâu?

Hùng gãi đầu:

- - Lúc em bị ngất tôi hoảng quá mà dì thì đi siêu thị chưa về, tôi cởi hoài không được nên xé luôn cái áo..(tôi trợn mắt) yên tâm tôi chưa nhìn thấy gì đâu, sao bình thường mấy việc này tôi nhanh lắm mà hôm nay luống cuống thật sự.. Cũng may dì vừa về, dì thay giúp... Em mặc tạm đi rồi tý có người giao đồ đến..

Tôi rặng hỏi:

- - Thật không đó?

- - Thật, tôi thề là tôi chưa thấy một tấc thịt nào của em hết.. Thề đấy.. Vào thay đi rồi xuống dùng cơm.. Nhanh đi mà..

Tôi lúc nãy cứ hỏi chuyện con Linh mà quên mất Hùng bảo ba mẹ anh ta về, khẽ hỏi:

- - Ăn với ba mẹ anh hả (Hùng gật đầu) thôi, tôi ngại lắm. Anh ăn một mình đi.

- - Có gì đâu thì cũng như tôi ăn với ba mẹ em thôi.

- - nhưng..

- -Nhưng nhị gì, vào thay đồ đi cô nương..

Cầm bộ đồ của Hùng mà tôi cười mếu, vì anh ta khá cao, nên tôi mặc vào phùng phềnh trông rất buồn cười..

Tôi đi ra thì không thấy Hùng chỉ nghe loáng thoáng tiếng anh ta nói chuyện, ngó quanh xem anh ta ở đâu, thì ra ngoài lan can.

- - Tôi và cô ta không có liên quan, đừng có gọi làm phiền tôi nữa.. Phiền quá..(quay qua thấy tôi) Hết hồn..em nghe hết rồi à?

- - Tôi không cố ý nghe trộm đâu, xin lỗi..

Hùng vuốt tóc tôi:

- - Ngốc quá, có gì đâu mà lỗi.. Là y tá bệnh viện gọi cho tôi nói Linh trốn viện vì hồi trưa có người vô kiếm chuyện với cô ta nữa.. Họ bảo tôi vào thanh toán.. Mà thôi kệ đi, mình đi xuống dưới.

- - Ừm..

Theo Hùng xuống nhà, dì giúp việc đang bày thức ăn ra bàn.

- - Để con giúp cho dì!

- - Thôi, cô để tôi làm được rồi, cô còn ốm mà.

Hùng:

- -- Dì nói đúng đó, em chưa khỏi đâu, cứ ngồi đây với tôi..

Nhìn mâm cơm thịnh soạn đầy ắp thức ăn ngon, Zđúng là nhà có điều kiện có khác.

- - nhiều món quá, nhà anh một lần bao nhiêu món đây à?

Hùng đáp gọn lỏn:

- - Không.

Tôi nhìn ra tia mắt Hùng có một nỗi buồn trong đấy..

- - Tôi rất ganh tị với em, em biết không? Nhìn ba mẹ em ăn uống vui vẻ mà tôi thèm thuồng biết bao, nhưng với tôi đó mãi là điều xa xỉ, ba tôi có rất nhiều đàn bà, những bóng hồng xinh đẹp luôn quây quanh ông, và ông hình như quên mất mình còn có một người vợ đợi chờ cơm, quên những lời hứa cuối tuần đưa tôi đi chơi vì được điểm tốt, và ông cũng quên mất, mình có một gia đình.. Hôm nay họa may lắm ông mới về nhà nên dì đặc biệt chuẩn bị những món ông thích..

Hùng nói đến đó thì có tiếng nói chuyện truyền đến, tôi nhìn ra, là một người đàn ông cao to phong độ, Hùng đúng là được di truyền từ ông những nét đẹp, nếu Hùng đẹp theo kiểu trẻ trung thì ông ấy chính là nét đẹp của người từng trải, dạn dày kinh nghiệm, mẹ Hùng đi bên cạnh, bà mặc bộ váy cao cấp, trên người đeo trang sức ngọc trai vô cùng quý phái, đúng là người đẹp vì lụa chưa bao giờ sai cả.

Tôi đứng lên, khẽ chào họ:

- - Cháu chào hai bác.

Bà Hùng có vẻ khá vui tính, ông cười tươi đáp lại ngay:

- - Ừ, Chào con dâu.

Mẹ Hùng:

- - Cái ông này nói thế con bé nó ngại kìa.

Ba Hùng đặt cái cặp qua một bên, trả lời:

- - Trước sau cũng gọi thì giờ gọi cho quen.. Đúng không con dâu?

Tôi phân trần:

- - Dạ hai bác chắc..

Hùng cướp lời tôi:

- - Ba mẹ vào rửa tay rồi ra ăn cho nóng, con đói bụng rồi..

- - Ừ.. Được rồi (ba Hùng).

Trong bữa ăn ba Hùng nói chuyện khá nhiều, ông cũng rất hài hước, tôi để ý thấy mẹ Hùng cứ cười suốt, bà theo tôi nhận thấy là một phụ nữ có bề ngoài khá dịu dàng, còn bên trong thế nào thì tôi không rõ.

- - Ăn đi cháu, đừng ngại.. Bác có nghe nói về cháu, tự tin lên, phụ nữ từng trải là phụ nữ đáng trân trọng. Bác ủng hộ chuyện cháu và Hùng quen nhau, thời đại tiên tiến, không ai quan trọng quá khứ đâu.

Ba Hùng nói xong mẹ Hùng liền nói:

- - Hai đứa cũng mới quen, ông làm như thế con bé không ngại mới lạ.. Với lại chuyện hôn nhân phải quyết định cho kỹ, ở cả đời chứ không phải ngày một ngày hai mà nói cưới là cưới được.

Tôi tất nhiên hiểu rõ hàm ý sâu hơn trong lời nói ấy, làm cha mẹ ai cũng muốn cho con mình những gì tốt đẹp nhất, thêm nhà Hùng giàu có lại có địa vị trong xã hội, ít nhiều chuyện kết hôn của Hùng cũng ảnh hưởng không ít, và chắc bà cũng muốn cho Hùng một cuộc hôn nhân xứng đáng, ít ra cũng là một cô gái phù hợp với gia thế lẫn học thức, còn tôi là gái một lần đò, bà làm sao đồng ý để tôi đi bên Hùng, cũng may, tôi không có gì với anh ta, nếu không tôi sợ sẽ lập lại vết xe lần trước, mẹ chồng nàng dâu, muôn đời không thể Hòa thuận.

Hùng gắp cho tôi miếng cá:

- - Em Ăn đi, phụ nữ ăn cá nhiều rất tốt.

Ăn uống nói chuyện một chút nữa thì Hùng đưa tôi lên phòng để nghỉ ngơi.

__ Em xem phim không? Có bộ phim Hàn Quốc đang hót lắm, tôi mở nhé..

- - Tôi không xem đâu, tôi muốn ngủ mai tôi sẽ về sớm. Mà túi xách tôi đâu, tôi muốn gọi cho mẹ nói chuyện một lúc.

- - Điện thoại với giấy tờ em bị ướt hết rồi, lúc chiều tôi đem đi sửa, họ bảo phải xoá hết dữ liệu hình ảnh, sáng mai tôi ra lấy cho..

Xoá hết sao, vậy những hình ảnh những kỉ niệm cũng mất hết luôn sao, mà vậy cũng tốt, coi như duyên tình đến đây là hết, ta và người sẽ lại là người dưng.