Nàng Hầu Quý Tộc

Chương 31: Chương 31 Bất Ngờ Bờ Suối

Sau bữa tối hơi no no . Cả nhóm ngồi ở cửa trại nhìn lên trời, sao hôm nay nhiều và đẹp quá. Lấp lánh thành một dải dài khắp trời như có sự sắp đặt trước vậy. Sống trong nhà kính lâu lắm cũng hiếm khi được hưởng thụ cảm nhận dưới bầu trời tuyệt vời thế này . Nó đang nhoẻn miệng cười thì thấy phía xa có bóng người đen đen di chuyển. Từ xa trời lại tối lên chỉ có thể biết được là người trùm cả áo choàng đen kít. Mũ đội che nửa khuôn mặt, tay xách giỏ gì đó dáng đi run run. Hình như đang đi về phía chúng nó thì phải . Thôi bỏ mẹ rồi, không biết là người hay ma nữa , mà giữa rừng núi biển này làm gì có con người vào trong nơi tối tăm đấy cơ chứ. Càng ngày càng gần, rồi cũng lộ rõ đó là dáng người một cô gái nhưng khuôn mặt lại già nua tiến tới lấy trong giỏ ra một quả táo chín mọng nhìn rất bắt mắt đưa cho nó ra ý hãy ăn đi. Nhận trái táo nó quay sang Ren và Jun

- Ê mày ơi sao tao thấy đoạn này giống giống mụ phù thuỷ đưa cho bạch tuyết táo như trong truyện quá

- Ừ ha

- Phù thuỷ nào. Con Jin chứ ai, bỏ mặt nạ xuống đi_ Hắn lạnh lùng quay vào_ Mấy trò con bò không qua mắt được tui đâu

Jin cười hề hề, cả bọn một phen hết hồn. Cắn qủa táo chín một cách ngon lành làm phát thèm mà công nhận hoa trái trong rừng ngon ngọt thật đấy

Đốt lửa trại, cả nhóm ngồi quây quần xung quanh nhau giải tỏa những tâm sự . Nó hỏi

- Hôm nọ sao không đi học hả con jun

- Hôm trước tao trốn vào bar giải quyết vài thứ lặt vặt. Thế mà ông chủ nhiệm gọi điện về nhà

Liên tưởng *****

*** Đi học về là đi học về

Jun vào nhà jun chào ba mẹ

Ba e khen về muộn thế con

Mẹ âu yếm " ông ơi lấy roi "

- Tại hôm nay bọn con phải bù tiết mà bama. Con học mệt nhừ cả người đây nè

Bà thấy con gái vất vả thì thương lắm, vội vàng nói nhẹ

- Ừ thôi con gái yêu ăn cơm đi không đói

Nói dối không chớp mắt xong, cô hí hửng vào bếp ngồi cạnh baba đang nhâm nhi tách trà. Baba jun là người cực kì nghiêm khắc trong việc giáo dục chỉ bảo. Dặn con gái phải ăn nhẹ nói khẽ cười duyên, lúc nào cũng phải dịu dàng nền nã. Sơ hở một chút thôi là die ngay. Nên cô sợ bố một phép, còn mẹ thì thường thôi...vài chiêu uốn lưỡi là xong ngay

// RENG RENG RENG //

Đang ăn ngon lành thì tiếng chuông ngoài sảnh reo , jun toan đi ra nhưng mama nghe rồi lên thôi

- Alo nhà Yu xin nghe

-< Xin hỏi có phải phụ huynh của cháu Yu Cheery không ạ >

- Dạ đúng tôi đây

-

Jun ngồi trong bàn cơm cứ thấp tha thấp thỏm đoán được phần nào, kiểu này chỉ có nước chết thôi. Đang ăn cơm phải hết sức nhẹ nhàng để theo dõi thái độ của mama

- Ăn nhanh cái mồm lên _ Ba lườm

Sợ quá lên cố tập trung ăn lẹ rồi trốn lên phòng, mắt vẫn không rời mama. Chưa bao giờ cô ngắm bà lâu như thế , nói chuyện được vài phút thì mama tắt máy mặt tối lại, biết tình hình xấu lên sợ quá chui tọt vào WC ngồi im trong đó cả buổi chiều. *****

- Hahaha. Thì ra là thế, mà lâu lắm rồi không tới thăm bame_NÓ cười nắc nẻ

- Ổng bà ý nhắc mày hoài. Kêu đón mày về mà mày có nghe đâu

- Coi nghiêm khắc vậy mà trả thấy ngoan gì sất. Con gáj thì đi đứng như đàn ông, hơi tí là động chân động tay đấm đá thùm thụp chẳng dịu dàng tí nào _ Kin lắc đầu

- Nài nhá_ Bẻ tay rôm rốp jun hất mặt ra lệnh cho jin_ Jjn, đi lấy rổ

- OK

jin tuân lệnh đứng dậy chạy vào trại nhưng tự dưng cô quay lại

- Mà lấy rổ để làm gì ???

- Để đựng răng anh ta chứ làm gì. Yaaa

Kin sợ quá chạy mất

- Đứng lại đó cho tui

Hai đứa rượt nhau túi bụi , cả đám chỉ ngồi cười nắc nẻ. Jin bỗng hỏi nó

- Có thông tin gì về ba mẹ chưa ?

Nó im lặng hẳn lắc đầu buồn bã, trông nó như thế hắn lại muốn làm gì đấy có thể giúp được

- Chậc. Tao cũng nhớ ông bà ấy quá _ Jin ngẩng đầu lên trời chẹp miệng vài cái rồi ôm nó vào lòng

Xóa tan không khí im lặng đó là tiếng thở hổn hển của hai đứa kia

- Khoan. Thở đã

Hai cô cậu cùng đứng lại lè lưỡi thở hồng hộc , khoảng 2 phút sau lại rượt nhau tiếp

- Các em hãy tập trung tại trại số 15 chúng ta sẽ đốt lửa trại

Sau khi nhận thông báo , tất cả mọi người được tập trung đông đủ quanh đống củi chất to đùng.Lửa được thắp, ngọn lửa ngày to dần rồi bùng bùng cháy mọi người cùng nắm tay nhau chạy vùng quanh reo hò nhảy múa. Không biết là vô tình hay cố tình mà nó túm luôn phải tay hắn. Cả hai hơi bất ngờ nhưng không ai buông tay cả

Cả một vùng biển rực cháy theo tiếng hát hò , đông vui nhộn nhịp. Sáng cả một vùng trời

- Đừng đứng gần quá. Có thể bị phỏng đấy

- Ừ .....^^

Ánh mắt quan tâm nhắc nhở, nó cười tươi roi rói gật đầu cái rụp

Vứt bỏ hết lo lắng buồn tức đi và hôm nay phải xõa thật thoải mái

Người người ai ai dù quen hay không quen là bạn hay kẻ thù thì tối hôm nay đều nắm tay nhau vui vẻ hết mức

Khá lâu rồi, hắn mới được vui như thế . Dù vui đến đâu thì hắn cũng không thích sự đông người và ồn ào quá lâu lên thông báo trở lại trại trước do hôm nay hơi mệt. Hắn len qua đám đông nghẹt thở trở về trại của mình, chạy nhiều người nóng lên ra suối tắm mới được

Một lúc sau, lửa tàn cuộc vui kết thúc. Mọi người luyến tiếc chia tay nhau người nào về trại đấy

Cũng khá là khuya rồi, trở về lần này sẽ đi tắm rồi đi ngủ . Hí hửng cầm quần áo ra suối sau , trại tụi nó cũng cách ly với lại không có ai ra đây tắm giờ này nữa. Cởi bỏ hết ra luôn, vớt nước lên mặt. Nước mát kinh khủng luôn ý, nó thích lắm. Rồi đi dần xuống cho nước ngập ngập cả người thì nó dẫm phải một thứ gì . Dậm vài cái nữa xem đấy là cái gì thì hắn ngoi đầu lên. Cả hai nhìn nhau trừng trừng, cũng phân biệt được bởi ánh sáng trại hắt ra chút xíu

- A............

Đang chuẩn bị hét một trận lung thiên động địa thì hắn vội bịp miệng nó lại quay người về phía nó nhìn chằm chằm, đặt ngón tay lên môi nó ra kí hiệu im lặng. Vừa xấu hổ vừa sợ lên nhắm tịt mắt lại, nhỡ may có ai nhìn thấy cảnh này thì sao? Cũng may nước cao lên che hết người không nhìn thấy gì

- Tại sao cậu lại ra đây tắm chứ . Không lẽ có ý đồ gì với tôi hả

- Ở đây có ghi chỗ này là của cô à

Cứng họng không cãi lại được hắn cũng không nói gì nữa im lặng quấn khăn vào người rồi đi lên

- Con gái ra suối tắm đêm một mình nguy hiểm lắm đó. May cho cô gặp được tôi đấy không thì ...à Tôi nghe nói ở đây có ma nữa đó. Muahaha

Đe dọa kèm theo điệu cười trêu ngươi. Nó nghe thế cũng sợ lắm, vớt vớt một lúc cũng mau mau đi vào